Trong trận chiến ở hạng mục rune, Đường Vũ một đường tiến lên và hầu hết các đối thủ của anh đều ở cấp bậc thầy rune sơ cấp và một số người còn chưa đạt tới tiêu chuẩn đó.
Mà người thanh niên trẻ nhìn có chút học vấn là một trong những đối thủ giỏi nhất trong số bọn họ.
Trong lúc đó, Đường Vũ rốt cục cũng đụng phải một chữ rune sơ cấp mà bản thân anh không biết, anh sử dụng con mắt tinh tường quan sát và nhớ kĩ ở trong lòng.
Lần này, lãnh địa thông qua vòng thi này, liền có 100 người vượt qua, mỗi vòng các chữ rune xuất hiện ở trong mỗi vòng đều không có giống nhau.
Sau mấy vòng qua đi, anh đã biết có tới 6 loại chữ rune mà lãnh địa còn chưa có.
Nhưng thật đáng tiếc, chữ rune rất là khó nhớ.
Ngoài trừ anh, Y Liên và Kevin mới có thể mạnh mẽ nhớ những chữ rune lạ lẫm này. Những người khác cần phải trải qua vô số lần luyện tập, mới có thể dưới tình huống không có vật tham chiếu mới có thể đem chữ rune khắc ra thành công.
......
Trong hạng mục chữ rune, Đường Vũ tiến hành năm vòng đấu, thắng cả năm.
Hạng mục y học, cũng là 5 trận thắng.
Hạng mục giám định, người lựa chọn nó cũng không có bao nhiêu cho nên vị trí tuyển chọn cũng ít. Năm vòng qua, Đường Vũ đã sử dụng con mắt tinh tường, không cần nói đạo lý gì cả liền nghiền ép hết tất cả đối thủ.
Một lần anh gặp phải một chuyên gia giá, xém xíu nữa kính lão rơi xuống.
Thật là tội lỗi.
Tuy nhiên, Đường Vũ cũng vui vẻ.
Đấu võ dễ dàng cầm xuống, vốn đã nằm ở trong dự đoán chả có tí nào vui sướng. Ngược lại, phần đầu văn này, trước kia anh chỉ là một tên ngu dốt ở thời đại học, giờ đây lại có thể đè bẹp vô số nghiên cứu sinh, tiến sĩ, chuyên gia, giáo sư...Làm cho Đường Vũ có cảm giác thành tựu.
Quả nhiên, mình thật sự tài năng quá đi mà!
Trước kia học tập không được tốt, nhất định giáo sư và sách giáo khoa đã dạy sai cách.
Y Liên đi tới, trên tay cầm bộ lông của ma thú, trên đó khắc một chữ rune màu xanh lam.
" Lãnh chúa, ngươi nhìn xem đây chính là rune tôi vừa mới đạt được có tên là " Băng vĩnh cửu". Tôi đã tiến hành tối ưu hóa nó, tỉ lệ sử dụng năng lượng tăng lên 35%. Nó có thể tiết kiệm rất nhiều Nguyên Tinh trong các cơ sở làm lạnh của lãnh đị."
Đường Vũ: "..."
Chỉ biết chết lặng và nhẹ gật đầu.
Được rồi.
Tiếp tục tìm hiểu chữ rune thôi.
.......
Với nhiều trận thắng liên tiếp ở phần thi đấu Văn, Đường Vũ cảm thấy anh tính điểm ở hạng mục nào, anh cũng đạt đủ điều kiện vị trí tuyển chọn.
Ba phần? Có lẽ sẽ thu hoạch được ba suất?
Cuối cùng, phần thi đấu văn đã kết thúc, dưới sự bao phủ của cỗ lực lượng thần bí kia, anh biết mình suy nghĩ nhiều.
Với rune, là một phần quà rune trung cấp, bao gồm các lưu ý khi khắc, từng nét từng nét được phản ánh ở trong tâm trí.....Nó có thể được khắc trực tiếp sau khi so sánh với nhau.
Y học, ngẫu nhiên đạt được một phần công thức, có mạnh có yếu.
