" Mấy vị đại nhân, bên này chính là bảo khố của cựu thành chủ Hutt. Chỉ là, cánh cửa bảo khố này chỉ có Hutt và hai đứa con trai của hắn mới biết được phương pháp mở ra."
Một quan chức cấp cao ở trong thành trì dẫn bọn họ đi tới khu vực hạch tâm trong phủ thành chủ.
Người ta nói rằng, kho báu của thành trì Geer đã bị phong ấn hàng trăm năm.
" Hai đứa con trai của Hutt giờ ở đâu?"
" Ách" Tên quan lớn kia dừng một chút sau đó mới cẩn thận mở miệng, " Vừa rồi, ở bên trong yến tiệc, không cẩn thận đã chết rồi."
Được rồi, không quan trọng.
Cánh cổng của bảo khố được làm bằng kim loại có độ cứng cao và ở trên đó có khắc một số rune ở trên đó.
Nói chung, rất khó để tháo dỡ một cách lặng lẽ khi phương pháp dịch chuyển không thể sử dụng. Ban đầu, cánh cổng được dùng để ngăn cản những tên trộm lẻn vào, nhưng bây giờ, ngay cả thành chủ cũng chết rồi, không phá hủy nó thì để làm gì.
Nancy giơ tay chém ra 1 kiếm.
Oanh!
Toàn bộ cánh cửa bị năng lượng màu tím đen cắt ra làm hai. Thay vì nổ tung, cánh cửa bị chém ra một khẻ hở rộng khoảng hai mét.
Đường Vũ bước vào trong.
Thay vì nói là bảo khổ, nó cũng không phải là căn hầm bí mật khổng lồ, nằm sâu ở dưới lòng đất phủ thành chủ.
Trên các bức tường của tầng hầm bí mật, thỉnh thoảng xuất hiện những tia sáng xẹt qua.
" Tầng hầm này, giống như là khu hạch tâm của phủ thành chủ dùng để chế tạo năng lượng lĩnh vực."
Nhìn xung quanh, trong bảo khố chứa nhiều nhất chính là những bộ giáp rune, vũ khí. Có thể thấy Hutt rất xem trọng những trang bị này. Một người thức tỉnh cấp 9 đỉnh phong, mặc đống trang bị này vào có thể đánh hai ba người không có trang bị.
Tuy nhiên, những trang bị rune này ở trong mắt anh, liền quá cùi bắp.
Bản thân của Hutt dùng cây trường thương và bộ áp giáp cũng không phải là hàng cao cấp. Nếu không, năng lực thiên phú của Tạ Y có mạnh đến cỡ nào, cũng không có khả năng trúng 1 đòn liền bị phá vỡ.
Nguyên Tinh dự trữ đã ít thì lại ít hơn, dược liệu hầu như cũng không thể nhìn thấy.
Đúng như dự đoán, chỉ có những khoáng sản là có giá trị đối với anh.
Y Liên cầm lấy một khối khoáng sản màu đỏ giống như khối sắt vừa mới nung xong, " Đây là Xích Viêm Tinh Thiết, là vật liệu chính dùng để chế tạo khẩu pháo hủy diệt. Ở bên kia của chúng ta, có rất ít."
Trên tay của cô có ít nhất hai cái rương chứa những viên khoáng sản màu đỏ y như nhau.
Giết người cướp đồ, chính là cách để có tiền một cách nhanh chóng.....A nhầm, đây chính là phòng vệ chính đáng, không thể nói là cướp bóc được.
Đường Vũ tiếp tục đi về phía sâu ở bên trong mật thất.
Năng lượng không ngừng lưu động ở trên mặt đất, cơ hồ đã hình thành thực chất.
Sau khi Hutt chết đi, cỗ lực lượng lĩnh vực kia cũng biến mất ngay lập tức.
