Chương 461: Thánh địa Thâm Lam

Lãnh chúa Đường cuối cùng lựa chọn tiêu tiền.

Ngồi trên ghế và xem thanh tiến độ tăng từ 20% đến 40% đến 60% đến 80%...May mắn, anh vẫn còn sống sót không có rơi vào trường hợp bị lọt hố ở 99% hay 99,5%.

" Đinh! Tiến độ thôi diễn đạt tới 100%, đồng thời tạo ra phép thuật quy mô lớn cấp hai " Lôi Đình Vô Tận", giá chế tạo là 80.000 Nguyên Tinh."

Đường Vũ thở phào nhẹ nhõm.

Trước sau đã đầu tư gần ba triệu Nguyên Tinh, nếu như còn không ra sản phẩm, anh chắc sẽ khóc tiếng mương luôn. Nếu không phải mới vừa rồi bán lượng lớn trang bị cho Bắc Đình, Đường Vũ có lẽ cũng không lấy ra được mấy triệu Nguyên Tinh để đi đầu tư.

Nhìn về phía biểu tượng phép thuật mới được tạo ra.

"Hủy diệt Lôi Đình" là biểu tượng tia chớp màu xanh tím, trong khi đó " Lôi Đình Vô Tận" lại là biểu tượng nhiều tia chớp kết hợp lại chồng lên nhau.

Mô tả của phép thuật có nói rõ, " Trong một khu vực nhất định, liên tục phóng ra sấm sét với tính chất hủy diệt."

Tôn trọng tính đơn giản của hệ thống không bao giờ nói rõ ràng.

Đường Vũ quyết định thử một chút và chọn chế tạo " Lôi Đình Vô Tận", nhưng nhìn qua thời gian chế tạo cần phải mất 6 ngày 15 tiếng, khóe miệng của anh có chút giật giật.

" Xem ra cần phải xây thêm một vài nhà máy phép thuật để rút ngắn thời gian xây dựng."

Sau khi nghiên cứu và phát triển " Lôi Đình Vô Tận" có kết quả, anh nhìn thấy dấu cộng ở phía sau đã biến mất, dĩ nhiên nó đã đạt tới cực hạn.

Ánh mắt Đường Vũ nhìn sang những phép thuật quy mô lớn khác.

Đằng sau mỗi cái đều có dấu cộng và anh cố gắng nhấp vào nó...Không phải tiện tay, chỉ là muốn nắm rõ giá cả thôi diễn từng loại phép thuật khác nhau....Hóa ra sự hiểu biết này là rất cần thiết, " Hủy Diệt Lôi Đình" suy diễn với cái giá cao nhất, các phép thuật khác thì giá thấp hơn một chút, nhưng cấu trúc giá cả cũng không có quan hệ trực tiếp.

" Dù sao Nguyên Tinh giữ lại cũng chả làm gì, không bằng..."

Đường Vu đầu tiên thử lại thôi diễn, " Thánh Quang Che Chở", nhưng khi thanh tiến độ đạt tới 60% thì nó đã dừng lại, dấu cộng ở phía sau cũng biến mất một cách kì lạ.

Phép thuật mới được tạo ra là " Ánh Sáng Bảo Hộ (tàn dư) cấp hai", giá chế tạo là 18000 Nguyên Tinh.

Lãnh Chúa Đường suy nghĩ mãi không ra, anh làm ra suy đoán cuối cùng, chắc hẳn thiếu điều kiện nào đó, cần phải thu thập dữ liệu của Winnie và những người có năng lực hệ ánh sáng với nàng mới có thể tiếp tục thôi diễn.

Ngược lại, sau khi thôi diễn " Cực Hàn Băng Phong" cũng bị dừng lại ở 60%, Đường Vũ có chút gãi đầu và suy nghĩ, muốn ra tay với những phép thuật khác, anh mới khiếp sợ mà phát hiện....

...

...

...

