Chương 481: Nishimura

Tổng cộng có năm con tàu với hình dạng độc đáo.

Không có động cơ cánh quạt, cũng không có cánh buồm, boong tàu rất rộng và trông giống một tòa nhà cao tầng được xây dựng trên đó...Năm con tàu này, một chiếc lớn và bốn chiếc nhỏ, chiếc lớn nhất có thể sánh ngang với tàu sân bay hiện đại đi trên mặt biển, giống như một tòa pháo đài khổng lồ.

Ở mũi tàu lớn nhất, có một bức tượng khổng lồ cao khoảng chục mét, ngoại hình giống như một nữ tử xinh đẹp, tóc dài xõa xuống tấm lưng mượt mà, nửa người dưới thì giống như một cái đuôi cá, xếp thành hình vòng cung.

Mấy mũi tàu cũng tương tự có chung bức tượng như thế, không có to lơn như thế, nhưng ít nhất cũng có độ cao khoảng năm sáu mét.

Lúc này, một người đàn ông mặc áo choàng đen mang hai con dao dài màu đỏ sậm treo ở bên thắt lưng. Sắc mặt lạnh lung, đôi mắt sâu thăm thẳm, đang đứng bên cạnh mười mét nhìn ra phía cuối biển.

" Nước Đại Hạ, còn bao xa nữa.."

" Thưa ngài Nishimura, dựa theo tốc độ hiện tại của chúng ta, ước chừng khoảng một tiếng nữa liền có thể nhìn thấy đường bờ biển của nước Đại Hạ."

" Đến lúc đó, dưới sự lãnh đạo của ngài, chúng ta nhất định có thể xây dựng lại gia viên của mình và sáng tạo huy hoảng một lần nữa."

Một người phụ nữ trông giống như một nữ thư ký cúi đầu với vẻ mặt kính trọng.

Đấy cũng không phải giả tạo.

Người đàn ông ở trước mặt, tên là Nishimura, vô cùng nổi tiếng ở nước Anh Đào, anh ta đã đạt tới đỉnh cao của kiếm thuật khi sử dụng song kiếm. Chém giết rất nhiều kẻ địch, có biệt danh là " Vô cực kiếm khách"!

Hắn tự tay sáng lập "Thiên Lang điện" và đã tập hợp một số thế lực lớn ở đảo Cửu Khung. Trở thành siêu thế lực có triển vọng nhất để thống nhất đảo Cửu Khung.

".....Nếu không phải do đám Leviathan ( này chắc là thủy quái khổng lồ) tập kích, có lẽ ngài đã thống nhất toàn bộ đảo Cửu Khung và đảo Lục Bản rồi.

Nishimura biểu tình không có thay đổi, anh lặng lẽ nhìn ra biển rộng, không biết anh ta đang suy nghĩ gì.

Nửa ngày sau, hắn mới nói:

" Đảo Cửu Khung, dù sao cũng quá nhỏ và cằn cỗi. Chỉ có vùng đất rộng lớn Đại Hạ mới có thể thực hiện ước mơ của ta."

" Đảo Lục Bản cũng như thế, lúc nào cũng bị đám thủy quái tấn công. Cũng may Thiên Lang Điện chúng ta có một số chiến hạm từ Kỷ Nguyên thứ tư, mới có thể vượt qua đại dương và thoát khỏi tình trạng khó khăn đó. Cho dù những cái thế lực siêu cấp ở trên đảo Bản Lục, theo ta thấy cũng chỉ có thể mắc kẹt ở trên đảo. Rồi một ngày nào đó, sẽ gặp phải đám thủy quái khổng lồ giống như đám Leviathan tập kích và từ đó chết đi."

Nishimura giọng nói có chút lãnh đạm.

Một tháng trước, anh vẫn là thức tỉnh cấp 9, tuy mạnh, nhưng cũng không phải không có đối thủ.

Cho đến khi đi lạc vào Bí Cảnh nước Cửu Xuyên.

Bởi vì cường giả nắm giữ Bí Cảnh Kỷ Nguyên thứ tư và thức tỉnh có chút xảy ra sai lầm. Lúc Nishimura đi lạc vào Bí Cảnh và tình cờ nhìn thấy một số người với khuôn mặt khô héo và đang cố gắng leo ra khỏi buồng chứa...Anh đã quyết đoán giết chết mấy tên thức tỉnh của Kỷ Nguyên thứ tư và độc chiếm hết toàn bộ Bí Cảnh.

