Chương 612: Cây thế giới

“Cây?”

"Nó không phải là một cái cây bình thường, chúng ta tạm thời gọi nó là Cây Thế Giới."

Nhà Hiền Nhân vĩ đại đi đến góc phòng và từ trong một cái rương không có gì đáng chú ý tới, lấy ra một nhánh cây rất nhỏ chỉ dài bằng lòng bàn tay.

Đường Vũ từ trên cành cây nhỏ có thể cảm nhận được bầu không khí quen thuộc này.

Chỉ là rất yếu.

Giống như nhà Hiền Nhân vĩ đại này vậy, có thể tàn lúc nào cũng không hề hay.

Cành cây nhỏ này, phần lớn nó đã trở nên đen lại, lực lượng của thế giới....Hoặc là nói lực lượng lĩnh vực đã yếu đi, vô cùng yếu ớt, khó có thể phát huy được tác dụng gì.

Dường như thấy rõ nghi ngờ của Đường Vũ, Hiền Nhân nói ra: " Một đoạn cành cây nhỏ của thế giới này đã bị ô nhiễm. Năm đó ở trên chiến trường ta nhặt về."

Ông lại nói: " Vương quốc Aino cũng chính là dựa vào cây thế giới để có được sự thịnh vượng như trước đó."

Đường Vũ từng suy đoán rằng, vương quốc Aino có thể vượt xa các vương quốc khác bởi vì nó chiếm giữ những vùng đất màu mở ở đại lục Aino này.

Bây giờ có vẻ như Cây Thế Giới mới chính là chìa khóa cho sự tồn tại vĩnh cửu của vương quốc.

Nếu thời gian có thể phát triển lâu hơn một chút, vương quốc Aino rất có thể sẽ trở thành một nền văn minh cực kì phát triển và thịnh vượng. Cho dù nó không có bằng Khởi Nguyên Tinh lúc trước. Ít nhất, nó cũng có thể đi ra bên ngoài hành tinh này và thăm dò những hành tinh khác.

" Chỉ là, với cái lục địa này, sự phân bố tài nguyên và nồng độ Nguyên Khí trước khi xảy ra Hắc Triều. Hành tinh này đẳng cấp cũng không hề thấp, hơn nữa còn có một Cây Thế Giới vô cùng bí ẩn, chẳng lẽ có thể xem nó là một hành tinh cấp cao?"

" Bản nguyên của hành tinh cũng không hề yếu, cho nên từ khi Hắc Triều xảy ra, đã kéo dài được 58 năm, thế giới vẫn còn chưa có bị thôn phệ hoàn toàn?"

Một số phỏng đoán hiện ra ở trong đầu của Đường VU4.

Anh vẫn không hỏi mà đang đợi Hiền Nhân kể tiếp.

" Cây thế giới dựa vào nền văn mình để làm chất dinh dưỡng. Nếu nền văn minh thịnh vượng thì tốc độ sinh trưởng của Cây thế giới cũng tăng lên nhanh chóng. Mà hoàng gia hiện tại, còn được gọi là những người bảo vệ, từ thế hệ này qua thế hệ khác bảo vệ cây thế giới."

" Các ngươi cũng biết rằng có khá nhiều cành cây nằm rải rác ở khắp nơi trên lục địa. Những cành cây này đều là do cây thế giới tự động rụng ra. Nó lại được bên phía hoàng gia làm phần thưởng ban cho các quý tộc trong nước. Còn có một số khác thì bị tản ra bên ngoài...Tại quốc gia của các ngươi, hẳn là cũng có không ít những nhánh cây thế giới nhỉ."

Không đợi Đường Vũ trả lời, ông lão Hiền Nhân nghỉ ngơi một lát rồi lại nói tiếp.

" Sự hình thành các nhánh của cây thế giới đã làm hạch tâm của trận pháp, nó có thể thu thập danh tiếng. Đối với quý tộc mà nói, với sự giúp đỡ của trận pháp, có thể chống trả lại những kẻ thù mạnh mẽ ở bên ngoài. Đối với cây thế giới mà nói, nó có thể hấp thu nhiều chất dinh dưỡng của nên văn minh đó hơn."