Phần giám định, phần quá chính là một ít kiến thức không mấy phổ biến, chỉ làm tăng thêm kiến thức của anh mà thôi.
Ở mu trên bàn tay phải, 1 kí hiệu tượng trưng cho phần tuyển chọn để gia nhập, tại trước đó có kí hiệu đã nhiều thêm một phần.
Hai phần hoa văn màu vàng và kì ảo đan xen lại với nhau.
Tuy ở trong tưởng tượng anh nghĩ mình sẽ nhận được thêm ba suất học, nhưng " Thật đúng là có thể nhận được nhiều lần không? Thêm một cái nữa thì có ích gì?"
Nghĩ nghĩ, trong đầu anh hiện ra một cỗ tin tức.
Là một bản đồ phân bố của Thánh vực.
Bọn họ hiện tại ở khu vực Bát Đông chỉ là phần không gian bên ngoài của thánh vực, Thánh vực thật sự...Ánh mắt Đường Vũ nhìn về phương xa, ở phía Bắc, sau khi có một kết giới là một lớp sương mù mờ mờ ảo ảo.
Thì ra đó mới chính là không gian thánh vực thật sự.
......
Phần thi tuyển chọn đã kết thúc, những người khác vẫn chưa bị đuổi ra khỏi không gian Thánh vực.
Đường Vũ bàn giao cho một số chỉ huy quân đoàn và các nhân viên cấp cao của bộ thành phố, đem lối vào của cột sáng thánh vực biến thành một cái thị trấn nhỏ, nhân cơ hội này để chiêu mộ nhân tài ở khắp nơi.
Sau đó, anh mang người có tư cách nhập học tiến về phía Bắc.
Không gian Thánh vực - khu vực Bát Đông.
Bốn phương tám hướng đều có kết giới và hầu hết các kết giới đều đối diện với các khu vực không gian vũ trụ khác.
Đường Vũ đã từng suy đoán, một số khu vực này không thể tìm thấy một số địa điểm tương ứng trên trái đất, hoặc nói đúng hơn là đang ở một chiều không gian khác, hay đơn giản là gặp biến cố ở Kỷ Nguyên thứ ba và bị tiêu diệt.
Kết giới ở phái Bắc, phía đối diện chính là một làn sương mù xám xịt.
Vừa tới gần, hoa văn màu vàng được khắc trên lòng bàn tay của anh hơi sáng lên.
Sương mù phía đối diện có chút tản đi, mở ra một lối vào có thể để hai người đi cạnh nhau, nhưng con đường rất dài không thể nhìn thấy điểm cuối.
Kết giới ở trước mặt cũng hiện ra từng đường vân giống như sóng nước, có thể trực tiếp tiến về phía trước liền có thể vượt qua.
Cột sáng Thâm Lam nằm ở vị trí trung tâm khu Bát Đông, khi Đường Vũ và những người khác đến nơi, thì đã có người tiến vào trước rồi.
Nhưng diện tích cũng không nhỏ, kết giới ở phía Bắc dài khoảng 100 cây số, khó có thể nhìn thấy được bóng người khác, chỉ có một đoạn đường từ từ tan ở trong sương mù, cho thấy có người đã đi qua nơi này.
Dừng lại một lúc.
Đường Vũ cất bước đi về phía trước.
Phía sau anh là hàng trăm người thức tỉnh mặc đồng phục thống nhất.
……
Thánh vực - khu vực Thất Đông.
Vị tộc trưởng hiện tại của Cổ Linh hoàng triều " Cổ Ý", với nụ cười ở trên môi, nhìn qua vô số đệ tử trẻ tuổi của hoàng gia, còn có những người thức tỉnh thiên tài mà bọn họ đã chiêu mộ được.
Mọi thứ đã sẵn sàng.
Di sản của các vị Thánh Nhân, chắc chắn phải lấy được tới tay.
……
Thánh vực - khu vực Thập Ngũ Tây.
Câu lạc bộ anh hùng.
Bọn họ không có nhiều người, nhưng mỗi một người đều là cao thủ hàng đầu, cũng không thiếu Siêu Phàm.
