" Về sau, những cường giả nhanh chóng làm ra quyết định, các bậc hiền nhân của Khởi Nguyên Tinh đã làm ra thủ đoạn ẩn giấu, nhưng ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, dẫn đến những truyền thừa đã bị cắt đứt, Nguyên Khí suy yếu, cho nên đến Kỷ Nguyên thứ tư được gọi là " Thời đại Mạt Pháp". Giờ đây, Nguyên Khí đã được khôi phục, nhưng...."
" Quyến" dừng một chút, " Nhưng...Khởi Nguyên Tinh cũng bị bộ tộc Ma Quỷ phát hiện. Tôi có thể cảm nhận được khí tức của Ma Thú, đó là vũ khí mà bọn chúng đã sáng tạo ra và những đám Dị Tộc kia chính là tay sai của bộ tộc Ma Quỷ.
Năm đó Khởi Nguyên Tinh đang ở đỉnh cao, thánh nhân nhiều như mây còn bị đám bộ tộc Ma Quỷ đó đánh bại. Bây giờ, chúng ta không có truyền thừa, không có thánh nhân, thậm chí loài người ngày nay cũng rất yếu ớt.....Hết rồi, hết thật rồi, một khi rào cản của thế giới bị phá hủy, thế giới của chúng ta liền kết thúc."
“Quyến” đau buồn và tuyệt vọng.
Đảo mắt, tựa như một con gấu lười nhìn lên bầu trời.
Đầy năng lượng tiêu cực.
Đường Vũ hoảng sợ.
Hồi đó, còn có vô số các cường giả còn bị đánh cho thừa sống thiếu chết. Bây giờ chỉ mới có một đám cấp mười thì đánh như thế nào đây.
Tuy nhiên, anh cảm thấy mình vẫn có thể cứu được. Ít nhất hiện tại, áp lực do đám Dị Tộc vẫn mang lại áp lực vừa phải. Về phần Siêu Phàm phía trên....Y Liên đã đạt được truyền thừa, liền chứa đựng kiến thức Siêu Phàm phía trên...Đường Vũ cảm thấy truyền thừa Ma kiếm sĩ của mình, cần có người để kế thừa. Nhưng anh chưa có bước vào Siêu Phàm, cho nên không có thăm dò được nội dung thâm hậu của truyền thừa.
Gần đây, anh thỉnh thoảng loay hoay tìm kiếm kết tinh kế thừa của Ma kiếm sĩ, hi vọng có thể đánh ra một bộ trang bị kế thừa tương tự như Y Liên.
Tuy nhiên không có kết quả.
" Quyến" vẫn đang nhìn lên bầu trời ở một góc 45 độ.
Đường Vũ nhịn không nổi nữa, " Vì sao Khởi Nguyên Tinh đã từng huy hoàng, hẳn là còn sót lại một số di tích? Nghe nói có một loại " Nguyên dịch sinh mệnh" cũng rất tốt, mấy trăm ký cũng cho phép chúng ta đốt phá nhanh chóng.
Ký khế ước với Tinh Linh các bạn cũng có thể thu hoạch được năng lực phải không? Sau đó cho thôi một năng lực hệ Thổ cao cấp nhất được không."
" Tôi chỉ là một Tinh Linh và khó để rời khỏi núi Không An, làm sao mà tôi có thể biết được di tích! Nếu bạn muốn kí kết khế ước thì cũng được, nhưng năng lực hệ Thổ trên ngươi quá tệ, cũng sẽ không thể nào cải thiện được bao nhiêu....Khoan đã, ngươi có phải là một con rối không? Một con rối cấp độ Siêu Phàm và bạn chỉ phân ra một tia tinh thần gắn liền với con rối?"
Trong ánh sáng mơ hồ và thân ảnh của " Quyến", hai mắt bỗng nhiên sáng lên. Con rối Siêu Phàm ở thời đại huy hoàng kia, cũng có thể xem là vũ khí cấp cao."
Cái này so với một người Siêu Phàm xuất hiện trước mặt anh còn kinh ngạc hơn.
Nó có thể tại trạm dịch vụ ở bên trong, đạt được một số bảo vật còn lại của thời đại đó?
