Chương 711: Bản sao số một

Chỉ trong vòng ba tháng.

Ngoại trừ thị trấn nhỏ của liên minh pháp sư, các thế lực thánh địa khác đã cho phép xây dựng phân lãnh địa và mở các cổng dịch chuyển ra.

Thị trấn pháp sư cũng không phải là không muốn, mà Đường Vũ không có muốn. Người thức tỉnh của liên minh pháp sư vốn ít người hơn khi so với ba thế lực lớn. Thị trấn nhỏ cũng không mở cửa với thế giới bên ngoài, nhiều nhất bọn họ hỗ trợ một ít pháp sư ở bên ngoài và mang về.

Một số pháp sư đều có các nơi thí nghiệm ở nhiều nơi khác nhau. Mỗi một chi nhánh liên minh đều có bí cảnh. Thị trấn nhỏ của liên minh pháp sư đều có dân cứ định cư ở chỗ đó có thể không quá 1000 người và mỗi một người trong đó đều là pháp sư ở trong nhà của mình. Đường Vũ đã từng đi qua đó một lần, cả con đường vắng tanh, giống như một thị trấn ma. Ở nơi đó, mở phân lãnh địa anh lỗ chết.

Bên trong lâu đài, phòng huấn luyện.

Đường Vũ liếc nhìn Nguyên Tinh, giá trị niệm năng ở trên bảng hệ thống và anh ấy cười tươi như hoa.

Trong vòng ba tháng qua, vừa xây dựng phân lãnh địa để kiếm tiền và trợ giúp những thế lực khác. Khoảng viện phí hỗ trợ kia, giúp anh kiếm được rất nhiều. Lãnh chúa Đường chưa bao giờ cảm thấy mình giàu có như lúc này.

Đáng tiếc, Nguyên Tinh vẫn còn ở đó, nhưng viên đá thần thông anh vẫn chưa có xoay ra được.

Anh đã từng ngồi xổm ở trong chợ cả ngày, cầu nguyện đổi mới, ánh mắt nhanh chóng từ trên mỗi loại hàng hóa nhìn qua....Lặp lại hết lần này tới lần khác, mí mắt của anh cũng không chịu nổi co giật. Trên tủ hàng hóa mà anh nhìn thấy đều là trang bị, đạo cụ, trân bảo, khiến anh muốn nôn ra ngoài. Tuy nhiên....Nó không thể quay ra vật mà anh mong muốn nhất.

Chưa kể đến làm lãng phí một lượng lớn Nguyên Tinh, bản thân của anh cũng sắp không chịu nổi nửa rồi. Đoạn thời gian đó, bất luận anh nhìn thấy cái gì, hai mắt giống như súng máy vậy. Anh muốn nhìn xem vật phẩm đó có màu sắc hay không, phía dưới giá cả là bao nhiêu, đơn vị là Nguyên Tinh hay Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao...

Hô!

Anh nhanh chóng lắc đầu, gạt những ý nghĩ huyền diệu này ra khỏi tâm tri1.

Đường Vũ đứng dậy và kết thúc một ngày tu luyện hàng ngày của mình.

Trong đầu anh hiện lên bản đồ lãnh địa khu vực sông núi, anh chọn ngẫu nhiên một khu vực không c1o người qua lại, dịch chuyển tức thời và anh đã xuất hiện ở trong một khu rừng cách hòn đảo nổi hàng trăm cây số.

Sàn sạt ~

Bụi cây rặm rạp cách đó không xa, một con tê tê cao khoảng hai mét chui ra, nhìn thấy sinh vật hai chân là Đường Vũ, con tê tê không khỏi rùng mình. Nó nhớ lại nỗi sợ hãi khi bị con người thống trị, móng vuốt che lại đôi mặt giả vờ không nhìn thấy gì, quay đầu lại và nhanh chóng chạy đi.

Đường Vũ: "..."

Anh nhớ tới chỗ này là chỗ nào.

Khu bảo tồn những con thú biến dị ở bên trong vòng tròn phòng thủ.

