Khi Hạ Viễn Hàng chạy tới, con tàu khổng lồ vẫn đang dừng lại ở trên bãi đất trống, một chiếc thang nghiêng từ trên boong tàu hạ xuống.
Những nhà thám hiểm chạy tới trước một bước vây quanh ở xung quanh, nhưng không có cách nào tới gần. Không ít người thức tỉnh ở quân đoàn phòng thủ mặc đồng phục chiến đấu đang canh giữ xung quanh con tàu và duy trì trật tự.
Một đội trưởng đang hét lớn, sức mạnh của lực lượng khí huyết ẩn chứa ở trong âm thanh. Truyền khắp toàn trường, đem tiếng thảo luận ồn ào ở xung quanh dập tắt.
"... Điểm đến của chuyến bay này là nơi trú ẩn Bình Lương, sức chứa khoảng 300 hành khách. Chuyến bay tạm thời cho nên sẽ không thu bất kì khoản chi phí nào ở thời điểm này. Nhưng chỉ mở ra đối với những người thám hiểm cấp 2 trở lên ở trong Công Hội và với những người có cấp cao hơn sẽ được ưu tiên trước... Cấp bậc chưa có tới, những nhà thám hiểm cũng đừng có nản chí. Trong tương lai, những chuyến bay tương tự như thế này sẽ ngày càng nhiều..."
Không còn nghi ngờ gì nữa, họ sẽ bay từ Thâm Lam đến Bình Lương chỉ bằng phương tiện được gọi là Thuyền Bay này.
Hạ Viễn Hàng không nghĩ tới, Thâm Lam thật sự bảo vệ bọn họ bay qua bên đó.
Lúc này, một bộ phận đoàn thám hiểm hàng đầu đã lên Thuyền Bay một cách có trật tự dưới sự chỉ huy và phối hợp bởi các thành viên trong đoàn.
Một mặt, nhiều đoàn thám hiểm vẫn còn đang quan sát, Bình Lương chỉ là một trong nhiều nơi trú ẩn với qui mô lớn đã được thiết chi nhánh ở đó. Đương nhiên, những đoàn thám hiểm hàng đầu sẽ không muốn cắm rễ ở một nơi cạnh tranh lẫn nhau.
Mặt khác, những người khác vẫn còn có chút lo lắng.
" Bầu trời chính là lãnh địa của ma thú bay lượn, chưa kể Thuyền Bay khổng lồ dễ dàng là mục tiêu của đám ma thú. Một khi bay tới, chắc chắn sẽ thu hút đám ma thú bay tới, trong khi đó Thuyền Bay lại to lớn, muốn chạy trốn cũng không thể nào làm được."
" Bay trên không trung thật sự rất tiện lợi và nhanh chóng, nhưng an toàn là một vấn đề khác. Tôi thậm chí không nhìn thấy một chiếc máy bay chiến đấu nào khác, Thuyền Bay..."
Hạ Viễn Hàng nhìn thấy không ít người lắc đầu, một bộ muốn đi lên đó, lại lo lắng về vấn đề an toàn, hình như có chút không ổn.
Số lượng hành khách có hạn, đợt đầu chỉ có 300 người, với số lượng ít như thế đã không đủ chỗ ngồi.
Thuyền Bay sẽ bắt đầu khởi hành trong năm phút.
Hạ Viễn Hàng có chút do dự, cuối cùng bước chân có chút nặng nề đi về phía bậc thang nghiêng đi lên Thuyền Bay.
......
Ba trăm ghế hành khách này cuối cùng vẫn không có gom góp đủ.
Hạ Viễn Hàng liếc qua và thấy có khoảng chừng hai trăm hai, hai trăm ba người, anh nhìn thấy Phương Cường, Chu Kiến Hoành, Trần Phong và những người quen khác.
Đại khái có hơn một chục đoàn thám hiểm và một số nhà thám hiểm đơn độc.
Trong khoang Thuyền Bay có đủ chỗ ngồi và thậm chí có phòng Vip... Nhưng phòng Vip dùng để ngắm cảnh tạm thời vẫn chưa có mở ra.
Hầu hết các nhà thám hiểm vẫn còn ở trong boong tàu.
Nhìn thấy những đám mây trắng dần dần lui về phía sau, làm cho người ta cảm thấy sảng khoái vô cùng. Ngay cả những người có năng lực bay lượn đỉnh cao cũng hiếm có ai dám bay đến độ cao cả nghìn mét.
Hạ Viễn Hàng nắm chặt tay cầm ở trên boong tàu, giờ khắc này chân của anh ta đã mềm nhũn cả ra, không dám vươn đầu nhìn ra phía bên ngoài.
" Anh Cường, sự an toàn của Thuyền Bay chắc chắn được bảo đảm đúng không?"
Khi lên Thuyền Bay, anh ấy vẫn tràn đầy tự tin và kiên quyết, cho tới bây giờ anh không thể nhìn thấy mặt đất và đang ở trên cao khoảng mấy nghìn mét, trong lòng của anh đã lạnh lẽo lắm rồi, lỡ như....
Phương Cường suy nghĩ một chút, "....Chắc hẳn là có?"
