Chương 472: Trạm dịch vụ số 2269

Càng đến gần, sự dao động của năng lượng càng rõ ràng.

Đã có thể nhìn thấy ở phía xa, ánh sáng chói lọi của Nguyên Lực bộc phát, chiếu sáng cả dãy núi Thục Cảnh mờ mịt.

Một con quái thú khổng lồ với cơ thể đỏ như màu, một sừng và hai cái cánh ở trên lưng, từ trên trời đang quan sát đám người bộ tộc Huyết Khẩu.

Con thú khổng lồ chỉ cần vung móng vuốt có thể dễ dàng chia cắt không gian.

Bộ tộc Huyết Khẩu cũng sử dụng các thủ đoạn của riêng mình để ngăn chặn sự tấn công của con quái thú Độc Giác.

Con rối ác mộng trốn ở phía xa, đem cảnh tượng này thu vào trong mắt.

Đường Vũ rất giật mình....Siêu Phàm trở xuống đã bị dư ba giết chết, nhưng mười lăm tên Siêu Phàm hợp sức lại chiến đấu có thể chống lại Siêu Phàm cấp hai?

Đường Vũ theo như tài liệu biết được, chênh lệch của giai đoạn một và giai đoạn hai lớn như một hố sâu.

" Không, không đúng...Tên Siêu Phàm cầm cây búa khổng lồ ở trong tay, có thực lực chiến đấu hơn xa các trưởng lão khác, chỉ một mình hắn có thể chống lại phần lớn áp lực. Chỉ là Siêu Phàm giai đoạn một bình thường cũng không thể làm được gì nhiều."

" Hơn nữa con quái thú Độc Giác làm điều đó vô cùng dễ dàng và chưa có sử dụng hết sức mạnh của mình, còn bên phía Siêu Phàm của Dị Tộc vô cùng khổ sở chống đỡ."

Tựa hồ biết rõ ràng mình không phải là đối thủ của con quái thú khổng lồ, đám Dị Tộc có chút căm phẫn nhưng cũng chuẩn bị rút lui, không có ý định liều mạng chiến đấu.

Lúc này, Trong đôi mắt to như chiếc chuông đồng của quái thú, vẻ trêu tức lại lóe lên, móng vuốt bên phải của nó hóa thành màu vàng kim. Một bóng dáng khổng lồ của móng vuốt theo đó mà hiện ra bao phủ cả thế giới, một móng vuốt xe nát nó!

Siêu Phàm cầm cây búa khổng lồ ở trong tay, biểu cảm thay đổi , tựa như làm ra một loại nào đó quyết tâm. Trên người của hắn, Nguyên Khí dâng lên, xung quanh cơ thể đều tràn ngập Nguyên Khí mờ mịt.

Trả một cái giá nào đó, trong nháy mắt sức mạnh bùng nổ ngay lập tức.

Bao bọc lấy lượng lớn Nguyên Khí, tên Siêu Phàm hai tay cầm búa, cả người xoay tròn.

Ầm ầm!

Ánh sáng chói lọi bùng nổ, làn sóng năng lượng mạnh mẽ quét qua xung quanh.

Những ngọn núi xung quanh lần lượt sụp đổ, đất đá hóa thành bột.

Mặt đất tạo thành một cái hố khổng lồ, nước sông đổ xuống, dần dần biến thành một hồ nước.

Đường Vũ hít sâu một hơi.

Nếu đám Dị Tộc ngày đó có thực lực mạnh mẽ như thế mà tấn công, đừng nói có thể ngăn cản được hay không, chỉ là ảnh hưởng của trận chiến có thể đem mấy cây số gần nơi trú ẩn triệt để phá hủy.

" Xem ra, cần phải tăng cường nghiên cứu phép thuật phòng thủ qui mô lớn."

Làn sóng năng lượng dần dần biến mất.

Con rối ác mộng dần dần nhìn lại, Siêu Phàm của Dị Tộc đã nhân cơ hội này để chạy trốn và sắp biến mất khỏi tầm mắt.