Lúc này, khi tiến đến gần khu vực hạch tâm của mật thất, anh lại cảm giác cỗ lực lượng lĩnh vực kia. Lần này cũng không có nhận lấy sự bài xích hay áp chế.
Một bệ đá xuất hiện ở trước mặt anh.
Trên bệ đá xuất hiện một nhánh cây dài bằng cánh tay.
Trên cành cây màu nâu, cỗ lực lượng lĩnh vực nhàn nhạc khuếch tán ra.
Với ánh mắt của Đường Vũ hiện tại, anh chỉ cần nhìn qua 1 cái có thể thấy một số địa điểm ở trong phủ thành chủ được bố trí xoay quanh cái nhánh cây này.
Nhánh cây này chính là chìa khóa.
Kĩ thuật chính là tiếp theo.
Sử dụng con mắt tinh tường, từng luồng thông tin xẹt qua trong mắt.
" Một hoa, một thế giới, một lá, một bồ đề, đây là cành cây ẩn chứa lực lượng của thế giới vô cùng yếu ớt, thật sự là thâm ảo vô cùng.
"!!!"
Chỉ có lực lượng ẩn chứa ý chí của thế giới mới có thể được xem là lực lượng của thế giới.
So với lĩnh vực cá nhân nó cao cấp hơn rất nhiều.
Phạm vi của lãnh địa được trải rộng khắp Thâm Lam, bây giờ có thể được xem là lực lượng của thế giới. Chính vì thế, mới có thể phân tích ra được.
Lại không ngờ tới, ở trên cành cây này có thể nhìn thấy.
" Một nhánh cây bí ẩn, chắc chắn đây là bảo bối."
Anh phá vỡ kết giới và khi ngón tay chạm vào cành cây bí ẩn này, anh chợt cảm thấy một cỗ lực lượng vô hình và yếu ớt ở trên đó.
Đây chắc là " nhân khí" mà đám quý tộc nhắc tới.
Chỉ là phần lớn đã bị tiêu hao, chỉ còn lại một chút tia năng lượng vô cùng yếu ớt ở trên đó.
......
Đại Ma Vương Tạ Y không có đi vào căn phòng bí mật mà ở bên ngoài canh gác.
Từ từ tuần tra xung quanh khắp nơi.
Một số quý tộc đã đầu hàng.....Hay nói đúng hơn là sống sót từ cõi chết, cho nên trong lòng vẫn còn chút sợ hãi.
" Bảo khố của Hutt tiện nghi cho những người từ phía bên ngoài kia."
" Vậy thì chúng ta phải làm sao. chỉ mong họ đừng có lục soát nhà của ta."
" Chúng ta đã đầu hàng rồi, hẳn là không có sao đâu. Ngược lại, Hutt đã chết rồi, chờ những tên ác quỷ kia rời đi, cả thành phố Gerr không phải là của chúng ta sao....Ha ha ha."
Vài tên quý tộc nhìn nhau cười 1 tiếng.
Từ góc độ này, xem ra cũng không tệ.
Nếu những người bên ngoài kia chỉ mang theo bảo khố của Hutt rồi rời đi. Tòa thành trì này, bao gồm tất cả tài sản của những tên quý tộc đã chết đi, đều thuộc hết về bọn họ.
Ôi cuộc sống tươi đẹp biết bao nhiêu!
Năm phút sau, những người từ bên ngoài từ bảo khố đi ra và bước tới trước mặt bọn họ.
Vị " đại ma vương" Tạ Y kia nói, " Từ nay về sau, chúng ta sẽ sống ở chỗ này, phủ thành chủ và bao gồm cả tòa thành trì này sẽ thuộc về lãnh chúa. Các ngươi có ý kiến gì hay không? Nếu có ý kiến thì cứ nói, lãnh chúa của chúng ta rất dân chủ."
“???”
Dân chủ?
Mấy tên quý tộc kìm nén lại, chỉ cảm thấy có một cục đàm bị nghẹn ở cổ họng, không có dám nói ra.
