Chương 725: Đúng như dự đoán

Thành phố An Hồ, quận Thái Hà.

Đường Vũ bước vào biệt thự của một gia đình, trong khu vườn trước sân trồng không ít hoa cỏ, tràn ngập cây xanh.

Thượng Cung Linh vừa mới thoát khỏi cái chết. Lúc này, cô vừa đi vừa nhảy nhót ở phía trước, nhìn qua không còn cảm giác sợ hãi nào nữa.

Tuy nhiên, Đường Vũ sờ chóp mũi của mình. Tuy anh cảm thấy mình rất đẹp trai, nhưng: " Ngươi mang người xa lạ về nhà, không sợ xảy ra chuyện nguy hiểm gì hay sao?"

" Ngài là sư phụ và là ân nhân cứu mạng của ta, ta tin tưởng ngài."

Thượng Cung Linh cũng không phải là người ngốc. Bộ dáng của ba tên lưu manh mơ hồ lúc trước. Nếu người này có ác ý với cô thì cô cũng không thể nào phản kháng lại được. Quan trọng nhất, cô thật sự muốn học cách tu luyện. Sư phụ biết tu luyện đang ở trước mắt, nếu bỏ lỡ, kiếp này chắc chắn sẽ không có cơ hội nữa rồi.

Đường Vũ ho khan một tiếng, " Ta còn chưa có đồng ý thu cô làm đệ tử."

" Ngài đã đến nhà tôi rồi, đây không phải là đã đáp ứng rồi sao." Cô lè lưỡi.

Không, thật ra ta không hề có chỗ để ở.

Đường Vũ than thở.

Ở thế giới này so với những gì anh tưởng tượng còn thần bí hơn. Trước khi không có điều tra rõ ràng, trước hết sống cẩu thả một thời gian trước đã.

Bản thân là một người giàu có, Thượng Cung Linh hẳn có thể sẽ giúp đỡ anh rất nhiều.

Thu làm đồ đệ...Cũng không phải là không thể.

Dòng dữ liệu ở trong mắt anh lóe lên, từng số liệu và chỉ số đầy đủ đang ở trước mắt anh.

[ Mục tiêu: Thượng Cung Linh]

[ Tuổi:18]

[ Tư chất: S]

[ Cấp độ: Thức tỉnh cấp độ 1]

[ Thiên phú: Sức mạnh thời gian]

[ Nghề nghiệp: Hành sử thời gian]

[ Thể chất cơ thể: Cao 162cm, nặng 46kg, số đo ba vòng: 82,61,81...]

Dừng ở đây.

Đường Vũ suy nghĩ một tiếng nói: " Quả nhiên."

Trong căn biệt thự của Thượng Cung Linh, một trận gió cuốn mây bay. Tất cả đồ ăn ở trên bàn đều hết sạch sành sanh.

Đường Vũ chỉ muốn nếm thử thức ăn của thế giới này, nếm thử nguyên liệu nấu ăn từ thịt của thú biến dị. Những món ăn ngon do các bậc thầy đầu bếp làm ra, thức ăn của nước An Hạ cũng không thể dẫn dắt tâm hồn ăn uống của anh.

Mặt khác, Thượng Cung Linh ăn quá nhanh.

Phần ăn dành cho sáu người đã hết sạch chỉ trong vòng chưa đầy năm phút.

Tay cầm đũa của cô dừng lại. Lúc này, cô mới nhận ra thức ăn ở trên bàn cũng đã không còn, "Làm sao có thể như vậy..."

Thượng Cung Linh cũng không thể tin mình lại có thể ăn nhiều như thế. Rõ ràng, cô muốn hiếu kính với sư phụ cho nên mới gọi một bàn đồ ăn ở nhà hàng gần đó. Làm sao hiện tại, hình tượng của cô đã mất sạch hết rồi...

Cô ngây người ra, cảm thấy mình yếu ớt và bất lực, nhưng cô vẫn còn muốn ăn.

" Ọt ọt."

Đúng lúc này, bụng cô lại réo lên một tiếng, sắc mặt của Thượng Cung Linh đỏ bừng.

" Đây chính là di chứng của người vừa mới thức tỉnh. Tục ngữ có câu nói rất hay, ngươi trở nên mạnh mẽ thì có thể ăn càng nhiều."

" Hả? Thật vậy sao?"

Cô nghiêng đầu, " Tuy nhiên, lượng thức ăn cũng không thể tăng lên vô hạn đúng không? Sau này cũng không nên lãng phí nhiều thời gian cho việc ăn uống đúng không?"

" Không, tu luyện tới một cấp độ nhất định, thì việc ăn uống đã trở nên vô tác dụng."

Hai mắt của Thượng Cung Linh sáng lên, " Vậy...Việc tu luyện giúp cho một người có thể trở nên mạnh mẽ như thế nò. Có thể bay qua mái nhà, đi xuyên tường hay có thể phá hủy một tảng đá sao?"

Đường Vũ khẽ lắc đầu.

Thượng cung linh có chút thất vọng, sau đó nghe thấy:

" Tu luyện đến cấp độ cao, có thể dời sông lấp biển cũng không thành vấn đề."

Thanh âm này bình thản, phảng phất như đang nói chuyện gì đó rất là bình thường.

Thượng Cung Linh ngây người trong chốc lát.

Dời sông lấp biển? Với chín năm được dạy dỗ ở trên ghế nhà trường. Cô ấy không thể nào tin được, sức mạnh đáng sợ như thế vậy mà vẫn còn tồn tại ở trên thế giới này.

Có lẽ chính những người tu luyện cổ đại mới sở hữu được lực lượng như vậy chứ? Đó không phải những gì mà tiểu thuyết hay nói đến sao?

Nếu trên đời này có những người có thể dời sông lấp biển. Thế giới này làm sao có thể trở thành một thế giới bình thường được.

Ngoại trừ ngày hôm nay, 18 năm trong cuộc sống của cô, chưa từng gặp phải chuyện gì kì lạ.

Xác suất gặp phải một người tu luyện thấp đến cỡ nào?

Vẫn là một người tu luyện có thể giao tiếp.

Có lẽ sư phụ mình chính là một ông lão tiền bối vừa mới từ trong bế quan đi ra ngoài. Ngài ấy có thể đã tu luyện tới cảnh giới không hề thấp và có kĩ năng giữ gìn được nhan sắc của mình.

Cô nhìn thoáng qua Đường Vũ và đang dùng laptop tra tư liệu. Thượng Cung Linh càng chắc chắn về suy đoán của mình.

Ít nhất cũng bế quan trong nhiều năm.