Hạ Viễn Hàng càng thêm lo lắng.
Lúc này Trần Phong đi tới vỗ vào vai cậu, nụ cười tự tin kia để cho Hạ Viễn Hàng cảm thấy an tâm.
" Đừng có lo lắng, cho dù Thuyền Bay có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ bay được, cho nên không có sợ."
Hạ Viễn Hàng: "..."
Phương Cường cũng vỗ vỗ bả vai anh: " Đúng thế, yên tâm đi, cho dù Thuyền Bay có chuyện gì xảy ra, dù sao... Ta cũng ngã không chết nên chả có sợ."
Hạ Viễn Hàng: "..."
Anh chỉ có thể dời ánh mắt nhìn về phía người thức tỉnh Thâm Lam đang đi tuần tra trên boong tàu của Thuyền Bay. Nghe nói, bọn họ thuộc một quân đoàn được gọi là không quân và vừa mới được thành lập...Vậy tên đầy đủ là "Quân đoàn chiến đấu tiếp viên hàng không"?
Hạ Viễn Hàng không biết rõ cho lắm, nhưng trong cái khung cảnh lạnh lẽo này, chỉ có những người không quân này mới có thể mang đến cho anh một chút xíu ấm áp.
......
Chỉ mất từ ba đến năm phút để bay lên trời và một mảnh đen nhánh ma thú, liền xuất hiện trước mặt của tất cả nhà thám hiểm.
Tiếng còi báo động của Thuyền Bay cũng vừa vang lên đúng lúc.
Một số nhà thám hiểm cũng bắt đầu hoảng sợ.
Phương Cường với tư cách là trưởng nhóm, tỏ ra rất bình tĩnh, những cao thủ như Trần Phong cũng không thay đổi.
Nhưng vũ khí đã ra khỏi vỏ, chiến đao, trường kiếm đã nắm chặt ở trong tay.
" Những người mạo hiểm có lực tấn công từ xa có thể tấn công trước, những người khác cũng không có nên xem thường. Chất lượng của Thuyền Bay chắc chắn là có bảo vệ. Ma thú chắc chắn không thể tiêu diệt được hết, nhưng sẽ có không có ít con bay đến boong tàu. Bởi vì, sự an toàn của chúng ta mà suy nghĩ, hi vọng mọi người có thể đồng tâm hiệp lực, chống đỡ đám ma thú bay lượn này tấn công..."
Dần dần, những nhà thám hiểm khác cũng bình tĩnh trở lại.
Phương Cường nhìn thấy những người thức tỉnh không quân kia , vũ khí đã ra khỏi vỏ, nhưng cũng không thèm để ý, vẫn còn đang tán dóc.
" Bọn họ đối với Thuyền Bay tin tưởng như thế sao?"
Rầm Rầm! Từng khẩu pháo từ khắp nơi trên chiếc Thuyền Bay để lộ ra những họng pháo màu đen.
Ngắn ngủi chưa đến 1 giây, vô số chùm sáng Nguyên Lực ngưng tụ lại, từ họng pháo bắn ra. Trong nháy mắt, một mảnh ma thú đen nhánh giống như mưa, vô số thi thể từ trên trời rơi xuống.
Chỉ trong chớp mắt liền trở nên thưa thớt.
Những người mạo hiểm chuẩn bị ra tay cũng bị choáng váng và hai mắt mở to.
Cảm nghĩ giờ đây của họ, đây không phải là một con tàu vận chuyển mà chính là một chiến hạm?
Nhưng ma thú bay rất nhanh, trong giây phút bọn họ ngẩn người thì bọn chúng đã bay tới Thuyền Bay, vỗ cánh tấn công, dùng mỏ công kích, tất cả những đòn tấn công gì bọn nó cũng làm hết. Lúc này, những người mạo hiểm mới phản ứng lại, nhưng cho đến khi phát hiện những đòn tấn công đó đều bị ngăn cản bởi một lớp lá chắn ở bên ngoài chiếc Thuyền Bay.
Không có chút gợn sóng nào xuất hiện.
" Vậy là chiến tranh đã bước vào Kỷ Nguyên của thời đại lồng năng lượng rồi sao?"
" Có phải do tôi không cẩn thận cùng với thế giới tách rời rồi sao?"
" Nơi trú ẩn đã thống trị bầu trời?"
Niềm tự hào được trở thành mộ nhà thám hiểm hàng đầu đã biến mất ngay lập tức.
Vẫn là người của Thâm Lam thật tuyệt vời!
Khoảnh khắc tiếp theo, tất cả nhà thám hiểm đều nhìn thấy những người thức tỉnh không quân vừa mới nói chuyện cười đùa, lập tức bay ra khỏi boong tàu, gọn gàng và linh hoạt đem những con ma thú còn lại giải quyết. Còn có thời gian ở trên không trung phá vỡ những đầu ma thú đó lấy ra Nguyên Tinh... Sự thành thạo này, vừa nhìn là đã biết do kết quả của việc luyện tập mà ra.
Vấn đề là, ở đâu ra nhiều như thế người thức tỉnh biết bay???