Nhưng sau đó, Quyến có chút nản lòng, " Thánh nhân đều đã ngã xuống, Siêu Phàm thì có ích lợi gì? Con rối chỉ là vật chết, cả đời cũng sẽ như thế, còn không bằng con người đạt Siêu Phàm đâu. Ít nhất con người có thể tu luyện và tiến bộ. Đôi khi con người các ngươi không biết tuyệt vọng là gì nếu không cố gắng...."
Đường Vũ dựa theo thói quen bỏ qua nửa câu sau của Quyến và nhíu mày, " Con rối chỉ là đồ vật chết sao, chẳng lẽ ở Kỷ Nguyên thứ hai và thứ ba, không có con rối nào tự mình tu luyện được?"
Quyến nhìn bộ dáng, " Nhìn ngươi có chút hiểu biết, tại sao lại hỏi ra câu ngu ngốc như thế. Con rối chúng nó có kinh mạch sao? Có lốc xoáy của Khí sao? Nguyên Khí phải điều khiển mới có thể vận chuyển được, con rối muốn tự bản thân tu luyện như thế nào?"
Đường Vũ muốn đáp về một câu, chỉ cần luồng khí xoáy lớn lên, thật sự có khả năng tu luyện.
Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ, anh vẫn quyết định không cùng Quyến chấp nhặt chuyện này. Sau một lúc dừng lại, anh lấy một viên Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao hệ hắc ám từ bên trong vòng cổ không gian và để nó lên bàn tay.
Con rối ác mộng đem Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao nắm chặt, đồng thời điều khiển Nguyên Lực ở bên trong Nguyên Tin hút vào bên trong cơ thể. Sau một lúc, khí tức của con rối ác mộng có một chút tăng lên.
Khí tức vô cùng yếu ớt.
Nhưng khả năng cảm nhận của Tinh Linh rất mạnh, Quyến nhạy cảm phát hiện ra sự thay đổi, " Khí tức...Không phải người đang che giấu sao? Ta biết rõ một số con rối có thể bắt chước được khí tức và mùi cơ thể để chúng trong có khả năng giống thực hơn, nhưng..."
Anh là trơ mắt nhìn viên Nguyên Tinh co độ tinh khiết cao bị hấp thụ và biến đổi.
Đường Vũ dường như không nghe thấy và phối hợp nói, " Không chỉ có như thế, con rối của tôi còn có năng lực hệ không gian...Nhưng con người có thể có đủ loại năng lực, con rối có được cho nên cũng chả có gì lạ đúng không?"
Quyến hơn phân nửa cơ thể đã chìm xuống đất, chỉ còn lại cái đầu lơ lửng ở phía trên.
Tựa hồ đang nghi ngờ bản thân của mình.
" Đùng vậy, dù sao tôi cũng là một Tinh Linh của núi Không An. Việc tôi không biết con át chủ bài mà Khởi Nguyên Tinh sở hữu cũng là điều bình thường....Nói không chừng, phần kí ức tôi bị mất, cũng có thể là như thế..."
Quyến nhỏ giọng thì thầm.
Đường Vũ giả vờ như không nghe thấy, trong lòng cười thầm.
Mặc dù Quyến biết tất cả mọi chuyện, nhưng đối với sự kiêu ngạo của Tinh Linh, trong lúc vô tình mới bộc lộ.
" Không phải nhằm vào ai, nhưng so với hiền nhân, các người là thế hệ kém cỏi nhất trong lịch sử của Khởi Nguyên Tinh."
Mặc dù đó là sự thật, nhưng Đường Vũ cũng không thể nào chịu đựng được.
Số 1 và số 2 tự mình có thể tu luyện được, dường như nó nằm ngoài tầm hiểu biết của Quyến.
Thay vào đó, Đường Vũ thở phào nhẹ nhõm...Gần như, anh xém bị những cảm xúc của tên Quyến này lây nhiễm.
Dù là như thế, đối với Quyến, Đường Vũ trông mà phát thèm.
Giống như người xưa hay nói, nếu gia tộc cổ nào đó, chắc chắn sẽ có bảo vật. Tuy Quyến hồi phục chưa có bao lâu, vẫn chỉ là một đứa bé mới có vài tháng tuổi. Nhưng hắn nắm giữ một lượng kiến thức, bí mật....Nhiều vô cùng.
Đường Vũ còn rất nhiều câu hỏi vẫn chưa có hỏi hết.