Tất cả các khe nứt vực thẳm ở bên trong vòng thủ của Thâm Lam đều đã bị quân đoàn phòng thủ canh giữ. Hiếm khi nhìn thấy Ma thú, thỉnh thoảng gặp phải đều bị những người thức tỉnh tiện tay giết chết. Tài liệu ma thú cấp thấp hiện giờ cũng không ai muốn lấy.

Những con thú biến dị thì khác, chúng không có hung dữ giống như ma thú. Quan trọng nhất, những con thú biến dị này có khả năng thuần hóa bọn chúng.

Thâm Lam thậm chí còn đưa ra chính sách bảo vệ những con thú biến dị ở trong lãnh địa, xua đuổi những con thú biến dị lẻ tẻ trong vòng tròn phòng thủ đến một số khu vực, đó cũng chính là khu vực bảo tồn thú biến dị.

Hai tháng trước, anh còn gặp qua một con rắn màu trắng sắp đột phá thành Siêu Phàm, cũng không biết nó hiện giờ có phải là thú biến dị Siêu Phàm ở trong khu rừng này không nữa.

Anh lắc đầu và không nghĩ tới chuyện này nữa.

Đường Vũ nhắm hai mắt lại, hít vào, thở ra và hai mắt mở ra.

Ông ——

Lĩnh vực vương giả màu vàng nhạt hiện ra, dao động vô hình khuếch tán ra ben ngoài, không gian dường như trong nháy mắt vặn vẹo và trong phút chốc đã trở lại bình thường.

Một cây số, 5 cây số, mười cây số, hai mươi cây số.

Lực lượng lĩnh vực đã bao phủ một nửa rừng rậm. Tất cả mọi thứ đều được bao phủ bởi 1 tầng ánh sáng màu vàng nhạt, như thể trong nháy mắt đó đặt anh ở trong thời gian và không gian khác nhau.

Trong ánh sáng màu vàng nhạt, dường như có từng ánh lửa lơ lửng vô định.

Trong khu rừng rậm, rất nhiều con thú biến dị, trong đó có cả con tê tê dài hai mét trước đó, đang run rẩy nằm ở trên mặt đất, móng vuốt duỗi ra, giống như đang thờ cúng vậy.

" Bốn mươi chín cây số."

Trên mặt Đường Vũ lộ ra vẻ vui mừng.

Sau khi anh đột phá tới Siêu Phàm cấp hai, anh chỉ tập trung vào tu luyện lĩnh vực. Anh đã phát triển nó từ năm cây số cho đến 49 cây số hiện giờ. Chênh lệch hơn mười lần, anh đã bắt kịp với những cường giả cấp lĩnh vực lâu rồi.

Ngày đêm cảm nhận qui luật của ngọn lửa Lưu Ly càng khiến cho lĩnh vực vương giả xảy ra một số thay đổi. Đường Vũ không nghi ngờ gì về sức mạnh của từng đám lửa mờ nhạt kia.

Tại trước mặt đám thú biến dị trang bức như thế, anh cảm thấy mình không có thành tựu gì cả. Lãnh chúa Đường cảm thấy không hề hài lòng và anh không hề kiêng nể gì cả, khuếch tán lĩnh vực của mình tiến vào thành phố Thâm Lam.....Điều đó chắc chắn sẽ làm ảnh hưởng đến tài chính của anh ta.

Anh lại dịch chuyển và xuất hiện ở trong một căn cứ tu luyện ở phía sau ngọn núi.

Phóng mắt nhìn qua, từng con rối hình người ở trước mặt. Hoặc nói những con rối này sử dụng những tài liệu cấp bậc cao nhất, mô phỏng lại mà chế tạo.

Những con rối này cao, thấp, mập, lùn, dáng người hơi khác nhau. Có con thì được bao phủ một lớp giáp sắt cao khoảng ba mét. Có con thì được trang bị khẩu pháo tụ năng, bao gồm cả đầu và tim đều có thể mở ra. Cũng có con thì nhìn tương đối bình thường, chẳng hạn như con rối loli mặc trang phục gothic....

Mỗi một con rồi đều ở cấp độ Siêu Phàm.

Đứng trước mặt Đường Vũ là một con rối mặc áo khoác màu đen và nó trông giống hệt anh ta...Anh đặt tên chó nó là Đường Vũ số một.

Khụ, không nên gọi như thế mà phải là bản sao số một.