Vị trí của học viện nằm ở bên ngoài thành phố Thâm Lam. Đường Vũ đã trực tiếp vẽ một sơ đồ khoảng hai ba nghìn mét vuông. Đây mới chỉ là giai đoạn đầu và nó có thể tiếp tục được mở rộng trong tương lai. Ngay cả khi diện tích của thành phố nổi Thâm Lam không đủ, anh ta cũng có thể tiếp tục thêm một số mảnh đất nổi.
Nhằm mục đích xây dựng 1 học viện tu luyện bậc nhất.
Hiện tại, các lớp học mới chỉ mở ra các lớp cơ bản. Sau khi lứa học sinh đầu tiên tốt nghiệp, sẽ mở thêm một số lớp học nâng cao, truyền dạy một cách liên tục và không ngừng bồi dưỡng cao thủ cho lãnh địa.
Cũng giống như các học viên tu luyện ở trong Thánh Thành, những thiên tài đi ra từ đó không chỉ mạnh mẽ, mà còn đáng tin cậy và trung thành, sau này còn có thể trở thành trụ cột của loài người.
" Đối với lực lượng giáo viên lớp học văn hóa, mau chóng tuyển dụng bọn họ. Một phần điều động từ các giáo viên của võ quán, một phần lấy từ các quân đoàn lớn.....Hãy nhớ kĩ, việc tuyển chọn những giáo viên này, năng lực chỉ xếp thứ hai, nhưng phẩm chất đạo đức phải đặt lên hàng đầu."
Phẩm chất đạo đức này không chỉ là tư duy và đức tính, mà trong lòng phải hướng đến Thâm Lam.
Chỉ có một nhóm giáo viên luôn yêu thích Thâm Lam, mới có thể dạy ra một nhóm học sinh có lòng cảm mến và cảm giác thân thuộc với lãnh địa.
Những lời này, Trần Hải Bình và các quan chức cấp cao của Bộ thị chính, không cần anh nói, bọn họ cũng hiểu rõ.
" Học viện nên lấy tên gì?"
Có người đề nghị đặt tên nó theo tên lãnh chúa để các học sinh luôn nhớ kĩ, nhưng Đường Vũ đã bác bỏ nó ngay lập tức.
Nếu như vậy thì quá là xấu hổ, những người sống sót ở trong Thâm Lam đã quen thuộc với tên của anh ta.
Lại có người để nghị nên lấy tên là học viện tu luyện đệ nhất, viết tắt là " nhất tu", nhưng cảm giác quá bình thường. Hơn nữa, cũng không phải học viện nào cũng là người tu luyện.
Đường Vũ bỗng nhiên nhìn thấy huy hiệu ở trên ngực của các quan chức cấp cao của Bộ thị chính, không chỉ có thành viên quân đoàn mà nhân viên văn phòng cũng có.
Huy hiệu cây thế giới.
Anh mở miệng và nói: " Hãy gọi nó là học viện cây thế giới đi. Hi vọng những đứa trẻ kia, có thể trưởng thành thành những cây đại thụ chống đỡ nhân loại trong tương lai."
......
Việc chuẩn bị và xây dựng học viện, tiến triển 1 cách nhanh chóng dưới sự chỉ đạo của vị lãnh chúa thành phố này.
Chưa đầy mười ngày, Học viện cây thế giới cuối cùng đã hoàn thành, các giáo viên của khoa văn hoa và khoa võ thuật cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cùng lúc đó, thông tin công khai về học viên cây thế giới được khuếch tán ra bên ngoài.
Lâm Đông, Hoành Thành và những nơi trú ẩn lớn khác, tin tức nằm ở trang đầu của các tờ báo.
Bên ngoài vòng tròn phòng thủ, những nơi trú ẩn lớn khác của tỉnh Thiên Nam, trong đại sảnh Công hội mạo hiểm, những phông chữ lấp lánh ở trên màn hình thu hút sự chú ý của các nhà thám hiểm.
" Này, anh có nghe nói gì hay không? Ba ngày sau, học viện cây thế giới sẽ chính thức khai giảng. Con trai lớn nhà anh không phải vừa vặn 12 tuổi hay sao, phù hợp với độ tuổi nhập học sao?"
Ở quảng trường trước Công hội mạo hiểm, hai nhà thám hiểm vừa mới trở lại Thâm Lam, sau khi bàn giao nhiệm vụ xong xuôi, vừa đi vừa tán gẫu.
Một trong số họ, đang cầm một tờ báo có những tin tức mới ở trên tay.
Tin tức về nó đã được lan truyền trong vài ngày qua, nhưng mỗi ngày các tờ báo vừa mới ra lò, những phần tin tức nổi bật nhất vẫn có thể nhìn thấy thông tin về học viện.
Nghe được lời nói của đồng đội, nhà thám hiểm cấp 4 Trương Nhị Ngưu không có quan tâm, " Học những kiến thức kia có cái quái gì dùng, còn không bằng đi luyện kiếm, qua hai tuần nữa, con trai tôi sẽ tròn 12 tuổi. Tôi đang định để nó sử dụng thuốc rèn luyện cơ thể, tiểu quỷ kia thiên phú không hề tồi, tỉ lệ thành công cũng không nhỏ. Sau khi thức tỉnh, tôi sẽ đưa nó ra ngoài rèn luyện, không chừng trong tương lai nó còn mạnh hơn cả tôi."
" Không, học viện cây thế giới, ngoại trừ lớp học văn hóa ra, còn có các khóa học dạy võ thuật cơ bản. Mục địch để tạo nền tảng vững chắc cho những đứa trẻ dưới 16 tuổi chưa có được thức tỉnh. Hơn nữa, đây còn là khóa học miễn phí."
" Miễn phí sao?" Trương Nhị Ngưu bĩu môi, " Ta không có thiếu tiền, miễn phí có cái gì tốt đâu? Hơn nữa, theo như lời của ngươi nói, ngoại trừ phải học võ thuật còn phải học văn hóa, vậy không bằng để ta tới dạy cho rồi."
Người bạn đồng hành đành phải bó tay.
Con bò này thật bướng bỉnh và tầm nhìn cũng ngắn. Nếu không phải nể tình Trương Nhị Ngưu luôn giảng nghĩa khí, quan hệ vô cùng tốt, anh cũng thực sự không muốn thuyết phục con bò đần độn này.
Thay vào đó, anh gấp tờ báo lại và đưa những dòng chữ quan trọng nhất tới trước mắt của Trương Nhị Ngưu:
" Nhìn cho kĩ vào, các thầy giáo của võ quán Cực Hạn cũng sẽ tham gia, còn chia làm lớp văn hóa và lớp võ thuật. Hơn nữa, các học viên đều sẽ được dạy bởi đội ngũ giáo viên chất lượng nhất. Ngươi nghĩ, với trình độ cùi bắp của người có thể so sánh với những cao thủ thật sự kia hay không?"
" Vậy....Cũng không có khả năng tất cả các giáo viên đều là cao thủ?"
" Ngươi xem cho rõ những chữ này vào, mạnh mẽ thức tỉnh dưới 16 tuổi có thể làm hỏng căn cơ, nhưng học viện cây thế giới sẽ áp dụng những bài tập cơ bản để nâng cao thể lực. Sau đó, đợi đạt tới cực hạn mới dùng lực lượng của bản thân để đột phá trở thành người thức tỉnh. Như vậy, tất cả cơ sở đều vững chác, sau khi trở thành người tỉnh, thực lực cũng mạnh hơn."
Cuối cùng, Trương Nhị Ngưu mang theo con trai lớn của hắn, Trương Thủy Tung đi báo danh.