Người đứng đầu là một người có mái tóc vàng mạnh mẽ như những tia chớp xoay quanh toàn bộ cơ thể, anh ta mỉm cười bước về phía trước, sau đó bước về phía trước, xuyên qua kết giới và bước vào trong làn sương mù.
......
Khu vực ba mươi ba phía Nam.
Liên minh pháp sư.
Một ông già đội chiếc mũ pháp sư nhọn, tại ở chỗ kết giới sờ sờ, ngó đông ngó tây sau đó ở trên hàng rào có ánh sáng lấp lóe bất định, giống như một khuôn mặt không ngừng thay đổi.
Ông lão chỉ mỉm cười và không khỏi rụt tay trở về.
" Đi thôi, đi thôi, tái hiện ánh hào quang trước kia của Phù Không Thành ngày xưa thôi."
......
Một chỗ khác ở khu vực số 8 phía Đông.
Nishimura, thủ lĩnh của Thiên Lang Điện, cùng vài tên thành viên cốt cán đã chạy thoát khỏi sự truy sát, đi tới trước kết giới.
Làn sương tan biến và Nishimura đã bước vào với khuôn mặt u ám.
Trong vòng tay, một vòng hạt châu nhỏ, phía trên truyền tới một luồng ánh sáng kì lạ ở trên đó.
......
Bên ngoài một cột ánh sáng.
Sương mù đỏ bao trùm ở khu vực không gian.
Nơi này là khu vực cấm của người thức tỉnh, phía dưới Ma Thú đang gào thét thất thanh.
Một con sói thối rữa đang đi lang thang và bỗng nhiên móng vuốt của nó chạm vào cột sáng màu xanh nhạt.
Chi ——
Một giây sau, toàn bộ con sói thối rữa đã biến thành vô số hạt bạn và phiêu diêu trong gió.
Vài bóng người xuất hiện, đứng ở trên hư không cách đó ở không xa.
Không khí ở xung quanh bóng người có chút bị vặn vẹo, nhìn không ra bộ dáng gì.
Một trong số họ duỗi tay ra, giống như động vật chân đốt của loài côn trung và ném 1 quả cầu Nguyên Lực về phía chùm ánh sáng.
Khoảnh khắc tiếp theo, người nọ khống chế trường lực của Siêu Phàm bay về phía sau, mấy người khác cũng nhanh chóng rút lui.
Ánh sáng màu xanh lá cây mờ ảo và trải rộng ra, bao phủ cả bầu trời và trái đất.
Bên trong phạm vi, tất cả ma thú và thực vật đều hóa thành bột mịn.
Chỉ còn lại một chùm ánh sáng và bề mặt trống rỗng ở xung quanh.
" Kết giới do đám Thánh Nhân này bày ra, không phải dựa vào thực lực của chúng ta là có thể phá bỏ...."
Một giọng nói khàn khàn vang lên.
Những tên Dị Tộc ra tay đều thờ ơ.
" Chuẩn bị sẵn sàng đi, không gian Thánh vực thật sự đã mở ra rồi, thời cơ rất nhanh sẽ đến thôi..."
......
Đường hầm sương mù dài vô cùng.
Đường Vũ tản bộ ở trong đó, dưới chân cũng không phải là mặt đất mà là một mảnh hư không vô tận, nhưng không cần bay, cho dù bất luận là ai cũng có thể đi được trên mặt đất.
Không gian bên ngoài và không gian thánh vực thật sự. Khoảng cách của cả hai bị ngăn cản không chỉ bởi một lớp kết giới mỏng mà là một con đường không gian dài.
Ở trong đó, Đường Vũ không dám tăng tốc.
Đi bộ khoảng mười phút.
Có ánh sáng ở cuối sương mù.
Đường Vũ tăng nhanh tốc độ, vận chuyển Nguyên Lực, sẵn sàng đối phó với tình huống bất ngờ.
Ào ào....
Phảng phất giống như từ dưới đấy nước lao ra khỏi mặt nước, hai mắt bỗng nhiên sáng ngời.
Ánh sáng mặt trời chiếu sáng trên mặt đất.
Đường Vũ dừng lại nhìn xung quanh và cảm thấy trần đầy kinh ngạc.