Anh đã không còn Nguyên Tinh!

Nghèo khó khiến cho anh ốm yếu trở lại!

......

" Phi Ngư Hào" lơ lửng ở trên bầu trời.

Mỗi chuyến có thể chở 300 hành khách ở hạng thường, hạng VIP và hạng cao cấp, nhưng do số lượng chuyến bay ít, ban đầu mỗi khoang chỉ chứa 4 người nhưng bây giò nó có thể chứa tối đa 8 người và vé bán ra cũng được tăng thêm. Hiện tại, có thể chở được năm hay sáu trăm hành khách.

Quá tải là điều không thể nào xảy ra, nhưng sau khi Thuyền Bay cất cánh, ngoài trừ một số người có thâm niên đã nhiều lần đi Thuyền Bay đều không có cách nào chờ đợi đi lên boong thuyền, nhìn ra bầu trời xanh và đám mây mù màu trắng.

Cũng có mấy phần đông đúc, náo nhiệt.

Cung Trường Bình không thích thú lắm, mua một khoang bình thường, nhưng ông chỉ chiếm một phần khoang và không ở chung khoang với người khác, dù chỉ có 3 người nhưng giá vé được tính theo 8 người.

Sau khi ngồi trong khoang chưa được năm phút, với sự thúc giục của cậu học trò nhỏ. Cung Trường Binh cũng bước ra khỏi khoang và lên boong thuyền.

Boong tàu rất rộng và được chia thành nhiều khu vực, ngoại trừ một số nơi có ghi dòng chữ " cấm hành khách", hầu hết các khu vực bọn họ đều có thể di chuyển.

Nhìn thoáng qua, có người đang đứng ở mép boong bị người khác vô tình đẩy ra khỏi lan can, đồng tử của Công Trường Bình co rút lại, nhưng ông nhìn thấy hành khách bị đẩy ra khỏi lan can, mắc kẹt ở trên không trung, giống như có một hàng rào vô hình nào đó đang ngăn cản anh ta.

Người bảo vệ Thuyền Bay sớm duy trì trật tự tiến lên, tách đám đông ra, tiến hành giải tán khu vực.

Ông không có đi gần phía lan can, mang theo hai đồ đệ đi dạo dừng lại.

Đại đồ đệ thiên tư không có tốt, nhưng là người điềm tĩnh nhất, trong khi tiểu đồ đệ thì tư chất vô cùng cao, nhưng lại vô cùng hoạt bát.....Cung Trường Bình lắc đầu sau khi nghĩ đến nhị đồ đệ với thực lực mạnh nhất.

Mỗi người đều có sự lựa chọn riêng của mình.

Tiểu đồ đệ trắng trẻo mập mạp mang theo một bình rượu nhỏ chạy về, " Sư phụ, mời ngài."

"Lấy đâu ra?" Cung Trường Bình nghi hoặc.

" Tàu.....Trên Thuyền Bay có bán đó, sư phụ, ngài lạc hậu với thời đại rồi à."

Cung Trường Bình quay đầu nhìn lại, mới phát hiện trên boong tàu có một căn phòng, tuy đơn giản nhưng rất đặc sắc, trên đó bày bán tất cả mọi thứ, phần lớn đều liên quan đến đồ ăn, bên cạnh cũng vây quanh không ít hành khách.

Có người phàn nàn về giá cả quá đen, nhưng vẫn là nhịn không được mua xuống.

Những người đều đi ở trên Thuyền Bay, trên người cũng sẽ không quá nghèo.

Cung Trường Bình nhìn thấy trên tay người kia cầm một cái bình tương tự như rượu, rót một ly uống cạn, tay chân người thức tỉnh cứng lại, sắc mặt cũng biến đổi.

" Rượu này....Bên trong ẩn chứa Nguyên khí! Ta có cảm giác muốn lên thiên đường!"

