Chỉ mất chưa đầy một phút Đường Vũ đã phát hiện và lao vào làn sóng ma thú truy sát tên chỉ huy của bộ tộc Hắc Ma.
Cho dù anh đã mở ra chế đố pháo đài và ném bom suốt cả quảng đường, nhưng cũng không có mấy ai chú ý tới....... Khoảng cách quá xa, khắp nơi đều là tiếng la hét chém giết, mắt ai nấy cũng đều đỏ hoe. Ai còn có thời gian quan tâm đến những thứ ở ngoài xa kia.
Chu Chính Lôi và những người khác đã chiến đấu đến đẫm máu, khổ sở để chống đỡ, nhưng dần dần có chút tuyệt vọng.
Hi vọng duy nhất là Thâm Lam có thể phô trương hết sức mạnh của mình, nhưng Chu Chính Lôi và những người khác trong thâm tâm bọn họ biết rằng Thâm Lam đã thể hiện hết sức mạnh của mình từ lâu. Chính những cao thủ của Thâm Lam đang chiến đấu chống lại những tên Hắc Ma nhiều tay ở trên trời kia.
Đã vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ.
Có thể lôi kéo được sự trợ giúp Thâm Lam mạnh mẽ như thế, Chu Chính Lôi một lần nữa khâm phục ánh mắt của thủ trưởng.
Tuy nhiên, thực lực mạnh mẽ của " Chung Yên Thần Giáo" so với trong tưởng tượng còn đáng sợ hơn, lại xuất hiện tới bốn tên Siêu Phàm! Những thành viên của bộ tộc Hắc Ma có bốn tay đều đã đạt đến cấp 10 thì càng đếm không hết, mỗi một tên cũng đủ để một chọi một có thể vượt qua những cao thủ hàng đầu của nơi trú ẩn khác.
Những người trong Thâm Lam tạo thành đội hình chiến đấu và chống đỡ ở tuyến đầu, có mấy tên Hắc Ma đã bị chém giết. Chính bởi vì có bọn họ ở tuyến đầu, cho nên trận hình mới có thể duy trì cho tới bây giờ. Nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian trước khi chúng bị phá vỡ.
" Trừ khi có thể làm cho những con ma thú biết bố trí đội hình bị phá vỡ, hơn nữa có lực lượng mạnh mẽ tạo thành một con đường, mới có cơ hội để sống sót khỏi đây...."
Chỉ chốc lát, ma thú lao lên có chút hỗn loạn, Chu Chính Lôi còn tưởng mình đã tìm thấy hi vọng, nhưng chẳng bao lâu làn sóng ma thú lại khôi phục lại trạng thái tiến lùi một cách có trật tự.
Ánh mắt của Chu Chính Lôi nhìn về phía đội hình của Thâm Lam tìm kiếm, tất cả hi vong của anh đều kí thác vào trên người của giám đốc Đường.
Lúc này.
Ầm ầm!
Một tiếng động lớn khiến cho mặt đất rung chuyển, Chu Chính Lôi nhìn thấy mấy ngọn núi ở phía xa nổ tung, mấy bóng người to lớn từng bước đi ra.
" Đó là ma thú cấp thảm họa!"
" Làm sao còn có những con này nữa chứ!"
Mấy con ma thú hình người, cao khoảng 50,60 mét, dù chỉ cách khoảng mấy cây số, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng.
Cơ thể trần truồng, mái tóc xõa xuống và đôi mắt đỏ hoe bị che bởi mái tóc.
Con rắn đá nâu dựng thẳng người lên và con rết khổng lồ dài hàng trăm mét, hơn một nghìn người thức tỉnh nhìn thấy.
Mặt của anh liền trắng bệch...... Không thể nào trắng hơn được nữa.
Với kích thước của ma thú cấp tai nạn, chỉ cần có thể đến một con thôi cũng có thể dễ dàng xé rách đội hình của bọn họ.
Nếu không có một trận tuyến vững chắc, những người thức tỉnh, sức mạnh và số lượng chênh lệch rất nhiều chắc chắn sẽ bị xé thành mảnh vụn chỉ trong nháy mắt.
“Bên kia có người!”
" Đó là giám đốc Đường, huyền thoại của Thâm Lam!"
Một người tinh mắt bỗng hét lên.
Lại không có thể mang lại cảm giác yên lòng cho những người khác..... Đám người Y Liên đã thể hiện thực lực Siêu Phàm của mình. Bản thân là đệ nhất cao thủ của Thâm Lam, có thể khiến mấy vị Siêu Phàm có thể làm thủ hạ dưới trướng của mình. Thực lực của giám đốc Đường hiển nhiên sẽ mạnh hơn.
Tia hi vọng duy nhất còn lại đều kí thác ở trên người giám đốc Đường, hiện tại nhìn thấy lạnh cả sống lưng.
...... Bản thân Giám đốc Đường không thể tự bảo vệ được mình!