Không chỉ chiếm được bảy chiến hạm khổng lồ bằng chữ rune, mà còn sở hữu một số kĩ thuật và bản thiết kế có liên quan đến chiến hạm khổng lồ. Thậm chí còn nuốt một quả sinh mệnh thánh quả, giúp cho anh có thể liên tiếp đột phá và cuối cùng đạt tới giai đoạn thức tỉnh Đại Viên Mãn.

Kể từ đó trở đi, Nishimura không còn địch thủ nữa, môi trường hoang dã đối với anh không còn là nơi nguy hiểm.

Cho dù ma thú cấp thảm họa, tuy anh không phải là đối thủ, nhưng vẫn có khả năng chạy trốn.

Nhưng một tuần trước, những con quái thú biển khổng lồ Leviathan từ dưới đáy biển đã xuất hiện. Thân hình của nó so với tàu sân bay còn lớn hơn, những cái xúc tu quét qua, căn cứ hải quân to như thế liền biến thành tro tàn.

Khẩu Pháo tụ năng do "Thiên Lang Điện" bọn họ chế tạo, bắn vào trên người Leviathan, vết thương so với bản thân thủy quái khổng lồ chẳng có gì đáng kể, còn có vô số thủy quái tràn lên trên đất liền. Đảo Cửu Khung không còn là nơi sống yên ổn cho nhân loại.

"Thiên Lang điện" đã sớm xác định tọa độ của nước Đại Hạ, thế lực tổn thất không có bao nhiêu.

Dựa vào khẩu đại bác rune đóng băn vĩnh cửu trên con tàu chính và bức tượng nàng tiêng cá ở trên mũi tàu, khiến cho những con thủy quái biển rút lui. Sau khi một con tàu phụ đã bị phá hủy, liền thành công đột phá khỏi vòng vây.

Trong chuyến đi biển mấy ngày, anh cũng mất thêm một chiếc thuyền phụ. Giờ chỉ còn lại năm chiếc chiếc hạm rune khổng lồ, cũng sắp tới nước Đại Hạ, gần bờ, còn lâu mới có sự nguy hiểm của biển sâu....

Nishimura tràn đầy tự tin.

Nữ thư kí bị lây nhiễm, vẻ mặt có chút hưng phấn, " Thưa ngài, ngài nói đúng, đảo Cửu Khung quá cắn cỗi, chúng ta không thể nào chế tạo một chiến hạm rune khổng lồ. Nhưng nước Đại Hạ tài nguyên có rất nhiều, nói không chừng chúng ta có thể chế tạo ra chiến hạm rune khổng lồ và tiên tiến hơn. Tới lúc đó, cho dù là đám Leviathan cũng chả có gì đáng sợ!

Công nghệ của Kỷ Nguyên thứ tư quá mạnh mẽ! Đó nhất định là thời đại mạnh nhất trong lịch sử Trái Đất của chúng ta, chỉ là không biết ở giữa xảy ra chuyện gì, lại khiến cho những kĩ thuật kia hoàn toàn biến mất.

Nhưng bây giờ, ngài đã chiếm được truyền thừa của Kỷ Nguyên thứ tư. Đây nhất định là sự lựa chọn của thế giới. Dưới sự lãnh đạo của ngài, chúng ta chắc chắn sẽ đóng thêm nhiều chiến hạm rune. Rồi sẽ có một ngày, chúng ta có thể chinh phục toàn bộ vùng biển, thậm chí là toàn thế giới!"

Những con thuyền vượt qua sóng gió, pho tượng khổng lồ trên con thuyền, dao động vô hình khuếch tán ra bốn phía.

Những con sóng dâng cao ban đầu, bỗng nhiên bình ổn trở lại, cảm giác được những con thủy quái đã rẽ về hướng khác và bơi đi.

......

" Ở Kỷ Nguyên thứ tư, đại dương cũng rất nguy hiểm. Thời kì sơ khai, cũng có dấu vết của nhân loại và tồn tại Siêu Phàm. Thủy quái cũng rất nhiều, nhưng đến giữa Kỷ Nguyên thứ tư, Siêu Phàm nhân loại dần dần biến mất, nhưng ở trên đại dương vẫn còn lưu lại những truyền thuyết về những con quái thú khổng lồ."