Cung Trường Bình tỏ vẻ kinh ngạc, suy nghĩ một chút liền rót một chén rượu nhỏ, uống một ngụm.

Ông chưa từng nghe nói loại" rượu Thanh Linh " này, vừa nhấp một ngụm vào miệng. Nguyên Khí nồng đậm liền bùng nổ, hóa thành một luồng chân khí xâm nhập vào bên trong nội tạng.

Cung Trường Bình chưa kịp suy nghĩ, đã uống liên tục hai chén, sau đó khoanh chân ngồi xuống vận chuyển phương pháp tu luyện.

Cậu học trò mập mạp ngây ngốc.

Một chút hành khách không biết rõ chân tướng, còn tưởng uống rượu trúng độc và đang vận công thải chất độc ra bên ngoài. Tuy nhiên, hành khách ở trên " Phi Ngư Hào" không mất nhiều thời gian để biết sự tồn tại của " rượu Thanh Linh " và bao gồm một số món ăn đặc sản của Thâm Lam.

Không có ngoại lệ, tất cả chúng đều ẩn chứa Nguyên Khí, ăn uống có thể khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Vận chuyển phương pháp tu luyện có thể tăng cao tốc độ tu luyện.

Không hổ danh Thâm Lam được xem là thánh địa tu luyện!

Nhiều người thức tỉnh, tương tự như Cung Trường Bình, nghe được tin đồn đi tới Thâm Lam để tìm cơ hội trở nên mạnh mẽ hơn. Lần này, không còn bất kì nghi ngờ nào nữa.

......

" Phi Ngư Hào" mất tổng cộng 1 giờ 30 phút để bay từ điểm khởi hành cho tới khi hạ cánh.

Trong lúc đó, gặp phải 13 lần tấn công bởi những đám ma thú biết bay, số lượng lớn nhỏ đều có. Nhưng đều không có gặp bất kì nguy hiểm nào khác đến Thâm Lam.

Bên ngoài bức tường thành thứ hai của Thâm Lam, khu vực phía tây.

Vùng đất hoang vu rộng lớn đã trở thành bãi đáp tạm thời cho Thuyền Bay.

Cung Trường Bình từ trên " Phi Ngư Hào" đi xuống, nhìn thấy ở phía xa còn có hai chiếc Thuyền Bay đang đậu, ông không khỏi cảm thán sức mạnh của Thâm Lam.

Bọn họ đi theo nhân viên dẫn đường và bước ra ngoài, dọc theo đường đi có thể nhìn thấy không ít người sống sót đang bận rộn.

Đây là bên ngoài thành phố, nhưng cỏ dại đều đã bị nhổ đi, các gò đất đã bị san bằng tạo thành một mặt đất rộng và bằng phẳng, phía trên còn vẽ nhiều đường thẳng màu vàng làm khu vực bãi đậu dành cho Thuyền Bay.

Xa xa, còn có từng tòa nhà đang được xây dựng và kéo lên dây cảnh giới màu vàng.

Cung Trường Bình nhìn thấy bên cạnh một nền móng đã được đào, vài người thức tỉnh nửa quỳ nửa ngồi, hai tay để trên mặt đất, giống như tư thế chuẩn bị chạy nước rút.

Đừng nói là chạy đua ở trên nền móng à?

"Đó là..."

Ông không nhịn được hỏi ra, không ngờ nhân viên hướng dẫn trả lời:" Đó là năng lực của đội xây dựng, bọn họ đang xây dựng khu vực nghỉ ngơi và chờ Thuyền Bay."

Vừa dứt lời, vài người có năng lực xây dựng đã bắt đầu phát huy sức mạnh, từng cây cột chịu lực từ dưới nền móng nhô lên, phần móng bên dưới cũng từ từ được trải lên từng lớp đất... Từng lớp một, chỉ trong mấy chục giây, một tòa nhà cao ba tầng đã hình thành nhanh chóng trước mặt vô số người còn đang há hốc mồm.