Thành phố Tây Sơn nằm ở phía Tây của kinh thành Cổ Linh hàng chục cây số.
Thành phố này được xây dựng từ khi tận thế xảy ra, những cư dân và những người thi công xây dựng đều là những người ở Kỷ Nguyên thứ năm. Phong cách kiến trúc khác xa với kinh thành, nhìn qua đều là những kiến trúc thời hiện đại được xây dựng san sát lẫn nhau.
Đúng là như thế....Bởi vì muốn tăng tốc độ xây dựng nên hơi có chút thô ráp.
Tại thời điểm này, thành phố Tây Sơn đã trở nên hỗn loạn và không ngớt tiếng kêu la thảm thiết không ngừng.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn.
Một tòa nhà khoảng 20-30 tầng bị tấn công dữ dội và chuẩn bị ngã ầm xuống.
Những tảng đá như mưa không ngừng rơi xuống.
Vô số người sống sót chạy trốn, thậm chí ngay cả những người thức tỉnh chiếm khoảng 9/10, không cẩn thận bị tảng đá rơi trúng, lập tức la lên.
Không có làn sóng ma thú, nhiều người bình thường giẫm đạp lên nhau mà chết, giống như sự hoảng loạn khi tận thế vừa mới xảy ra.
Tại nơi cách tường thành liền nhìn thấy hai tên Siêu Phàm Cổ Linh. Sắc mặt bọn họ ngưng trọng khi nhìn kẻ thù ở xung quanh.
Nguyên lực thiêu đốt, vô số phép thuật khác nhau được bắn ra một cách tuyệt vọng.
Một người trong số đó còn có vết thương dài hơn chục cm ở trên bụng, máu không ngừng chảy xuống.
Xung quanh hai người chính là sáu tên Siêu Phàm Dị tộc đang cười ha hả. Bọn chúng tùy tiện ra tay liền mang đến cho bọn họ một áp lực không thể nào tả được.
Cổ Vận là thành chủ ở thành phố Tây Sơn, anh là một trong những thành viên dòng chính của hoàng gia.
Thực lực của hắn không hề yếu, là một tên đã ngưng tụ hai viên hạch tâm Siêu Phàm. Cho dù đối mặt với hai tên Siêu Phàm cao cấp, lấy một chiến hai, có thể ở trong thời gian ngắn chắc chắn không rơi vào tình trạng bất lợi.
Tuy nhiên, một người Siêu Phàm khác ở thành phố Tây Sơn vẫn chưa có ngưng tụ hạch tâm, thực lực của hắn kém hơn rất nhiều. Tất cả áp lực đều rơi ở trên người Cổ Vận, chỉ cần không cẩn thận liền muốn lên bàn thờ đoàn tụ với tổ tiên.
Ầm ầm~
Xa xa thỉnh thoảng có tiếng nổ lớn truyền đến.
Cổ Vận nghiến chặt hàm răng, ép buộc bản thân không cần phải quan tâm.
Ngoại trừ những tên Siêu Phàm Dị tộc đang bao vây lấy hai người bọn họ, còn có tám tên Siêu Phàm đã tiến vào thành phố Tây Sơn.
Tường thành không cách nào ngăn cản và đoàn quân phòng thủ đã sử dụng trận pháp, nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản được một đến ba tên.
Những người thức tỉnh khác....Đừng nói là ngăn cản, đối mặt với Siêu Phàm chỉ có thể lo trốn chạy mà thôi, hầu như không có ai để mà ngăn cản....Thành phố Tây Sơn, căn bản không có cao thủ thật sự nào cả.
Xa xa không ngừng tiếng nổ truyền đến. Không còn nghi ngờ gì nữa, đám Dị tộc đang tìm cách tiêu diệt loài người.
Hai mắt Cổ Vận đỏ lên.
Khi đang phân tâm trong lúc chiến đấu, anh đã bị một tên Siêu Phàm nắm được sơ hở, hắn nhanh chóng xuất hiện và bả vai của anh bị chém ra một vết thương dài, máu tươi đầm đìa chảy xuống.
Tay cầm kiếm không khỏi run lên, lại bị đám Dị tộc một mực áp chế, nhất thời gặp nguy hiểm.
Phốc ——
Cổ Vận phun một ngụm máu ra, khí tức hơi uể oải.
Lại nhìn một Siêu Phàm thành phố Tây Sơn ở gần đó, toàn thân đầy máu, thở hổn hển.