Chẳng bao lâu.
Công trình phá dỡ phủ thành chủ đã được triển khai.
Không có phá hủy hoàn toàn, trước tiên sẽ làm ra một mảnh đất trống rộng lớn, được tạo ra với đại sảnh của yến tiệc đã trở thành đống đổ nát làm trung tâm.
Sau đó, để những người không có phận sự rời đi.
Đường Vũ mở ra lĩnh vực cá nhân, đưa tay ra, Nguyên Tinh ở bên trong vòng cổ không gian nhanh chóng bị tiêu hao. Rất nhanh, một tòa pháo đài cao chừng 5 tầng đã xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Cổng dịch chuyển lập tức được xây dựng.
Quả nhiên, Cổng dịch chuyển của Thâm Lam đã sáng lên.
Hơn nữa, với sự liên kết với lãnh địa, cũng rõ ràng hơn rất nhiều.
Hoàn toàn giống như ở trên trái đất, có thể điều khiển lãnh địa từ xa, chẳng hạn như vẫy tay.
Tất cả đã đâu vào đó.
Anh rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Bỗng nhiên, những tảng đá vụn ở trên mặt đất rung động.
Từng tiếng chuông báo động vang lên.
Kém theo những tiếng la hét hoảng sợ: " Hắc triều tới rồi!"
......
Không có thành chủ, hầu hết các quý tộc bị chết đi và bị thương nặng, các chỉ huy và thống lĩnh ở trong thành còn đang ở trong phủ thành chủ chờ đợi.
Trong lúc nhất thời, đám thủ thành bọn họ có chút khẩn trương.
Lần này, Hắc triều ở bên ngoài vô cùng kinh khủng, có thể so sánh với một lần kia vài tháng trước.
Cho đến khi một số quý tộc, có đám cận vệ bảo vệ ở xung quanh, leo lên tòa thành, nhìn thấy Hắc triều, sắc mặt của bọn họ trắng bệch.
Xong luôn.
Tất cả quyền thế, đều được thành lập dưới điều kiện, thành trì geer vẫn còn nguyên vẹn. Bên phía ngoài thành, bọn họ cũng không hề quan tâm, nhưng bên trong nội thành là nhà của bọn hắn đang sinh sống.
Các quân lính thủ thành, sĩ khí càng thấp hơn, vung vẩy vũ khí một cách máy móc và đang chết lặng chống đỡ lấy.
" Đúng đúng còn có mấy vị đại nhân kia nữa....Thưa ngài!"
Có những quý tộc nghĩ đến.
Vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy Đường Vũ và những người khác đi lên tường thành.
Trong đó, có một cô gái mặc váy dài màu xanh lam, bỗng nhiên trong tay xuất hiện một quyền trượng băng, quyền trượng đó được giơ lên.
Cả đám quý tộc run rẩy.
Những bông tuyết từ trên trời rơi xuống và mặt đất giống như bị đóng băng lại.
Hình ảnh trước mặt lập tức trở nên lộng lẫy, lại ẩn chứa sát thương chết người.
Những hạt băng lớn nhỏ xuyên qua người những con quái vật hắc ám, trên mặt đất và trên trời, thời gian giống như ngưng đọng lại.
Chỉ có thân ảnh cầm quyền trượng băng ở trong tay mới trở thành trung tâm của thế giới này.
Bành!
Một tiếng vang nhỏ vang lên.
Đám quái vật hắc ám bị những hạt băng xuyên thấu qua, giờ đây đã bị đóng băng. Tại một cơn gió ở trong đó liền hóa thành từng mảnh nhỏ.
Các binh lính hai mắt mở to.
Các chỉ huy và tướng quân đều hít một hơi thật sâu.
Mấy tên quý tộc xém xíu nữa là cắn đầu lưỡi rồi.
Chuyện này, kết thúc rồi hay sao?
Đáng sợ, thật sự quá đáng sợ.