Chương 590: Để danh tiếng lên men

Vương đô, khu vực ngoại thành.

Một nhóm lính đánh thuê tự do khoác vai nhau bước vào trong một quán rượu.

Ngọn đèn màu cam bùng lên, tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.

" Nghe nói nam tước Thanh Thủy và nam tước Hồng Thự lại làm chuyện đó nữa rồi, ha ha, mấy ngày nay lại có công việc nữa rồi."

" Ồ, nghe nói quân đoàn tuần tra đang câu cá để bắt về trừng phạt. Nếu bạn bị bọn họ bắt được, một đồng cắc bạc cũng đừng có mơ mà giữ lại."

" Sợ mẹ gì, bố đây không có tiền, cùng lắm đưa lỗ đít cho tụi nó lấy đỡ đi vậy."

Một gã lính đánh thuê đang say la hét ở trong quán rượu, tràn ngập sự khoái chí.

Tiếng nói chuyện không ngừng, hoặc phàn nàn về việc chất béo không có đủ, hoặc là đề cập đến những người lính đánh thuê xui xẻo không hề cẩn thận, bị những quý tộc phát hiện và đánh cho thừa sống thiếu chết..

Cho dù có là lính đánh thuê đi chăng nữa, cũng là một ngành có nguy hiểm cao.

Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng la hét ở ngoài đường phố, làm át đi tiếng ồn ào ở trong quán rượu.

" Biết tin gì chưa, quán rượu Dạ Sắc đã mở ba ngày liên tục và giảm giá 40%."

" Đó chính là quán rượu vừa mới mở cửa khai trương cách hai con đường ở phía Đông? Nghe nói, so với quán rượu ở trong nội thành còn xa hoa hơn và có nhiều loại đồ uống phong phú hơn. Một người bạn của tôi đã đi qua một lần và nói đó là một sự trải nghiệm khó quên ở trong đời, cũng không muốn đi những quán rượu bình thường kia nữa."

" Những nhà quý tộc kia cũng đã đi đến đó, chúng ta phải nhanh lên, nếu không sẽ không còn chỗ cho chúng ta nữa."

Tiếng hét nhanh chóng biến mất.

Dưới ánh đèn mờ ảo, những khách hàng ở trong quán rượu hai mắt nhìn nhau.

Quán rượu mới?

Rượu đó ngon đến vậy sao? Làm cho người ta ghiền không thể nào dứt được?

Khách hàng ở trong quán rượu có chút nghi ngờ. Nhưng một quán rượu vừa mới khai trương, danh tiếng của nó lại khuếch tán nhanh như thế, điều này cũng có thể giải thích sự độc đáo về đồ uống của nó.

Bọn họ căn bản nghĩ không ra, bởi vì muốn đánh quảng cáo cho quán rượu Dạ Sắc, thành phố giải trí Thâm Lam đã âm tầm tiêu rất nhiều Nguyên Tinh và sử dụng đủ mọi phương pháp marketing như hiện tại.

Rất nhiều công thức rượu vang do Đường Vũ mua từ trong chợ của hệ thống, hương vị vô cùng mới lạ, người của Vương đô toàn dân ăn hàng và buôn chuyện, chứ đừng nói đến một đám lính thuê không am hiểu gì nhiều.

Đã sớm say mê hương vị của rượu và không cách nào kiềm chế được.

Danh tiếng từ từ được người này truyền cho người khác.

Khi càng ngày có nhiều lính đánh thuê tự do tới quán rượu Dạ Sắc, đèn neon sáng lấp lánh, phát hiện chỗ ngồi ở bên trong quán rượu đều đã kín chỗ.

Thậm chí còn có không ít quý tộc....

Ngay từ lúc đầu còn có chút chê và xem thường quán rượu ở khu vực ngoại thành.

Nghe được quán rượu trang trí một cách tinh xảo, đẳng cấp rất cao, trong lòng còn có chút nghi ngờ.

Sau đó, lại lén lút mang theo tùy tùng đi vào quán rượu dành và đi tới khu vực dành cho quý tộc. Ban đầu còn sợ bị những người khác phát hiện, mình mà đi đến khu vực bình dân sẽ bị đám kia cười nhạo nói không chừng.... Kết quả là người đó mở to hai mắt và anh ta nhận thấy ở trong khu quý tộc đó toàn bộ là người mà anh ta quen biết.

Hai mắt nhìn nhau, tiếp tục giả vờ không quen biết, nhưng bầu không khí lại tràn ngập sự xấu hổ.

Cho đến cuối cùng.

Khi tất cả loại rượu vang được đặt lên trên bàn của họ, giống như là núi lửa tại cổ họng phun trào, miệng còn nồng nặc mùi rượu, cũng có một loại rượu cay cay không tan và hương vị kéo dài....Cho dù người đó hương vị khó tính tới cỡ nào, tất cả mọi người đều có thể tìm được thức uống mà mình yêu thích ở trong quán rượu Dạ Sắc.

Ngon không thể nào tưởng tượng được.

Vì thế, không biết từ khi nào, những quý tộc vốn nghĩ tới việc mình đến khu vực ngoại thành quá nhục nhã, bỗng nhiên....

" Quán rượu Dạ Sắc anh có đi qua bao giờ chưa? Cái gì? Chưa nghe nói qua luôn sao?"

Từng ánh mắt khinh bỉ nhìn qua, người quý tộc kia bị cô lập ngay tức khắc, người kia còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

Đến cùng mình bỏ qua cái gì thế nhỉ?

Vương Đô, khu vực ngoại thành.

Một căn cứ bí mật ở trong núi.

Đường Vũ ngồi ở trong văn phòng vừa mới xây dựng, ngồi khoanh chân lại, bên cạnh là một tách trà nóng vừa mới pha xong để ở bên phải, hương trà tràn ngập ở trong căn phòng cùng với làn khói bốc lên và thay đổi hình dạng.

Anh nhấp một ngụm nhỏ, chợt cảm thấy tinh thần sảng khoái.

" Trà Thanh Vụ, thật sự là món đồ tốt, đối với Siêu Phàm đều có tác dụng."

Trà là sản phẩm đặc biệt của Vương đô và nó được trao đổi từ một quý tộc ở bên trong nội thành.

Thành phố giải trí Thâm Lam khai trương cho đến nay đã được mười ngày, thông qua việc thành phố giải trí bày ra ở bên ngoài, đã cùng không ít quý tộc kết giao....Đương nhiên, việc trao đổi chỉ có thương nhân và quản gia thay quý tộc làm việc. Nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào, từ trong tay họ lấy được những thứ tốt.

Trà Thanh Vụ chính là một trong những số đó.

Bức màn bí ẩn của Vương đô cũng dần dần được hé lộ.