Ông đã từng vượt núi vượt biển, giờ đây ông phải vượt cả biển người đông đúc.
Ông đã từng thấy rất nhiều, nhưng ông chưa bao giờ nghe nói về năng lực kiến trúc.
Khi vừa bước xuống Thuyền Bay, nhiều người đã sợ hãi đến nỗi choáng váng.
Cùng là người thức tỉnh, cùng là người có năng lực như nhau, vì sao người khác......Và bản thân mình lại khác nhau đến như thế?
Giống như cảm giác bọn họ tu luyện không cùng hệ thống với chúng ta.
Mang theo những nghi ngờ, Cung Trường Bình đi qua cổng thành lớn, đủ để chứa tám chiếc xe tải chạy đi vào, đi vào bên trong là nơi trú ẩn Thâm Lam.
Cung Trường Bình đã nhìn thấy sự khác biệt rõ rệt.
Không phải tòa nhà....Việc xây dựng ở Thâm Lam rất có qui hoạch, đường xá vuông vắn, phố xá và cửa hàng đối xứng, làm cho người rối loạn ám ảnh cưỡng chế cũng nhìn rất thoải mái. Nhưng ông cũng không bị mắc căn bệnh đó, ông chú ý những con người đi qua lại, đều là những người bình thường đều mang nụ cười ở trên môi, đều mặc những chiếc áo khoác bông sạch sẽ, vội vàng bước đi qua.
Tràn ngập một ánh sáng được gọi là hi vọng.
Cả ba người đi dạo trên phố.
Ông còn nhìn thấy những con dị thú đang kéo xe đi ngang qua.
Nhìn thấy những con rối bằng sắt đang tuần tra ở trên đường phố.
Nhìn thấy ở trên sàn đấu có người thức tỉnh đang chiến đấu với nhau.
Nhìn thấy một người thức tỉnh khí tức mạnh mẽ, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lấy Nguyên Tinh ra và thành thật nộp tiền phạt.
Ông không thể nào hiểu được.
Ông không thể nào hiểu được.
Cung Trường Bình bỗng nhiên cảm nhận được, năm mươi năm trước, ông học võ ở trên núi có thành tựu. Đi theo sư phụ vào thành phố lớn, nhìn thấy đủ loại mới lạ.
Đại đồ đệ bình tĩnh thì còn tốt, nhưng tên nhóc tiểu đồ đệ thì cứ ầm ĩ, cứ đi qua hài gian hàng, liền mua bốn, năm vật nhỏ đeo ở trên người.
Vốn dĩ bọn họ hỏi về phương hướng võ quán Cực Hạn rồi đi thẳng. Nhưng mất hơn nửa tiếng đồng hồ, vừa đi vừa nghỉ, lại không thể đi được bao xa.
" Sư phụ, chúng ta còn đi võ quán Cực Hạn hay sao? Con nghĩ, chúng ta trước tiên tìm một chỗ nghĩ, ăn một bữa cơm rồi tính tiếp....Quán này có tên là Ngự Long Hiên, nghe thật là khí phách, sơn hào hải vị nhìn cũng không tệ....Wow, nhà hàng Thiên Thượng Khoái Nhạc Cư thật nhiều người xếp hàng...."
Tiểu đồ đệ mập mạp nhìn trái nhìn phái, nước miếng chảy ròng ròng.
Cung Trường Bình bất lực và chỉ có thể đồng ý.
Ban đầu, ông dự định trực tiếp tới võ quán cầu " đạo", cho dù tiêu hao Nguyên Tinh nhiều cỡ nào, hay trở thành đệ tử của võ quán, Cung Trường Bình cũng không có bận tâm.....Tôn sư trọng đạo, tuổi tác chả thành vấn đề gì cả.
Dù gì ngồi nghe giảng bài cũng tốt.
Nhưng hiện tại xem ra, Thâm Lam có nhiều thứ mà ông không có biết, tùy tiện đến cửa sẽ dễ dàng bị từ chối, vẫn là quan sát một chút tốt hơn.
Họ ở trong một khách sạn, ăn uống và mua thêm một bộ thiết bị mới ở trên đường đi.
Giọng nói của những người qua đường truyền đến trong tai ông.
" Biết tin gì chưa, nghe nói đêm nay sẽ có một cuộc đấu giá với qui mô lớn, không chỉ có những trang bị mà người thám hiểm cấp cao có thể mua, mà ngay cả những bảo vật mà ngay cả công hội mạo hiểm còn chưa có tiết lộ."
" Bên phía anh mới trên núi xuống à? Tin tức này tôi biết từ tuần trước rồi! Phòng đấu giá Thâm Lam từ đó cho tới nay đã tổ chức mười hai cuộc đấu giá nhỏ, một cuộc đấu giá qui mô lớn và lần này là cuộc đấu giá lớn thứ hai vào buổi tối.....Hơn nữa, người thức tỉnh ở Thâm Lam so với trước kia nhiều hơn trước đó, rất có thể sẽ có một số bảo vật mà không thể nào ngờ tới."
Cung Trường Bình đang chuẩn bị tới võ quán Cực Hạn bái phỏng, lại một lần nữa dừng bước.
Ông liếc nhìn đồng hồ, đã là 6 giờ 50 phút, chỉ còn 7 phút nữa là cuộc đấu giá bắt đầu, có vẻ phải đi đến địa điểm trước lịch trình.
" Không bằng tham gia phòng đấu giá, nghe nói bên trong có phương pháp tu luyện cao thâm, có thể mua được tới tay cũng tốt."