Chi bằng....Đem Quyến lừa gạt đến lãnh địa của mình.
Đó là sức chiến đấu của một Siêu Phàm, quan trọng hơn la Quyến có thể mang lại cho người thức tỉnh hệ thổ có quan hệ thân thiết với hệ Thổ...Đường Vũ biết, chắc chắn có giới hạn nào đó, nhưng dù sao, nếu kiếm được một người, anh sẽ không có lỗ.
" Bản thân ngươi là Tinh Linh, cùng Khởi Nguyên Tinh có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Những người sống sót ở trên đất nước này đã không còn hi vọng, nhưng trên lãnh địa của ta vẫn còn hi vọng sáng ngời. Thay vì ở nơi này tiếp tục lười biếng chờ chết, chi bằng hãy đi theo ta. Cứu lấy thế giới này....Ngươi cũng có thể đóng góp một chút công sức."
Quyến thở dài, " Dù chết ở đâu cũng như thế, được rồi, tôi đáp ứng."
Miệng thì buông thả nhưng thân thể thì lương thiện.
Đường Vũ hài lòng gật đầu, một con Tinh Linh ngay thẳng, như vậy rất là dễ lừa gạt.
Tuy nhiên, phạm vi hoạt động của Tinh Linh có hạn, nếu muốn đưa Quyến mang về lãnh địa, còn cần phải giải quyết vấn đề cuối cùng.
Chọn một ngọn núi có phong thủy tốt ở xung quanh lãnh địa, hoặc dùng một số vật dẫn đặc thù nào đó, cấy Quyến vào bên trong.
Trước khi rời đi, Đường Vũ đã để lại tọa độ và hướng Quyến thảo luận một chút yêu cầu.
Quyến đã đồng ý.
Xét về khí tức, Quyến và con rối ác mộng ở cùng một cấp độ Siêu Phàm phổ thông. Nhưng một khi chiến đấu, Đường Vũ phát hiện mọi chuyện cũng không có đơn giản như thế.
Quyến có thể dịch chuyển đến bất kì nơi nào trong phạm vi khu vực của núi Không An và thậm chí có thể điều động Nguyên Khí bàng bạc hệ Thổ ngay lập tức, nếu không phải con rối ác mộng có thể thoát thân, không chừng sẽ bị nghiền ép ngay lập tức.
Nếu đối đầu trực tiếp với Siêu Phàm giai đoạn hai, Quyến thậm chí có thể chống đỡ được một chút thời gian, giá trị còn cao hơn nữa!
Tuy nhiên, cũng có những mặt hạn chế.
Tinh Linh vô cùng mạnh mẽ ở trong khu vực của chính mình. Nhưng một khi ở xa, chúng sẽ lập tức yếu đi.
Trong lãnh địa Đường Vũ lập tức ra lệnh cho quân đoàn trinh sát tìm một môi trường thích hợp xung quanh ở nơi trú ẩn. Đồng thời yêu cầu nhân viên bên bộ phận hậu cần, chuẩn bị một lượng lớn vật liệu hệ Thổ. Muốn mang Quyến qua bên đó, cần phải trả một cái giá thật lớn.
……
Ở phía Đông nước Đại Hạ, sóng biển dữ dội.
Kể từ lúc tận thế cho tới nay, biển cả chình là khu vực chết chóc mà con người không thể nào đặt chân đến. Trên đất liền, ma thú hầu hết chiếm hết khu vực, đại dương cũng có một số vết nứt vực sâu. Nhưng mà đại dương không phải là địa bàng của Ma Thú, đó là của quái vật biển.
Quái vật biển đáng sợ đến nỗi nó đã biến đại dương thành khu vực cấm.
Giống như nơi trú ẩn Lạc Hà, sát bờ biển, mỗi ngày không ngừng bị làn sóng quái vật biển tấn công. Mà đó là những con quái vật biển cạn đã thất bại trong việc cạnh tranh. Dưới áp lực của việc sinh tồn cho nên mới di chuyển về phía đất liền.
Lúc này, trên vùng biển đầy nguy hiểm này có một số con tàu với hình dạng độc đáo, đang di chuyển từ các hòn đảo xa xôi, nhanh chóng tiến về phía bờ biển của nước Đại Hạ.