Một làn sóng nhiệt lao tới.
Cổ Vận ngẩng đầu nhìn lên, một quả cầu lửa xoay tròn lao thẳng về phía anh. Cổ Vận vừa mới bị thương, Nguyên Lực vận chuyển chậm chạp. Anh không còn thời gian để di chuyển, chỉ có thể đứng chết trân nhìn quả cầu lửa đỏ rực kia lao tới, ở trong mắt của anh, nó càng lúc càng lớn.
Hưu ——
Một đạo ánh sáng từ trên bầu trời phóng tơi và đánh trúng quả cầu lửa khổng lồ kia.
Giống như một cây kim đâm vào quả khinh khí cầu, nổ một tiếng, quả cầu đỏ rực đó nổ tung. Sóng nhiệt bao trùm xung quanh, khiến cho gương mặt của Cổ Vận hơi đỏ bừng.
Cổ Vận sững sờ sau khi nhìn thấy một màn này, anh cũng phản ứng không kịp.
Tên Siêu Phàm Dị tộc ở trên trời vừa ra đòn kia, cũng sững sờ trong giây lát. Sắc mặt hắn nhanh chóng thay đổi, cảnh giác nhìn xung quanh.
Lúc này, trong mắt của Cổ Vẫn bỗng hiện lên một đạo ánh sáng chợt lóe lên rồi biến mất.
Anh không thể nhìn thấy rõ, lại nhìn thấy tên Siêu Phàm Dị tộc kia vừa mới đẩy anh vào tình thế nguy hiểm chết người. Toàn bộ thân thể của hắn giống như một món đồ sứ vỡ vụn, chỉ cần một âm thanh nhỏ thôi cũng biến thành vô số những mảnh vụn..
Chết, chết rồi à?
.....
Đường Vũ vẫn còn chưa tới thành phố Tây Sơn, từ xanh anh đã nghe thấy tiếng nổ vang, nhìn thấy từng tòa nhà cao tầng sụp đổ.
Hai luồng kiếm khí bắn ra từ khoảng cách hơn mười cây số, cuối cùng cũng tới gần thành phố Tây Sơn.
Bên trong thành phố.
Ầm ầm!
Một tên Dị tộc cao cấp, lòng bàn tay mạnh mẽ nâng lên, mặt đất giống như bị bứng lên và nứt ra. Một con rồng đất khổng lồ từ trên mặt đất chui ra, tòa nhà sụp đổ, khỏi bụi tràn ngập xung quanh.
Một tên Siêu Phàm khác đứng ở trên bầu trời nhìn xuống thành phố Tây Sơn, trên tay cầm một quả cầu đỏ như máu. Phía dưới, vô số người sống sót chạy thoát thân, bỗng nhiên hai mắt đỏ lên, có người hướng về phía người khác lao tới, có người cầm con dao đâm vào tim của đồng bạn.
Khu vực trung tâm của thành phố Tây Sơn vốn chưa có bị ảnh hưởng nhiều, nhất thời cũng trở nên hỗn loạn.
Từ xa, hoàng đế Cổ Linh nhìn thấy màn này, ánh mắt nhất thời đỏ lên.
Tổn thất lần này so với mấy lần trước còn nghiêm trọng hơn nhiều.
" Chết tiệt!"
Hắn nhìn chằm chằm vào tên Siêu Phàm sử dụng ảo thuật để nhiễu loạn tâm trí của người khác. Một cây trường cung xuất hiện ở trong tay, dây cung nhanh chóng kéo ra. Khí tức Siêu Phàm cấp hai đột nhiên giải phóng.
Trong khi đó, bởi vì hai đạo kiếm quang đang bay tới, hơn mười tên Siêu Phàm Dị tộc tấn công thành phố Tây Sơn biết rõ bên phía nhân loại sẽ có viện quân tới nơi này. Bọn chúng trực tiếp bỏ qua cho hai tên Siêu Phàm Cổ Linh đang bị thương, nhanh chóng tản ra chạy trốn.
Hơn mười đạo ánh sáng từ các hướng bay ra bên ngoài.
Mũi tên do Cổ Thiên Tôn ngưng tụ cũng bay ra dây cung.
“Ôi!”
Hắn run lên, khuôn mặt già nua rối rắm cùng một chỗ, khí tức hơi uể oải, có chút không ổn định. Một ngụm máu xém xíu nữa phun ra bên ngoài.