Có tới năm con ma thú với cấp độ thảm họa, tương đương với năm tên Siêu Phàm! Bọn họ cũng không biết một nửa Siêu Phàm và Siêu Phàm khác nhau. Nhưng ở trong mắt của bọn họ, Siêu Phàm đã vượt xa cấp 13, cho nên đối với ma thú cấp thảm họa cũng là như thế, cho nên có thể xem là ngang hàng với nhau.
Lấy một chọi năm, lưng của giám đốc Đường không biết lạnh đến cỡ nào, nhưng bản thân bọn họ chắc chắn biết bia mộ của mình sẽ cao ba mét vào năm sau.
......
Lúc này, giữa không trung.
Khí tức mạnh mẽ của ma thú cấp thảm họa từ bốn phương tám hương mà áp chế, xét về khí tức mà nói cũng chả yếu hơn Siêu Phàm bao nhiêu.
Mặc dù chúng không thể bay và không có trường lực bảo vệ cơ thể, nhưng chúng có kích thước khổng lồ và thân thể cứng cáp...... Cho dù Siêu Phàm muốn một chọi một với ma thú cấp thảm họa, phải tốn một phen tay chân.
Kết quả tốt nhất của việc 1 đấu 5, cũng chỉ có thể trước khi đám ma thú cấp thảm họa bao vây lại thì có thể chạy trốn thật xa bằng năng lực bay của mình.
Đường Vũ chắc chắn không có chạy trốn, ánh mắt trực tiếp rơi vào trên bụng con rắn đá màu nâu.
Nơi đó có phản ứng Nguyên Lực của tên thiếu tộc trưởng Hắc Ma.
Nhiều gợn sóng ở phía sau lưng anh đã tản ra, tháp pháo, tháp mũi tên và các công trình kiến trúc phòng ngự khác, đã không còn đủ sức để đối phó với ma thú cấp thảm họa nữa..... Đường Vũ không muốn tiêu hao Nguyên Tinh đợt này.
Bởi vì anh còn có chân chính át chủ bài nữa.
Tháp lăng kính siêu ma thuật! Trong chế độ kết nối, nó chính là một trong những sát thương đơn lẻ mạnh nhất trong tất cả các công trình phòng thủ!
Trước đây, tháp lăng kính siêu ma thuật cho dù bố trí ở phòng tuyến, khuyết điểm duy nhất đó chính là tầm bắn gần, sau khi đạt đến giai đoạn Siêu Phàm, một đòn tấn công đều có thể vượt qua khoảng mấy trăm mét.
Tháp lăng kính siêu ma thuật chỉ có thể được sử dụng trên một số địa hình đặc biết, chẳng hạn lối vào của các khe nứt vực thẳm.
Nhưng sau khi phát triển hệ thống chiến đấu cá nhân để các công trình phòng thủ có thể di chuyển cùng với anh, Đường Vũ phát hiện ra một điều...... Bộ dáng như thế này căn bản chính là phục vụ cho tháp lăng kính siêu ma thuật.
Hoàn hảo lấp đi tất cả những khuyết điểm.
Ngoại trừ xài Nguyên Tinh.....ngoài việc xây dựng tháp lăng kính siêu ma thuật, mỗi một vật thể kế nối, bổ sung Nguyên Lực, tiêu hao năng lượng Nguyên Tinh, đều là hàng nghìn viên.
Một phát bắn xuống mấy chục nghìn Nguyên Tinh, mắt của anh cũng chả chớp lấy một cái.
Nó thực sự đắt hơn nhiều so với việc sử dụng phép thuật qui mô lớn ở trong lãnh địa.
Sau lưng Đường Vũ một lần nữa nổi lên gợn sóng, phạm vi cũng không lên, từng viên thủy tỉnh hình lục giác bị nén lại bằng nắm tay chậm rãi nổi lên quanh người anh, tổng cộng có tới mười lăm tháp lăng kính siêu ma thuật tạo thành một vòng tròn.
Đường Vũ giơ tay phải lên.
Cùng lúc đó, viên thứ nhất của tháp lăng kính siêu ma thuật xoay tròn, bắn ra ánh sáng màu xanh tím.
Tháp lăng kính thứ hai theo chiều kim đồng hồ cũng bắt đầu quay tròn, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Lúc này, viên thủy tinh hình lục giác đầu tiên, một chùm ánh sáng màu tím xanh bắn ra và tiến vào bên trong viên thủy tinh hình lục giác thứ hai, ánh sáng tím xanh tiếp tục nổi lên, tốc độ của viên thủy tinh xoay tròn càng ngày càng nhanh.
Viên thứ ba.
Viên thứ tư.
Con rết khổng lồ cấp thảm họa cắn tới, phun ra từng viên nọc độc đã được ngưng tụ thành những quả bóng.
Đường Vũ ở một bên dùng tinh thần dẫn dắt tháp lăng kính siêu ma thuật ngưng tụ lực lượng và một bên tránh né nọc độc của con rết khổng lồ tấn công tới. Thật sự nếu tránh không được thì phải ngăn cản nó lại.