Con người có thể trợ giúp cho cây thế giới phát triển và Cây thế giới cũng có thể nuôi sống lại con ngươi. Ban đầu vốn là hỗ trợ lẫn nhau, nhưng là..."

Ông nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác:

" Những con quái vật hắc ám từ trên trời rơi xuống và nuốt chửng toàn bộ thế giới. Nếu các ngươi đã đến từ các quốc gia khác. Vậy cũng rõ ràng, bên ngoài Vương đô, hầu hết các địa phương khác đã trở thành vung đất chết. Không có một ngọn cỏ sinh sống, Nguyên Lực cũng dần dần thưa thớt và cũng không có tài nguyên khoáng sản quý giá nào được sản sinh ra nữa."

Đường Vũ khẽ gật đầu, " Hàng rào của thế giới này cả ngàn chỗ thủng. Bản nguyên thì yếu ớt, chỉ có Vương Đô và một số thành trì ở trên đại lục này còn sống sót cho nên mới không có bị ăn mòn. Những nơi đó, bởi vì có người sống sót, hai là không có gì bất ngờ xảy ra, đó bởi vì nhánh cây của cây thế giới làm ra.

Bởi vì lực lượng của thế giới tồn tại, đem tất cả linh khí của sự sống ở trong thành trì ngưng tụ thành một chỗ, cho nên mới có thể tránh được sự ăn mòn của Hắc Triều.

Nhưng cho dù dân số có giảm mạnh hay là những nhánh cây thế giới bị hao tổn thì đó cũng là một đòn chí mạng đối với các thành trì còn lại.

Những phỏng đoán này là do anh đã cố gắng tích hợp những thông tin trước đó mới có thể làm ra như thế.

Ban đầu Đường Vũ cho rằng, đám Dị tộc hẳn áp dụng mô hình nuôi lợn phổ biến nhất, mới để mặc cho những thành trì này tồn tại.

Bây giờ nghĩ lại điều đó.

Nuôi lợn thì có lẽ là có.

Nhưng những thành trì bình thường còn không đủ trình độ. Cho dù có thể tiếp tục kiên trì hay bị Hắc Triều tiêu diệt. Đám Dị tộc đứng ở phá sau, có lẽ cũng không có thèm để ý.

Trang trại nuôi heo thật sự chỉ có một cái, đó chính là Vương Đô.

" Bởi vì sự tồn tại của cây thế giới, kẻ chủ mưu ở phía sau muốn nuôi nhốt toàn bộ Vương Đô?"

Hiền Nhân vĩ đại có chút kinh ngạc.

Ông chỉ mới kể vài câu chuyện, dĩ nhiên để cho đám hậu bối trẻ tuổi này đoán gần đúng sự việc.

Không, có lẽ không phải hoàn toàn là phỏng đoán.

Bọn họ có thể đi từ quốc gia này sang quốc gia khác, xuyên qua vùng hoang dã nguy hiểm trùng trùng để đến Vương Đô và tìm thấy ông. Điều này cho thấy, bọn họ không hề đơn giản chút nào.

Cho dù là thực lực hay thủ đoạn.

" Các ngươi có phải là người đứng sau thành phố giải trí Thâm Lam, đúng không? Từ một thành phố được gọi là Thâm Lam?"

Hiền Nhân vĩ đại cũng nhanh chóng phản ứng lại.

Đường Vũ cũng không hề phủ nhận và gật đầu.

Bọn họ đúng là đến từ thành phố Thâm Lam, chẳng qua không phải là ở hành tinh này mà thôi.

" Thực ra, chúng ta đã thua trong cuộc chiến đó từ ba mươi mấy năm trước. Vô số Siêu Phàm đã chết đi, ta cũng đã bị thương nặng và không có cách nào khôi phục trở lại. Nguyên bản còn có mấy người bạn cũ cũng bị thương như thế, những năm này cũng không cách nào kiên trì được nữa đã lần lượt ra đi.

