Chương 427: Công hội vắng vẻ

Nơi trú ẩn Bình Lương, khu phố lính đánh thuê.

Trong khu vực này, các ngành công nghiệp tập trung vào lính đánh thuê đang phát triển mạnh.

Những người sống sót qua lại, phần lớn là những người thức tỉnh mặc trang phục, mang kiếm, cầm súng và vũ khí. Trên mỗi người đều tản ra khí tức mạnh mẽ. Cũng có một số người bình thường chuyên môn cung cấp dịch vụ hậu cần để cho nhóm lính đánh thuê có thể đi làm nhiệm vụ trong điều kiện tốt nhất.

Hạch tâm của khu phố chính là một tòa nhà mười mấy tầng, bên ngoài tầng hai của tòa nhà treo lên dòng chữ " Trung tâm quản lý nhiệm vũ lính đánh thuê", hết sức nổi bật.

Người thức tỉnh tới lui liên tục không dứt.

" Biết tin gì chưa, nghe nói cách đó vài trăm mét xây dựng một tòa nhà " Công Hội mạo hiểm", tính chất tương tự như " Trung tâm lính đánh thuê", vậy mà ở bên trong nơi trú ẩn khai trương, thật kì lạ."

" Cái này thì có gì lạ, nghe nói đằng sau " Công Hội mạo hiểm" đó là của nơi trú ẩn khác, gọi là gì nhỉ.... Thâm Lam, đúng rồi! Là nơi trú ẩn Thâm Lam, cách chỗ chúng ta xa vô cùng, nhưng nghe nói thực lực so với Bình Lương chúng ta mạnh hơn không ít."

" Không chỉ có như thế, danh sách trao đổi ở trong " Công Hội mạo hiểm", các ngươi đã xem qua chưa, trang bị rune đều nhiều như cây cỏ qua đường! Muốn cái gì thì có cái đó. Hơn nữa bọn họ còn đem trang bị rune chia thành mấy cái cấp bậc ABCD gì đấy. Không biết tôi đã bỏ ra cái giá rất lớn mới đổi được thanh kiếm rồng từ " trung tâm lính đánh thuê", cũng không biết cấp bậc là gì, chắc là đạt tới cấp C chứ?"

" Tôi có một người bạn có người anh họ làm việc ở trong " Công hội mạo hiểm", nghe nói trang bị rune trong đó rất nhiều. Có ít nhất tới hàng trăm trang bị rune có thể được nhìn thấy ở trong nhà kho... Vì vậy, tôi đã tới đăng kí thân phận ở "Công hội mạo hiểm", dù sao cũng không có tốn tiền."

" Bất quá, danh sách trao đổi của " Công hội mạo hiểm" tuy phong phú, nhưng nhiệm vụ lại quá ít, trang bị rune lại không thể nào dùng Nguyên Tinh để mua. Tôi nghĩ cái này giống như một mánh lới để quảng cáo, trên thực tế..."

Người lính đánh thuê nói chuyện lắc đầu.

" Công hội mạo hiểm" đang là chủ đề nóng bỏng gần đây, trên các kênh thông tin liên lạc, nơi những người lính đánh thuê bọn họ giao tiếp hàng ngày. Từ khóa tìm kiếm " Công hội mạo hiểm" được tìm nhiều nhất, về phần thảo luận sôi nổi nhất chính là những trang bị rune rực rỡ muôn màu.

Nghe nói chỉ cần một kiện trang bị cấp C, người thức tỉnh bình thường có thể dễ dàng chém giết một con ma thú.

Nhưng điều đó làm sao có thể xảy ra.

Coi như ngay cả kĩ năng chiến đấu tuyệt vời của đội trưởng ta đây và cầm trong tay vũ khí rune cao cấp, " Thanh kiếm của rồng", muốn vượt một cấp, cũng chỉ có thể cùng ma thu chia năm năm.

Đối với lưu truyền ở bên ngoài, lính đánh thuê đều khịt mũi coi thường.

Chỉ là chiêu trò PR để quảng cáo cũng chả phổ biến gì.

" Đúng thế, cho dù có nhiều trang bị rune đến cỡ nào, nếu không cầm được đến tay đó cũng chỉ là đồ giả. Hơn nữa, nhiệm vụ ở trong " Công Hội mạo hiểm", căn bản cũng không có bao nhiêu. Cho dù là nhân viên nội bộ công tác ở đó, ta hoài nghi những người đó bị lãnh đạo công hội lơi dụng, mới truyền bá những tin tức giả ra ngoài."

Cho dù lính đánh thuê đã đăng kí thân phận nhà mạo hiểm, thấy những người khác đều nói như vậy cũng không hề phản bác.

Công hội mới nổi, cho dù thảo luận có nóng hổi đến cỡ nào, " Trung tâm lính đánh thuê" cũng chính là nơi bọn họ thuộc về.

Một nhóm người cười đùa đi vào trung tâm lính đánh thuê. Chỉ có thể dựa vào nhận nhiệm vụ, bọn họ mới có thể duy trì cuộc sống như vậy.

......

Cách đó mấy trăm mét, tòa nhà chi nhánh " Công hội mạo hiểm", mặc dù số tầng không cao bằng " Trung tâm lính đánh thuê", nhưng tòa nhà mới vừa xây dựng lại càng thêm nguy nga hơn.

Hai con sư tử đá vô cùng tuyệt đẹp đang ngồi chồm hổm, hai mắt to như chuông đồng đang nhìn chăm chú mỗi người ra vào.