Ba tên khổng lồ siêu to cũng tiến đến, một cú đấm thẳng lao lên, gió mạnh thổi lên cát bụi, trong nháy mắt liền biến thành một cơn bão cát che khuất cả bầu trời. Ngay cả khi bọn chúng bước đi ở trên mặt đất đã hình thành mấy cái hố sâu, những người thức tỉnh cách đó mấy cây số, đều cảm thấy trời đất đang chấn động dữ dội.
Chỉ có con rắn đá màu nâu, lạnh lùng nhìn chăm chú nhưng không hề có tới gần.
Ầm ầm!
Đường Vũ lần này tránh né cũng không kịp bị một tên khổng lồ quạt bay và giống như một quả bóng đánh rơi vào trong hố sâu. Vong bảo hộ quanh người lập tức mất đi 13 tầng.
" So với những Siêu Phàm thực sự, những con ma thú cấp tai nạn này vẫn còn chưa có nhanh nhẹn, nhưng lực lượng của tụi nó lại mạnh mẽ hơn. Muốn thắng được Siêu Phàm bình thường cũng không dễ dàng chút nào."
Đường Vũ còn có chút suy nghĩ.
Nếu là năm tên Siêu Phàm, anh se chạy càng xa càng tốt, nhưng năm con ma thú cấp thảm họa, dựa vào Thuấn Bộ và con mắt tinh tường có thể dự đoán được quĩ đạo tấn công của kẻ địch và có thể chống đỡ được một chút thời gian.
Tháp lăng kính siêu ma thuật cần phải mất năm giây để hội tụ năng lượng lại và anh ta chỉ cần né tránh, chống đỡ trong lúc đó mà thôi!
Khi vòng bảo hộ chỉ còn bảy mươi lăm lớp, ánh mắt Đường Vũ sáng lên.
Viên thủy tinh hình lục giác thứ mười bốn xoay tròn, ánh sáng tím xanh bùng lên và tràn vào viên thứ mười lăm.
Ầm ầm!
Mặt đất rung chuyển phía sau.
Đường Vũ không quan tâm, sử dụng kĩ năng Thuấn Bộ lao ra và nhanh chóng tiếp cận con rắn đá màu nâu.
Phải trả một cái giá khá lớn, vòng bảo hộ trong nháy mắt đã bị mất đi khoảng hai mươi lớp.
Nhưng ở phía xa, những người có con mắt đại bàng hay thị lực tốt....... Trong mắt của những người này có thể miễn cưỡng nhìn thấy một chút bóng dáng của giám đốc Đường lóe lên không trung, giống như không để ý đến đòn tấn công của những con ma thú cấp tai nạn và chống lại nó vài lần. Bay nhanh hơn một chút không có bị thương.
Không hổ danh là huyền thoại!
Lúc này, sau lưng vị huyền thoại kia xuất hiện một vòng tròn màu xanh tím, chỉ thấy anh trong nháy mắt đã xuất hiện phía trên con rắn đá nâu, tay phải mở ra, năm ngón tay cũng xòe ra.
Trong khoảnh khắc, một chùm ánh sáng dày đặc........ To đến mức không thể nào diễn tả bằng lời nói, kéo theo bàn tay phải của giám đốc Đường đẩy về phía trước và chùm ánh sáng xuyên qua lòng bàn tay của anh ấy đi ra.
Con rắn đá màu nâu gào thét, thân hình không ngừng vặn vẹo, tuy thân thể to lớn mang theo sức mạnh cùng sức sống cường đại, nhưng đã mất đi tính nhanh nhẹn....... Chính là một trong những nguyên nhân khiến cho Đường Vũ đối đầu mà không hề sợ hãi chút nào.
Chùm sáng rơi xuống bao phủ lấy con rắn đá màu nâu và thân hình to lớn không ngừng bị ánh sáng xanh tím cọ rửa một lần từ trên xuống dưới, từng miếng thịt cứ thế mà biến mất đi.
Cả trời đất đều xuất hiện màu tím xanh bao la.
Thật lâu sau, chùm sáng dày đặc dần dần biến mất.
Trên mặt đất còn sót lại một cái hố sâu không thấy đáy.
Con rắn đá màu nâu khổng lồ thân dài gần 100 mét đã biến mất từ lâu.
Kể cả tên thiếu tộc trưởng Hắc Ma ở bên trong cơ thể con rắn, hắn thậm chí ngay cả một chút giãy dụa không thể nào làm được, hơi thở cũng từ đó mà biến mất.
Đường Vũ nhẹ nhàng thở ra.
Hững hờ thu lại lòng bàn tay phải duỗi thẳng về phía trước.
Bỗng nhiên, tên khổng lồ ở bên cạnh tát một cái bay lên đỉnh núi ở xa, một tiếng nổ vang lên, ngọn núi trực tiếp bị xuyên thủng.
...... Rất nhanh bay ra khỏi đỉnh núi một lần nữa.
Liếc mắt nhìn số lượng vòng bảo hộ còn lại, lại nhìn quần áo trên người một chút bụi bặm cũng không dính, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, tỏ vẻ mình thật sự ngầu lòi.
......