Chương 692: Đánh nhóm tốt hơn

Đường Vũ lần theo khí tức, sau khi dịch chuyến qua, anh mới phát hiện ra được hoàng đế Cổ Linh hai mắt sáng quắc nhìn anh.... Cảm giác bị một ông già mấy trăm tuổi nhìn chằm chằm vào như thế? Anh thiếu chút nữa bỏ mặc đối phương.

Đại cục quan trọng hơn hay lỗ đít quan trọng hơn?

Đường Vũ không ngờ tới hoàng đế Cổ Linh trong nháy mắt đã hạ quyết tâm lớn đến như thế. Việc an bài người đối phó với Ma thú cấp thế giới, quả thực không chỉ có Y Liên, nhưng việc đánh boss thì có quan hệ gì với lãnh chúa Đường như anh sao?

Anh ta không thể giúp được gì cả!

" Ngươi đi hỗ trợ những người khác, ta sẽ đối phó với tên sứ giả bộ tộc Ma quỷ này!"

" A! Được."

Hoàng đế Cổ Linh sững sờ một chút, sau đó ông ta liền biến thành một chùm ánh sáng và nhanh chóng chạy trốn về phương xa.

Ma Kha cũng không thèm lấy hắn, hai mắt dán chặt vào Đường Vũ.

Rõ ràng đang chiếm ưu thế lớn, tất cả nhân loại đều tập hợp ở chỗ này với nhau. Chỉ cần hắn tới nơi này liền có thể giải quyết hết quân phản kháng của Khởi Nguyên Tinh.

Đây là niềm hạnh phúc nhân đôi, nhưng từ khi nào nó bắt đầu trở nên như thế này?

Trong lòng của Ma Kha cũng mơ hồ có loại cảm giác không ổn.

Nhưng đã đi đến một bước này rồi, rút lui thì không có khả năng rút lui. Đám thủ hạ và nhân loại đang hỗn chiến với nhau. Bách Dực Ma Xa Hoàng thì đang bị bao vây, cho dù rút lui một số người cũng chả có ý nghĩa gì hết.

Huống chí, bọn hắn đang chiếm ưu thế, chỉ là không có lớn như lúc ban đầu.

" Chết——"

Giọng nói lạnh lùng của Ma Kha truyền ra, thân thể trầm xuống, cơ bắp thì bành trướng. Sau lưng có vô số cánh tay kì lạ thò ra, không chút do dự nào tiến vào trạng thái " biến hình đầu tiên."

“ Sí Hỏa Chi Kiếm”!

Kiếm quang quét qua, lập tức hóa thành ngọn lửa cuồng bạo. Vô số cánh tay trắng bệch hóa thành tro tàn dưới nhiệt độ cao hóa thành tro tàn.

Hô ~

Trong ngọn lửa cuồng bạo, cũng có mấy cánh tay không hề cháy hết. Giống như con rắn chộp về Đường Vũ.

Anh dịch chuyển lui về phía sau mấy trăm mét, mấy cái cánh tay kia nó giống như những con giòi ở trong xương, bám víu rất chặt.

Ngọn lửa co lại ở trên lưỡi kiếm, một chùm ánh sáng giống như cầu vồng hiện lên. Mấy cánh tay cuối cùng đều bị chặt đứt, từng bộ phận đứt gãy rơi xuống giữa không trung, liền tan thành mây khói.

Hưu ——

Cái đuôi với những chiếc gai nhọn đâm thẳng vào Đường Vũ.

Dùng sức hất lên, hư ảnh biến mất không thấy.

Sắc mặt của Ma Kha không hề thay đổi, vô số cánh tay trồi lên từ sau lưng chồng lên nhau tạo thành cái lá chắn.

Kiếm quang rơi xuống như cầu vồng, chém rách cánh tay đang hình thành tấm khiên chắn kia. Cái đuôi uy hiếp nhất đang chờ thời điểm thích hợp. Đường Vũ lại một lần nữa phải rút lui.

Tuy không có chiếm ưu thế, nhưng trong lòng Ma Kha đã hạ quyết tâm.

Trước đó hắn đã bị áp chế, bởi vì hai đánh một. Cô gái mặc áo giáp màu đen mới là người thực sự uy hiếp tớ hắn.

Bây giờ, Ma Kha cũng thừa nhận, Đường Vũ có thực lực không hề dưới hắn.

Mấy tên nhân loại này thật sự nằm ngoài dự liệu, quả thật bọn chúng rất mạnh mẽ.

Tuy nhiên, bọn chúng cũng chỉ là nhan loại, xét về chủng tộc thì còn lâu mới có thể so sánh được với bọn họ.

Cái đuôi của bộ tộc Ma quỷ không chỉ để thôn phệ mà còn dùng để làm đòn trí mạng.

Hắn cho dù có bị đám nhân loại này phân thây thì hắn cũng chỉ mất đi một chút xíu bản nguyên mà thôi. Nhưng, một khi tên cường giả nhân loại kia bị cái đuôi của hắn nuốt chửng và hấp thu, như vậy thì chết chắc.

