" Yo, xin chào bản sao."
" Không! Tôi không ổn."
Cảm giác phân thân rất là kì lạ. Cả người và linh hồn giống như bị chia thành hai phần.
So với những con rối trước kia thì cảm nhận chân thật hơn. Sau khi đột phá tới Siêu Phàm cấp hai về sau, anh đã chém đứt một sợi tinh thần bất diệt đầu tiên và Đường Vũ đã chế tạo ra một cái hộp bỏ vào trong đó để làm hộp cứu mạng.
Bản sao trước mặt anh chính là bản sao đầu tiên mà anh thật sự có được.
Hiện tại, thực lực có thể sánh ngang với Siêu Phàm ba hay bốn viên hạch tâm. Nhưng với sự nuôi dưỡng của tinh thần bất diệt, thực lực của bản sao sẽ từ từ tăng lên. Nó giống như là đoạt xác, linh hồn càng mạnh mẽ thì có thể cải thiện được cơ thể một cách vô tri vô giác. Đồng nghĩa, nếu như anh có thể đem một luồng tinh thần bất diệt dung hợp với cơ thể cường đại mà không có linh hồn nào đó. Thực lực của phân thân sẽ vượt qua bản thế. Đó cũng là chuyện rất là bình thường.
Đường Vũ lập tức nghĩ đến cơ thế của Thánh Nhân mà anh đã gặp qua trước đó ở thành phố Thánh.
" Nếu như mình có thể lấy được một cỗ thân thể Thánh..."
Sau khi suy nghĩ về nó thì anh ta bác bỏ ý tưởng này. Một cơ thể của Thánh Nhân đã chết vô số năm có thể được hồi sinh trong những điều kiện nào đó và nó có thể giết chết con Ma thú đẳng cấp thế giới khủng bố kia.....Cho dù không có hồi phục thì cơ thể của Thánh Nhân bao phủ bởi pháp tắc vờn quanh. Dùng cỗ tinh thần bất diệt yếu ớt, khả năng cao bị cơ thể của Thánh Nhân hủy diệt.
Bản sao cơ thể người sinh học này đã sớm chế tạo từ hai tháng trước.
Tia tinh thần bất diệt số hai của anh cũng đã chém thành công mấy ngày trước. Anh đem nó dung nhập vào bản sao số một và mãi cho tới hôm nay mới hoàn toàn phù hợp.
" Để tôi thử một chút."
Bản sao số một mở miệng, Nguyên Lực bùng lên, khí thế khiếp người bộc phát ra bên ngoài.
" Kiếm."
Một thanh kiếm thần binh ở trên giá vũ khí đã bay ra và rơi vào trong tay của bản sao số một.
Một ngọn lửa màu cam bùng cháy ở trên lưỡi kiếm. Ánh lửa sáng rực và không khí ở xung quanh hơi xoắn lại.
Bản sao số một đâm ra ngoài một kiếm, giống như có thể chia ra thành nghìn, hàng chục thanh kiếm dài rực lửa đâm ra từ mọi hướng tới bản thể.
Thực lực của bản thể đương nhiên mạnh hơn cỗ phân thân này. Đường Vũ không có vũ khí, anh vung lòng bàn tay mình ra và tạo thành một đường vòng cung.
Cho dù bản thể hay là bản sao, đều có thể khống chế được lực lượng, đem nó cô đọng lại một chỗ và không hề có rò rỉ ra bên ngoài.
Lòng bàn tay cứng hơn cả kim thiết và thanh kiếm thần binh va chạm với nhau, tạo ra một tiếng nổ nhẹ. Thậm chí dưới sự trấn áp dữ dội, mắt thường vẫn có thể nhìn thấy một vòng chấn động khuếch tán ra bên ngoài. Một tiếng động khiến cho những binh khí ở trên kệ vũ khí rầm rầm lay động, mà con rối xa xa bị cố định cũng hơi lắc lư một chút.
Hai người lần lượt ra chiêu, bản thể không dùng vũ khí và hạn chế lực lượng của mình. Nhưng, Đường Vũ rất là hài lòng.
Bản sao này vốn có thực lực Siêu Phàm với ba viên hạch tâm. Sau khi dung hợp với tinh thần bất diệt thì nó có thể sánh ngang với Siêu Phàm cấp hai. Không! Hẳn có thể so với những tên Siêu Phàm Dị tộc cấp hai lúc trước gặp ở Vương Đô. Với thực lực của bản sao số một hiện tại, cũng đủ đọ sức một phen.
Đó chẳng qua là suy nghĩ ở trong lòng Đường Vũ mấy tên cấp hai yếu ớt mà thôi. Thực tế, tộc trưởng hổ, gấu, sói vốn dĩ cũng không phải là những tên Siêu Phàm cấp hai yếu nhất.
" Tới!"
Tinh thần của Đường Vũ đã phân ra thành hai phần. Chiến đấu với bản thân mình, giống như chơi oẳn tù tì hai tay. Dưới tình huống không hề có bất kì áp lực nào cả thì cuộc so tài vẫn ngang tài ngang sức.
Lúc này, bản sao lui ra ngoài, hai mắt hơi híp lại, tay còn lại duỗi ra.
" Thiêu đốt!"
Ào!
Bản thể của Đường Vũ bỗng nhiên bùng cháy lên ngọn lửa. Ngọn lửa này rất tối và nó có màu nâu đỏ. Ngay khi vừa xuất hiện thì nó bùng cháy dữ dội, thiêu rụi những tàn ảnh mà anh đã để lại.
Chiêu này...
Nó là một kĩ năng sau khi anh tìm hiểu thông qua Pháp Tắc của ngọn lửa Lưu Ly, tự bản thân mình đã học được một chiêu kĩ năng.
Thiêu Đốt, đúng như tên gọi của nói, chỉ cần nó dính vào mục tiêu thì sẽ đốt không còn mảnh tro tàn, mang theo một chút Pháp Tắc. Tuy nó không bằng với thần thông, nhưng cũng có thể tránh được sự xấu hổ khi anh chỉ có thể duy trì nó 3 giây.
Lại nhìn lòng bàn tay của bản sao số một dâng lên..
Hô!
Một ngọn lửa màu nâu đỏ toát ra, ngọn lửa nhảy lên, không gian ở xung quanh sắp vỡ tan tành như thủy tinh.
Ngọn lửa Lưu Ly này lại dập tắt.
Trước sau vẫn chưa tới 1 giây đồng hồ.
Vẻ mặt của Đường Vũ đều đen thui. Được, về sau nên gọi là Lưu Ly một giây là được.
Anh đặt nhiệm vụ cho bản sao số một, tiếp tục làm quen và nắm giữ sức mạnh. Rãnh rỗi thì đi tìm hiểu Pháp Tắc của ngọn lửa Lưu Ly. Đường Vũ tự mình rời khỏi căn cứ bí mật.