Nhưng thật đáng xấu hội chính là, "Công hội mạo hiểm" vô cùng vắng vẻ.

Một buổi sáng, chỉ có vài người thức tỉnh đi vào trong đại sảnh nhìn lướt qua vài lần, chi nhánh vừa mới thành lập mấy ngày, nhiệm vụ tiếp nhận mới có hai cái, nhiệm vụ hoàn thành cũng không có.

Tất nhiên, trong danh sách nhiệm vụ của công hội không có nhiều nhiệm vụ, phần lớn chỉ là những nhiệm vụ như tìm khoáng vật, tìm kiếm thực vật, v..v. Hầu hết đều là những nhiệm vụ hao phí rất nhiều thời gian và không biết có thể hoàn thành nhiệm vụ hay không.

Những người mạo hiểm, đại khái cũng là ôm tâm lý may mắn, chân chính giáo nhiệm vụ vật phẩm không biết cần phải đợi đến khi nào.

Cô gái trẻ xử lý công việc bên cửa sổ quầy, anh chàng đẹp trai ở cửa luôn sẵn sàng giúp đỡ và hướng dẫn các nhà thám hiểm. Thậm chí ngay cả các bác dọn dẹp vệ sinh ở trong Công hội cũng có chút lo lắng.

Quá nhàn rỗi cũng không phải là một điều tốt.

Tại tận thế, không có vị trí nào nuôi những người nhàn rỗi, bọn họ lo lắng " Công hội mạo hiểm" sẽ không tiếp tục được nữa và bản thân bọn họ sẽ mất đi công việc hiếm có này.

Đối diện tòa nhà công hội, có một quán trà.

Hai người ngồi trong căn phòng ở tầng hai, đã ngồi ở đây suốt mấy tiếng đồng hồ, thưởng thức chén trà lớn, không biết đã uống bao nhiêu, số lần đi vệ sinh trong lúc đ, đều không thể nào đếm được.

" Cấp trên bảo chúng ta nhìn chằm chằm " Công hội mạo hiểm" này, nhưng thật sự là không có gì để theo dõi, suốt ngày cũng không có mấy người, tôi thấy không bao lâu nữa sẽ đóng cửa."

Nhân viên tình báo được đưa vào công hội vì lý do công việc cũng không thu được thông tin gì quý giá.

Hắn cảm thấy cấp trên có chút chuyện bé xé ra to. Bởi vì là người ngoài, dưới tình huống không có tài nguyên, " Công hội mạo hiểm" làm sao có thể uy hiếp đến " Trung tâm lính đánh thuê."

Người đối diện bưng chén tra uống cạn hết, mím môi từng chút một uống xuống, " Không phải tốt sao, tiền trà ở đây đều sẽ hoàn trả, nghe nói gần đây cũng không có yên ổn cho lắm, những người khác thì bận sứt đầu mẻ trán, chúng ta ở chỗ này, hiếm khi có được dịp rãnh rỗi."

" Cũng đúng, chờ nhiệm vụ lần này hoàn thành, còn không biết về sau chúng ta phải bận rộn thành cái dạng gì, nghe nói bởi vì những tên còn sót lại của đám giáo phái kia, bộ trưởng lo lắng đến mức tóc đã bạc phơ."

Hai người vẫn có chút chuyên nghiệp, vừa uống trà, ánh mắt liếc về phía cửa " Công hội mạo hiểm" ngay cả vệ sinh cũng không có dám đi, phải lưu lại một người tiếp tục nhìn chằm chằm.

" Đi nhanh rồi trở về, đừng có đi lâu như thế, ngay cả bàng quang của ta cũng sắp nổ tung rồi."

Bỗng nhiên, hai người sững sờ, đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời ngoài cửa sổ. Một con tàu khổng lồ lơ lửng ở trên không trung từ trên trời dần dần hạ xuống.

Hai người không hẹn mà cùng dụi dụi mắt.

Cả hai đồng loạt dụi mắt.

Nhìn kĩ lại, con tàu khổng lồ vẫn ở trước mắt bọn họ. Những người sống sót ở trên đường phố cũng phát hiện con quái vật khổng lồ này, dừng lại và ngẩng đầu nhìn lên, bọn họ lộ ra vẻ kinh ngạc.

" Chờ đã, hướng của con tàu lơ lửng kia dường như là bãi đất trống ở phía sau " Công hội mạo hiểm"? Lúc trước tôi còn có chút nghi ngờ, tại sao chỗ đó lại để trống..."

Vẻ mặt của hai sĩ quan tình báo Bình Lương bỗng nhiên trở nên rất nghiêm nghị.

Tình huống ngoài ý muốn xuất hiện trong nhiệm vụ, rốt cục cũng xảy ra!

" Lão Trương, ngươi nhanh đi thông báo cho cấp trên, ta đi " Công hội mạo hiểm" dò xét tình hình."

" Không, hai chúng ta cùng nhau đi, chia nhau ra điều tra...Con tàu lơ lửng trên trời không lồ như thế. Cấp trên không có khả năng không phát hiện, chắc chắn sẽ phái người đi tới nơi này. Chúng ta phải đưa ra kết quả điều tra sơ bộ trước khi người của cấp trên đến đây."

Hai người nhìn nhau, gật đầu.

Đẩy cửa phòng phòng ra bước nhanh về phía cầu thang, bỗng nhiên cả hai dừng lại, ánh mắt ăn ý nhìn nhau về phía góc có dấu mũi tên nhà vệ sinh bên kia.

Bàng quang ngày càng trở nên căng phồng.