Khi cả hai so sánh với nhau, tỉ lệ hắn sống sót cao hơn rất nhiều.

Trong cuộc chiến kéo dài, người chiến thắng cuối cùng chính là hắn ta.

Hai người đánh tới đánh lui, bộ tộc Ma quỷ ngoại trừ việc thôn phệ ra, hắn còn có khả năng chiến đấu và khả năng thích ứng rất mạnh. Theo thời gian trôi qua, mối đe dọa mà Ma Kha hiện thị càng lúc càng lớn.

Nhưng hai người vẫn cứ giằng co qua lại với nhau.

Chính xác mà nói, Đường Vũ dần dần chiếm lợi thế ít hơn một chút.

Anh cũng tận dụng quá trình chiến đấu này để tăng lên thực lực của mình....Ở Siêu Phàm cấp hài, lãnh chúa Đường chẳng qua chỉ là một con ma mới, vừa mới đột phá chưa được bao lâu, anh còn chưa có tiến vào tinh thần không gian quen thuộc lực lượng.

Ma Kha ngang bằng thực lực của anh, chính là một đối thủ tốt nhất để luyện tay.

Khi trận chiến bắt đầu, lĩnh vực của anh từ từ tang lên, ban đầu với phạm vi chỉ có 5 cây số dần dần mở rộng lên tám cây số rồi mười cây số.

Áp chế lĩnh vực của Ma Kha.

Xoẹt ——

Bóng dáng của Đường Vũ lóe lên, vố số cánh tay ở sau lưng của Ma Kha bị chặt đứt, ngọn lửa phép thuật cháy bùng lên giống như có sinh mệnh. Cho đến khi phần lưng của Ma Kha bị đốt cháy và mất đi một mảng lớn, đối phương đã dùng Nguyên Lực làm hao mòn, nó mới từ từ biến mất.

" Chỉ là một con người bình thường, làm sao có thể mạnh như vậy được?!"

Thực lực mạnh thì không nói, tiến bộ trong khi chiến đấu so với bản thân mình còn nhanh hơn. Làm cho Ma Kha với thiên phú của chủng tộc làm kiêu ngạo cũng không thể nào tiếp nhận được sự thật như vậy.

Hắn chưa bao giờ nghĩ tới, Đường Vũ vừa mới đột phá và đang trong thời kì nâng cao sức mạnh của mình. Nếu hắn biết rõ chuyện này, chỉ sợ...Hắn không thể nào tiếp nhận được chuyện này.... Một tên uy tín lâu năm cấp hai bị một tên cấp hai vừa mới đột phá đánh cho tơi bời. Bộ mặt của Ma quỷ xem như mất hết.

Vết bỏng trên lưng Ma Kha nhanh chóng khôi phục, hắn không có xông lên nữa, cơ bắp từ từ co rút lại.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Những hoa văn màu tím từ từ xuất hiện, thân thể ngồi xổm thấp hơn, cái đuôi giơ lên cao, khí thế càng lúc càng tăng, cơn cuồng phong gào thét ở bên này.

Sưu!

Khóe mắt Đường Vũ thoáng thấy một hình bóng màu tím lóe lên, cơ thể anh nghiêng về phía trước, mũi kiếm xẹt qua 1 đường vòng cung. Ngọn lửa, băng tuyết, sấm sét đan xen với nhau tạo thành một vòng xoay tròn.

Bành ——

Vòng tròn vỡ ra, Đường Vũ bay ra xa hàng trăm mét, nhanh chóng ổn định thân hình ở không trung, tay phải cầm kiếm hơi đau nhói.

Dưới " cặp mắt tinh tường", ánh mắt của anh có thể theo kịp, nhưng tốc độ và sức mạnh đều kém xa với Ma Kha sau khi hắn biến hóa giai đoạn thứ hai.

Thân hình giống như bọ cạp lóe lên, khắp nơi không ngừng vang lên tiếng nổ. Ch dù là Siêu Phàm cũng chỉ có thể nhìn thấy hư ảnh và sóng khí không ngừng nổ tung mà thôi.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, Đường Vũ đã đứng ở trên bờ sinh tử.

Anh không thể nào tái sinh chỉ với một giọt máu, thậm chí không thể nào biến thành những hạt năng lượng. Nếu anh bị chém, sẽ chết...Anh chỉ có thể lựa chọn sống lại.

Tiếng cười man rợ của Ma Kha vang lên, thế tấn công của hắn không hề dừng lại.

Bành ——

Đường Vũ lại một lần nữa bị đánh bay, nhịn không được phun một ngụm máu ra.

Mắt nhìn thấy thân ảnh màu tím kia lại một lần nữa tới gần, anh không thể không thở dài một tiếng, : " Ài, mình vẫn nên lựa chọn đánh nhóm đi."