Còn con quái thú Độc Giác kia đâu rồi?

Đường Vũ đang thắc mắc tại sao nó lại không đuổi theo, liền nhìn thấy con quái thú Độc Giác vô cùng tò mò, bay vòng quanh cung điện vài vòng.

Nó duỗi móng vuốt vỗ vào cung điện, một vòn ánh sáng mờ nhạt hiện lên, còn có ánh sáng vàng truyền ra.

Con quái thú Độc Giác giật nảy mình, kích động đập cánh và bay đi ngay lập tức, nhưng ánh sáng có không có tính uy hiếp gì, nó quay lại và vươn móng vuốt của nó hóa thành ánh sáng vàng công kích tới màn sáng bảo vệ, lại không cách nào thương tổn được nó.

Đường Vũ có chút đau khổ.

Dọa cho tụi Dị Tộc bỏ chạy, nhưng lại có một con quái thú khổng lồ còn đáng sợ hơn lưu lại ở đây.

Mẹ bà nó....Cái này không có nằm ở trong kế hoạch của anh!

...

Con quái thú Độc Giác giống như phát hiện ra một món đồ chơi mới và chơi đùa một cách vui vẻ. Đường Vũ cầu nguyện, chờ nó chơi chán rồi rời đi cũng không thấy xuất hiện.

" Làm sao bây giờ? Vòng ánh sáng bảo vệ trước đây rõ ràng đã bị đám Dị Tộc làm cho suy yếu rất nhiều cho nên không thể nào uy hiếp được cho quái thú Độc Giác. Nếu cứ tiếp tục như thế, không còn bao lâu nữa nó sẽ bị vỡ tan tành."

Có ý định dụ dỗ kẻ địch đi, giờ lại rước một tên ôn thần khác ở lại, nhưng con rối ác mộng xuất hiện lần nữa sẽ khiến cho con quái thú Độc Giác chú ý, nhưng có lẽ sẽ không thể thu hút được nó như trước.

Khả năng lớn nhất là con quái thú Độc Giác trực tiếp ngưng tụ móng vuốt khổng lồ mà bắt lấy.

Thực lực chênh lệch quá lớn khiến Đường Vũ không biết mình có cơ hội tiến vào không gian sâu thẳm hay không. Một khi trốn không thoát, kết quả tốt nhất là sử dụng cuốn trục hồi thành. Nhưng cũng có nghĩa là anh sẽ từ bỏ cung điện này.

Dường như lời cầu nguyện của anh đã được lắng nghe.

Con quái thú Độc Giác đánh liên tục mấy chục phút không có kết quả gì ( kì thật vòng ánh sáng bảo vệ đã ngày càng mờ đi), nó bắt đầu cáu kỉnh, liên tiếp bay tới bay lui.

Thật trung hợp, xa xa xuất hiện thân ảnh của đám người Dị Tộc.

Dường như bọn họ cũng không có chạy xa, còn đang loanh quanh gần đó, chờ con quái thú khổng lồ rời đi về sau, lần thứ hai chiếm lại cung điện.

Nhưng lần xuất hiện này, khí tức của đám Dị Tộc ẩn nấp, lại kém hơn nhiều con rối ác mộng, lập tức bị con quái thú Độc Giác phát hiện. Chơi với cung điện chán rồi, con thú khổng lồ hót lên một tiếng, vỗ cánh một cái hóa thành một hình bóng bay đi.

" Vậy....Rời đi như thế này rồi sao?"

Con rối ác mộng chớp chớp mắt.

Trong lòng thầm cám ơn kẻ địch tốt nhất của mình, không chần chờ gì nữa tiến tới gần cung điện.

Tiến tới gần, anh mới phát hiện tòa cung điện này rất lớn, có thể sánh ngang với một khuôn viên trường đại học bình thường.

