Đường Vũ cảm nhận được không ít khí tức sống sót ở trong thành, nhưng tài nguyên chung quanh thì nghèo nàn, sự tàn phá bên phía ngoài thành làm cho không gian sinh sống của loài người bị thu hẹp. Nếu tiếp tục như thế, thành trì này cũng chỉ có thể dần dần đi vào chỗ chết.
" Làm sao lâu như vậy, nửa tiếng rồi, còn không định mở cửa nghênh đón chúng ta đi vào hay sao?!"
Tạ Y bực bội, lấy ra một khẩu súng lục giảm thanh đặc chế, bắn nổ tung hai đầu quái thú hắc ám.
Binh sĩ ở trên tường thành quay đầu, biểu thị bọn họ cũng không biết gì, thỉnh thoảng quay đầu lại.
Đường Vũ cũng dần mất kiên nhẫn, đã đợi nửa tiếng rồi. Anh vẫn đang cố gắng giữ bình tĩnh, mới không có động thủ phá nát cái cổng thành này.
Thời gian cứ thế trôi qua.
Mãi đến một tiếng sau, cổng thành mới từ từ mở ra, cùng với tiếng nghiến răng, nghiến lợi.
nổi lên.
Một đội mặc áo giáp bạc, mũ sắt, cầm khiên và mang theo kiếm dài từ từ ra khỏi cổng thành.
" Ta là tướng quân Barkley của thành Geer, những vị khách ở bên ngoài, thành chủ của chúng tôi muốn gặp các bạn, xin mời đi theo chúng tôi."
La Triết gật đầu và đi trước.
Đường Vũ và những người khác đi theo sát phía sau.
Sau khi đi vào bên trong thành, tướng Barkley dẫn bọn họ đi thẳng vào trong, những binh lính mặc áo giáp bạc khác, tay cầm chuôi kiếm đi ở hai bên, đối với bọn họ có chút đề phòng.
Đường Vũ duy trì tính cách của 1 nhà thám hiểm và một bên cũng cảnh giác đối với những người lính này.
Đội ngũ nãy, chắc có lẽ là những thành viên của quân đoàn tinh nhuệ nào đó, mỗi người đều có thực lực trên cấp 6. Còn vị tướng quân Barkley kia, tuy đã che giấu một phần khí tức của bản thân, nhưng Đường Vũ vẫn có thể phát hiện ra, đối phương đã là một cao thủ cấp 11.
Đây là một cỗ lực lượng đủ để áp chế nhóm mạo hiểm cấp 8 cấp 9 bọn họ.
Anh cũng không quan tâm đến những người này nghĩ gì.
Mục đích chính của việc tìm kiếm thành trì, chính là muốn xác định vị trí ở trên bản đồ. Bây giờ, mới biết được ba chữ, một tòa thành ở trong một vương quốc, Zapor nói anh ấy đã tìm thấy vị trí của thành trì này trên bản đồ do anh vẽ.
Trước tận thế, một quốc gia nào đó ở phía Tây Nam đại lục, là thành phố lớn thứ hai sau kinh thành của hoàng gia.
Hai bên đường là những tòa nhà có lối kiến trúc độc đáo, có chút cổ xưa, anh còn nhìn thấy một số ngôi nhà gỗ có lối kiến trúc không hợp nhau. Một số dân thường quần áo rách rưới, tây cầm cuốc, không ngừng cày cấy ở trên những cánh đồng nhỏ.
Còn có một số người thượng lưu ăn mặc sang trọng, ngồi trên xe kéo thuê, giống như trong phim hồng kong thời xưa đi qua lại.
" Nói chung đó là giới quý tộc.'
Đại lục này, những quốc gia này, quý tộc và người dân, có sự phân biệt một cách rõ ràng.
Không ít trường hợp bình dân bị chết vì nạn đói, bệnh tật, thiên tai. Đặc biệt, là những tên đại quý tộc có được một cuộc sống xa hoa. Bởi do sự tồn tại của kĩ thuật rune cho nên tiêu chuẩn sinh hoạt cao hơn nhiều so với thời trung cổ.
Đường Vũ chỉ biết lắc đầu và không thèm để ý đến những chuyện tào lao này.
Bỗng nhiên, vẻ mặt anh có chút ngẩn ra.
Luôn cảm thấy chỗ nào có sự khác biệt.
Cẩn thận suy nghĩ lại, lúc trước khi ở bên ngoài thành, cỗ cảm giác bài xích nhàn nhạt kia, vẫn luôn lượn lờ trong lòng anh. Lúc này, cỗ cảm giác bài xích kia, hình như đã biến mất.?
Đường Vũ không dám bất cẩn, anh tập trung tinh thần và phát hiện bên trong và bên ngoài thành phố có sự khác biệt rõ ràng.
Bên ngoài thành phố, cô đơn và hoang tàn, giống như cả thế giới đã suy tàn.
Bên trong thành phố, vẫn còn có sức sống, không chỉ là khí tức của sinh mệnh, mà thế giới vẫn còn đang sống lấy.
Lĩnh vực cá nhân mở ra, Đường Vũ rốt cục bừng tỉnh đại ngộ.
"....Loại cảm giác này, có lẽ là lĩnh vực? Hay nói cách khác là giới vực?"
Đây không phải lĩnh vực cá nhân, mà là phạm vi thế giới xác định. Kết hợp với đám Ma Thú không ngừng thôn phệ Bản Nguyên của hành tinh, Đường Vũ rất nhanh đã có suy đoán.
Hành tinh này đã bị xâm chiếm khoảng 50 đến 80 năm trước. Hiện này, có lẽ Bản Nguyên của hành tinh này, phần lớn đã bị thôn phệ. Hầu hết khu vực đã hoàn toàn mất đi sức sống. Cho nên chỉ còn thành trì của loài người, nó vẫn còn ở trong phạm vi của có bị thôn phệ.
" Lúc trước, mình dự định thành lập một phân lãnh địa, nhưng lại có linh cảm không tốt. Nếu như xây dựng một phân lãnh địa ở trong nơi hoang dã, chẳng khác nào một chấm trắng ở trên một tờ giấy đen. Điều này vô cùng nổi bật, chắc chắn sẽ khiến cho đám Dị tộc, thậm chí bộ tộc Ma Quỷ sẽ chú ý tới."
" Mà những thành trì còn sót lại của con người, chính là một khu vực hiếm hoi ở trong tờ giấy đen. Nếu như mình để chấm trắng lên đó, chắc chắn sẽ không làm người khác chú ý tới.
" Đặc biệt, khi lãnh thổ mở rộng, rất có thể sẽ thay đổi vùng đất tĩnh mịch này, một lần nữa sẽ làm cho hành tinh có sức sống lại lần nữa."
Ban đầu, anh chỉ muốn dạo một vòng rồi rời đi. Lúc này, mục tiêu của anh đã thay đổi.
Trong thành trì này, xây dưng phân lãnh địa, trở thành cầu nối để cho Thâm Lam đưa quân qua khám phá hành tinh này.
Bên trong thành, dù gì cũng không có lớn, đi khoảng 10 phút liền đến phủ thành chủ. Xa xa, liền có thể nhìn thấy đèn đuốc sáng trưng ở bên trong phủ. Ở trong tòa thành trì hết sức tối tăm này, vô cùng nổi bật.