Vương Liệt hít một hơi thật sâu, anh đột nhiên phát hiện những con trùng biến dị vốn đang bao vây lấy bọn họ. Chúng nó giống như bị thu hút bởi cái gì đó, liền bơi ra xa.
Hắn nhìn về phía trước.
Ở phía xa, mấy bóng người đang giẫm ở trên mặt nước và nhanh chóng tiến lại gần.
Chờ đã, chân đạp ở trên nước?
Vương Liệt nghĩ mình đã bị hoa mắt, liền nhìn thấy mấy người giẫm lên mặt nước nhanh chóng tới gần. Nơi mặt nước trũng xuống, cả người bay lên trời, ánh kiếm màu bạc lóe lên.
Lớp mai cứng của những con bọ khổng lồ được cắt đứt giống như một miếng đậu hủ vậy.
Những người thức tỉnh này phối hợp theo cặp, thân ảnh của bọn họ quỷ mị, kinh nghiệm chiến đấu cực kì phong phú, tốc độ và lực lượng cũng không thể nào mạnh hơn hắn. Nhưng, bọn họ lại có thể hời hợt chém chết con bọ cánh cứng ra làm đôi...Hắn cũng không thể nào làm được dễ dàng như thế.
Chỉ trong vòng mấy chục giây, hơn mười con bọ cánh cứng khổng lồ bao vây lấy bọn họ, liền đã chết hơn phân nửa.
Vương Liệt nhìn thấy bọn họ, có người thì giẫm ở trên mặt nước và nhảy lên cây cầu đá, có người thì chạy như bay ở trên cầu đá giống như đang đi ở trên mặt đất bằng phẳng vậy.
Những người này rốt cuộc từ nơi nào xuất hiện?!
" Cẩn thận con bọ ngựa khổng lồ kia, tốc độ của nó rất nhanh!"
Con bọ ngựa khổng lồ đã từ bỏ con mồi của mình và nhắm vào những người thức tỉnh khó giải quyết hơn.
Đôi cánh mỏng khẽ run và phóng nhanh ra ngoài.
Tào Tinh Hoa, người đang hỗ trở ở cổng chính, ánh mắt hơi nhìn qua và xòe ra năm ngón tay.
" Xích nước."
Ào ào.
Từng dòng nước quấn quanh thành sợi xích, nhanh chóng phong tỏa hướng bay của con bọ ngựa khổng lồ. Con bọ ngựa khổng lồ bay qua mặt hộ liền bị những sợi xích nước giam giữ lại và nó không ngừng giãy dụa.
" Mũi tên nước!"
Năm ngón tay của Tào Tinh Hoa xòe ra thành hình vòng cung, một mũi tên nước xoay tròn ngưng tụ trong nháy mắt và bắn ra bên ngoài.
Hưu!
Trên đầu của con bọ ngựa khổng lồ đột nhiên xuất hiện một cái lỗ nhỏ. Ngay sau đó, từng sợi xích nước đã tán đi và rơi xuống hồ. Hình dáng của con bọ ngựa khổng lồ kia cũng nhanh chóng chìm vào trong mặt nước.
" Cái này...Đã giải quyết xong rồi?!"
Vương Liệt há to miệng của mình.
Anh ta thậm chí còn quên vết thương của mình vẫn còn đang chảy máu. Cho đến khi, Tào Tinh Hoa xách lên, giẫm trên mặt nước và nhảy lên cầu đá.
Nhìn xung quanh thì trận chiến đã kết thúc.
Vương Liệt còn hơi choáng váng.
" Anh, anh đến từ đơn vị đặc biệt nào?"
Tào Tinh Hoa nhìn anh ta với vẻ thất vọng và lắc đầu, " Tôi không phải là người thức tỉnh chính thức An Hạ của các anh. Tôi đến từ Tiên Môn và chỉ là một đệ tử bình thường mà thôi."
Tiên, Tiên Môn?
Hóa ra là như vậy!
Là cao thủ ở trong Tiên Môn sao! Điều này có thể giải thích được.
Hắn cho rằng Tào Tinh Hoa chính là một tên đệ tử của Tiên Môn tu luyện ít nhất cũng được vài năm, " Các ngươi....Chẳng lẽ đều có năng lực hệ Thủy sao?"
" Hả? Sao anh lại hỏi như thế?"
" Các ngươi đều có thể đứng ở trên mặt nước, đó không phải bởi vì năng lực điều khiển nước hay sao?"