Cung điện gồm có sảnh chính và hai sảnh phụ, con rối ác mộng đi một vòng và không phát hiện bất cứ kẻ hở nào.

Không thể phá hủy vòng sáng bảo vệ.

Con quái thú Độc Giác tấn công khoảng một hai tiếng đồng hồ cũng chả xi nhê gì, với thực lực của con rối ác mộng, một tuần cũng là vô ích.

" Chỉ có thể xem năng lực của con rối ác mộng có thể đi xuyên qua vòng ánh sáng bảo vệ này không."

Đường Vũ cũng không có nắm chắc, tuy hệ không gian vô cùng hiếm thấy, nhưng không phải là không có, vòng ánh sáng có thể ngăn cản Siêu Phàm giai đoạn hai, chẳng lẽ không thể ngăn cản được người có năng lực hệ không gian.

Chỉ là không thử nghiệm không cam tâm.

Trước tiên thử xuyên qua tầng không gian nông cạn, con rối ác mộng từng bước tiến về phía trước, chuẩn bị sẵn sàn cho vòng ánh sáng phản công.

Khi lòng bàn tay được dán vào vòng ánh sáng, nó đi qua mà không có bất kỳ sự cản trở nào.

“???”

Đơn giản như vậy sao?

Đường Vũ cũng chưa có tin lắm, sau khi suy nghĩ xong, con rối ác mộng nửa thật nửa hư ảo ngưng tụ thành thực thể, đưa tay ra chạm vào.....Vẫn không có gì ngăn cản.

Cho đến khi toàn bộ con rối ác mộng đi xuyên qua, vòng ánh sáng bảo vệ dường như không có tồn tại.

Giống như anh nhận được một loại quyền hạn cho phép nào đó.

......

Đến trước cổng cung điện.

Cửa không đóng, nhìn thoáng qua có thể thấy bên trong đại sảnh trống rỗng.

Không chút do dự, con rối ác mộng đi vào bên trong, vừa mới bước vào cửa, một thông báo liền hiện lên trong đầu anh.

" Chào mừng bạn đến trạm dịch vụ số 2269, nơi bạn sẽ được tận hưởng với sự phục vụ chu đáo nhất."

Đây là một loại tin tức tinh thần, có thể được hiểu một cách trực tiếp.

Đường Vũ điều khiển con rối ác mộng tiến vào, thân thể nửa thật nửa ảo, cảnh giác và bất cứ lúc nào cũng có thể chạy trốn.

Nhưng anh ấy quá đa nghi.

Bên trong cung điện không hề có bất cứ cạm bẫy nào, dường như....Đây có vẻ là một trạm dịch vụ.

Sảnh chính vô cùng trống trải, chắc hẳn là một loại trận rune không gian được khắc lên, ở bên ngoài nhìn thấy đã rất lớn. Nhưng không gian bên trong lớn gấp 10, gấp 100 lần.

Nhìn ở trong mắt là núi cao hàng trăm mét, hai bên trồng một vài chậu hoa và vô số công trình kiến trúc nguy nga hoặc tinh xảo y hệt như một thị trấn nhỏ.

Chỉ là không chịu nổi năm tháng trôi qua.

Thác nước từ trên núi chảy xuống không còn một giọt nước, hoa lá, thảm thực vật đều đã khô héo. Trên mặt đất là những vật dụng đã mất đi vẻ rực rỡ theo năm tháng mà biến mất.

Đường Vũ nhặt lên một số ít trong đó và xem xét, toàn là đồ phế liệu, nhưng chất liệu sử dụng cũng không phải bình thường, anh đem thu hết vào nhẫn không gian.

Có thể phán đoán bởi vì một số lý do nào đó, mọi người đã rời đi vội vã.

" Quái thú Độc Giác và Dị Tộc, đều có thể đi và trở lại. Mình phải nhanh lên và phải tìm kiếm những vật phẩm có giá trị càng sớm càng tốt. Tốt nhất có thể tìm được một số tài liệu cũ và Nguyên Tinh!"