Ngay cả đức vua cũng...."

" Bị khống chế?" Đường Vũ tò mò hỏi.

Vị hiền nhân vị đại có chút nhíu mày, chỉ cảm thấy trong lồng ngực của mình giống như bị nghẹn lại.

Ông đã nói nhiều như thế, đang muốn nói đến phần quan trọng nhất, vậy mà người ta lại dành nói trước mình.

Cũng hên là ông đã tu luyện gần 1000 năm cho nên không có biểu hiện ra bên ngoài.

Ông nói tiếp:

" Là bị khống chế và có thể ở phương diện tinh thần. Lúc đầu, họ có thể duy trì bản tâm của mình, nhưng dần dần trình độ họ bị khống chế ngày càng sâu. Hiện tại, có thể bây giờ họ đã trở thành những con rối cho kẻ đứng ở sau màn.

" Khoảng cách rất xa, khoảng ba mươi mấy năm trước, sau khi chúng ta thất bại, tên đứng sau màn muốn ăn mòn toàn bộ thế giới. Dù sao, lúc ấy cũng là nơi hoang dã có không ít nơi hoàn toàn tĩnh mịch, nhưng bởi vì có sự tồn tại của Cây thế giới.

Với thực lực của người đứng đằng sau màn có thể trực tiếp ra tay phá hủy Cây thế giới, nhưng nếu muốn ăn mòn bản nguyên của thế giới, thì phải vượt qua được Cây thế giới. Cho nên chúng nó trước tiên mới phải đem Cây thế giới cho ăn mòn."

" Cây thế giới thực sự có được sức mạnh phi thường không cách nào tưởng tượng nổi." Nói đến đây

vị Hiền Nhân có chút thở dài và lắc đầu, " Tuy nhiên, Cây thế giới thịnh vượng vì vương quốc Aino và nó cũng bởi vì vương quốc mà suy tàn."

" Đây cũng chính là lý do người đứng sau chuyện này nuôi dưỡng dân chúng Vương Đô, cung cấp chất dinh dưỡng bị ô nhiễm cho Cây thế giới, nhằm đạt được mục đích xói mòn nhanh hơn.

Có lẽ theo ý kiến cua ông, "chất dinh dưỡng" là một loại tồn tại vô hình, thậm chí không cách nào nắm bắt được, vậy làm sao nó có thể mà ô nhiễm được? Nhưng mà..."

" Thông qua hiến tế? Hay tổ chức lễ tế thần? Xem ra không lâu sau đó Vương Đô sắp có một buổi lễ tế thần lớn ở trong Vương Đô."

Đường Vũ thuận miệng nói.

Đây là phương pháp phổ biến của đám Dị tộc mà anh đã vô cùng quen thuộc với nó.

Khuôn mặt nhăn nheo của nhà Hiền Nhân vĩ đại có chút co giật.

Ngươi biết một cách rõ ràng như thế, vậy cần bậc hiền nhân như ta làm gì nữa chứ?

Hiện giờ, chỉ có những kiến thức uyên thâm ông mới có thể đem ra được.

Còn để cho người ta vui vẻ giảng giải nữa chứ.

Ông bất đắc dĩ và nói tiếp, " Không sai, những lễ hiến tế tương tự đã được tổ chức rất nhiều và hi sinh không ít máu của những người ở trong hoàng tộc, đó có thể xem như là đẩy nhanh quá trình xâm chiếm Cây thế giới."

" Ma bây giờ, căn cứ dựa vào suy đoán của lão phu thì thời gian cũng không còn bao nhiêu nữa."

" Một khi cây thế giới bị ăn mòn hoàn toàn thì lục địa Aino cũng không còn tồn tại nữa."

Nói xong, vị Hiền Nhân nhìn anh một cách tha thiết.

Đôi mắt sáng long lanh.

Đường Vũ chịu không nổi.

Anh cũng không phải là GAY! Nếu không cũng không thể nào chọn một lão già hơn ngàn tuồi...A, nhầm, phi, phi, phi.