Cung Trường Bình đã phải tạm thời thay đổi quyết định của mình.
Con đường cầu " đạo" thật sự khó khăn.
......
Khu buôn bán Thâm Lam.
Phòng đấu giá.
Cứ cách một tháng rười, phòng đấu giá qui mô lớn lại được tổ chức, một số người thức tỉnh không có thường trú ở Thâm Lam cũng nghe được tin tức chạy tới.
Đường phố rộng rãi trở nên đông đúc.
Phòng đấu giá rất lớn, có thể chứa 2.000 người, nhưng so với người thức tỉnh khoảng 100.000 người lúc này, chẳng tính là cái gì.
Cho nên, có những rào cản để gia nhập phòng đấu giá.
Những nhà thám hiểm 4 sao có thể tham gia.
Các nhóm thám hiểm nổi tiếng, các phòng thương mại nổi tiếng, các nhân vật cấp cao từ các nơi trú ẩn xung quanh,v...v
Tất cả đều có thư mời từ Bộ Thành Phố, số lượng khác nhau.
Thiệp mời cao cấp có thể mang theo những người khác vào cùng nhau.
Ngoài ra, để tạo điều kiện cho những người thức tỉnh vừa mới tới Thâm Lam và chưa có gì, phòng đấu giá còn mở ra một " con đường tiện lợi", người thức tỉnh có đủ thực lực cũng có đủ tư cách tham gia.....Trong thế giới ngày nay, thực lực liền đại biểu tài chính.
Sau khi Công Trường Bình hiểu ra, liền lén lau mồ hôi lạnh.
Ông đạt cấp 8 đỉnh phong, ở những nơi khác được xem là nhân vật số một. Nhưng ở Thâm Lam, chả là cái đinh gì cả, chỉ là ngẫu nhiên có thể đem hai người tiến vào.
Rất nhanh ba người dưới sự hướng dẫn của người phục vụ tiến vào phòng đấu giá.
Không có gì bất ngờ xảy ra, ba người bọn họ được sắp xếp ở một góc sảnh tầng một.
Khi Cung Trường Bình bước vào tương đối muộn, còn có mười phút cuộc đấu giá sẽ bắt đầu. Lúc này, vị trí chỗ ngồi đại sảnh tầng một đã gần 90%, vô số khí tức của người tỉnh đan xen vào nhau, giống như một ngọn núi lửa khổng lồ đang chờ bộc phát..... Đại đồ đề có thực lực cấp 6 thì không sao, nhưng tiểu đồ đệ thức tỉnh mới có cấp 4 thì sắc mặt tái mét, Cung Trường Bình vội vàng đem lực lượng tinh thần che chở cho tiểu đồ đề.
Sau khi tinh tế cảm nhận, bên trong đại sảnh, khí tức của người thức tỉnh hầu như đều cấp 6 trở lên.
Đây chính là có gần hai ngàn người!
Một bộ phận người thức tỉnh cấp 6 vẫn còn đang bị chặn ở bên ngoài cửa.
Lại một lần nữa so với nơi trú ẩn ban đầu của ông. Ai có thực lực cấp 6 đã được xem là cao thủ, có thể điều khiển một nhóm lính đánh thuê với qui mô hơn 100 người.
Quả nhiên, chỉ khi nào bước ra ngoài, mới biết thế giới này rộng lớn như thế nào.
" Thâm Lam không hổ là thánh địa, mạnh đến đáng sợ."
......
Ngoại trừ đại sảnh, tầng hai và tầng ba đều có phòng riêng, nhưng không biết người ở bên trong những căn phòng này ẩn giấu khí tức, hay chính chất liệu của căn phòng này đã ngăn cách khí tức. Cung Trường Bình ngồi ở đại sảnh cũng không thể nào cảm giác được gì.
Ánh mắt thoáng nhìn qua, một người thức tỉnh cách hai chỗ ngồi, bỗng nhiên vẻ mặt có chút trắng bệch, đưa tay che miệng, giữa các ngón tay có máu đỏ chảy ra.
Vừa rồi, Cung Trường Bình từ trên người này cảm nhận được lực lượng tinh thần mở rộng ra ngoài.
" Không phải do thám tình hình ở bên trong phòng riêng, bị phản phệ lại đó chứ?"
......
Đúng 8 giờ.
Ánh sáng của hội trường đấu giá mờ đi.
Một chùm đèn chiếu rọi xuống phía trước, một người phụ nữ đầy mê hoặc bước ra.
" Xin kính chào các vị cường giả tôn kính, các vị lãnh đạo, các vị khách quý, các bằng hữu, các anh chị và các bạn. Xin trân trọng chào các bạn và chào mừng đã đến cuộc đấu giá Thâm lam, tôi là Liễu Diêu, là người chủ trì buổi đấu giá lần này."
Cô mặc một chiếc váy xẻ tà thấp, phong cảnh ở Bắc bán cầu thu hút ánh mắt của những người thức tỉnh ở trong đại sảnh.
Những người khác huýt sáo.
Bầu không khí trong nháy mắt đạt đến cao trào.
Rất nhanh, vật phẩm đầu tiên của cuộc đấu giá đã được đưa lên.
" Đây là một trang bị cấp B, áo giáp vàng hình rồng, phía trên kèm theo hai phép thuật, một cái sau khi kích hoạt sẽ tạo ra một lớp lá chắn năng lượng để bảo vệ tính mạng trong những thời khắc quan trọng, phép còn lại được gọi là Long Áp, có thể đối với ma thú sinh ra chấn nhiếp, là một bảo vật quý hiếm."