Vương Liệt không khỏi nhìn đệ tử Tiên Môn ở trước mặt.
Bởi vì, khả năng điều khiển nước của người này đã vượt xa sức tưởng tượng của mình. Có thể ngưng tụ mũi tên nước thì thôi đi, người này còn có thể điều khiển dòng nước hình thành những sợi dây xích. Chỉ trong nháy mắt, liền có thể đem con bọ ngựa khổng lồ kia giam giữ lại.
Hắn nghĩ thầm ở trong đầu, liền phát hiện ánh mắt của tên đệ tử Tiên Môn ở trước mặt có chút khinh thường và thất vọng.
Có vấn đề gì hay sao?
Ánh mắt của Tào Tinh Hoa nhìn ở chỗ sâu trong công viên và khoát tay áo, " Đó không phải là....Những thao tác cơ bản hay sao?"
Cảnh tượng tương tự như thế cũng không chỉ xảy ra ở lối vào cổng chính của công viên ngoại ô phía Tây.
Sự ổn định của các hố đen đã khiến cho cả một thành phố lớn như Lạc Thành, những người thức tỉnh ở đơn vị 13 cũng không thể nào đối phó được với thảm họa cấp S.
Bọn họ chỉ có thể trì hoãn và chờ hỗ trợ tiếp theo.
Ở phía Tây công viên, phía trên một gò đất.
Chỉ còn lại một số người thức tỉnh ở đơn vị thứ 13 đã bị thương nặng và sợ hãi nhìn về phía xa, nó giống như một làn sóng côn trùng khổng lồ.
Lại nhìn về phía trước mặt, mấy tên đệ tử Tiên Môn vô cùng khẩn trương.
Chỉ có mấy người, làm sao bọn họ có thể ngăn chặn được hàng trăm con côn trùng khổng lồ.
Vài tên đệ tử Tiên Môn cũng không hề sợ hãi, những con côn trùng với khí thế mãnh liệt đập vào mặt của họ, lao về phía bọn họ giống như một cơn gió thổi qua mặt bọn họ.
Nếu so với chế độ vô tận thì trận chiến này vẫn còn kém xa.
" Ha ha, chỉ cần cho ta chút thời gian, một mình tôi cũng có thể giải quyết."
" Thôi đi, có thể giải quyết không có nghĩa là ngăn cản tất cả những con côn trùng khổng lồ kia. Nếu có cá lọt lưới, khi quay trở về Tiên Môn, chuẩn bị chờ trừng phạt đi...Cùng nhau ra tay!"
Nói xong, hắn bước lên phía trước, hai tay đan xen tựa vào trước ngực, trong lòng bàn tay cầm một viên Nguyên Tinh bình thường, " Sóng lửa!"
Ngọn lửa màu cam từ trong tay hắn phun ra, đột nhiên bốc lên mạnh mẽ, giống như cơn thủy triều lao về đám côn trùng khổng lồ đánh tới.
Lúc này, một thành viên Tiên Môn khác ở bên cạnh hắn cũng hấp thu 1 viên năng lượng Nguyên Tinh. Hắn hít sâu một hơi, miệng phồng lên, " Phong Tập!"
Một cơn cuồng phong đột ngột xuất hiện, cuốn về phía trước, đao gió giống như những con dao, lưu lại những vết lốm đốm ở trên mặt đất. Mà sóng lửa màu cam với sự hỗ trợ của cơn cuồng phong đã khiến cho uy lực của nó mạnh lên gấp mấy lần, bao phủ hết tất cả những con côn trùng.
Lốp bốp ——
Phía trước những đệ tử Tiên Môn mấy mét, giống như một đường thẳng, thẳng về phía trước chính là biển lửa đang cháy hừng hực.
Làn sóng nhiệt đập vào mặt, không khí vặn vẹo một trận và có mùi khét lẹt truyền đến.
Phía sau họ, chính là những người thức tỉnh 13 đang nuốt nước miếng, hai mắt không thể nào tin được.
Đây là những người thức tỉnh chỉ mới có cấp ba sao? Chẳng lẽ là một lão quái vật nào đó ẩn nấp khí tức.
Thế nhưng, nhìn vẻ mặt của những đệ tử Tiên Môn kia, có vẻ cảnh tượng như thế, bọn họ...Hình như đã quen thuộc rồi?
Nó không bình thường chút nào, phải không?
...