Ngôn Đỉnh Thiên liếc nhìn quân bài ở trong tay, sau đó thả ba con ách xuống, ông tiếp tục nói, " Hiện nghĩ lại, những truyền thuyết đáng sợ đó, chắc chắn là những Siêu Phàm hải thú gây ra. Tuổi thọ của Siêu Phàm đã rất dài, mà Dị Thú....So với con người, tuổi thọ còn nhiều hơn. Từ đầu Kỷ Nguyên thứ tư cho đến giữa Kỷ Nguyên thứ tư....Cho dù chúng có sống đến cuối Kỷ Nguyên thứ tư, cũng chả có gì kì lạ."

Đường Vũ có chút nhíu mày, nói một câu: " Vậy không giao thương hàng hải hay sao?"

" Ba nước lớn đều là những quốc gia đẳng cấp thế giới, nhưng cũng không phải lúc nào cũng có thể vận chuyển hàng hóa bằng đường bộ đúng không? Hay ba nước sẽ cấp một chiếc thuyền viễn dương, đều trang bị pháo tụ năng với công suất cao? Cho dù như thế, khi đối mặt với thủy quái Siêu Phàm, vẫn như cũ gặp nguy hiểm, chứ đừng việc vận chuyển cũng không nên đề cập đến.

Ngôn Đỉnh Thiên lắc đầu, " Ba nước lớn và một số nước nhỏ đã phát triển nền hàng hải. Bọn họ đều chế tạo một loại bức tượng ở trước mũi thuyền có thể xua đuổi thủy quái và đảm bảo an toàn hàng hải. Cho dù thủy quái khổng lồ, bình thường không chọc giận chúng nó, chiếc thuyền có bức tượng đó sẽ không bị tấn công."

Đường Vũ sờ cằm.

Mũi thuyền có thể xua đuổi thủy quái, không phải làm cho động vật biển chán ghét tránh ra. Anh cảm giác đó là một dấu hiện, giống như đang nói cho thủy quái biết, con thuyền này " Ta che chở"...Giống như có liên quan đến các Tinh Linh của biển.

Anh biết rất nhiều từ những gì mà Quyến nói ra, Tinh Linh từ thời xa xưa đã che chở cho nhân loại.

" Công nghệ khá tiên tiến, mình cũng muốn." Đường Vũ sờ cằm.

Ngôn Đỉnh Thiên liếc nhìn qua, " Có cái rắm mà cao cấp, Thuyền Bay mới là kĩ thuật đỉnh cao nhất. Liên minh pháp sư bởi vì có một chiếc Thuyền Bay tầm trung và năm chiếc Thuyền Bay cỡ nhỏ, mới có thể trở thành tổ chức sánh ngang với những tổ chức đẳng cấp thế giới, ngay cả ba nước lớn cũng phải kiêng kị.

Thời đại đó, những thương hội hàng đầu đều vận chuyển bằng đường hàng không, những chiếc khí cầu bình thường, cũng đủ sức chống lại những con quái thú bay và bảo đảm an toàn....Về phần những con thú Siêu Phàm biết bay ở đầu Kỷ Nguyên thứ tư, chắc hẳn là bị những Siêu Phàm của Kỷ Nguyên thứ ba làm thịt....Mọi bộ phận của những con Dị Thú Siêu Phàm đều là bảo vật, những con thủy quái khổng lồ kia, nếu tiến tới gần bờ biển, phần lớn sẽ bị làm thịt."

Đường Vũ cũng nghĩ tới.

Đi đường biển cần phải đóng tàu, chi phí tính ra, cũng không có rẻ hơn Thuyền Bay bao nhiêu. Thơi gian càng dài, chỉ có thể không bay được, mới lựa chọn vận chuyển bằng đường biển.

Nhưng...Sự lãng mạn của biển cả, làm sao một ông già như lão Ngôn có thể hiểu được!

Đáng tiếc, quốc gia nắm giữ công nghệ này cũng không nhiêu, ít nhất nước Nam Lẫm cũng không có. Những người Kỷ Nguyên thứ tư, sao lại không thật thà như lão Ngôn, ngay thẳng và hành sự lỗ mãng ở Thâm Lam, sau đó làm giấy khế ước bán thân vĩnh viễn?