Chương 413: Kho Nguyên Tinh phải tiêu hao nhiều rồi (2)

Đường Vũ nhìn thấy tên Hắc Ma có phản ứng Nguyên Lực độc nhất vô nhị, anh nhìn thấy hắn lại không chút nào do dự, nhanh chóng bỏ chạy về phía sau.

Một chút tôn nghiêm của kẻ mạnh cũng không có.

Mấy tên Hắc Ma Đại Viên Mãn cũng chạy trốn theo.

Lúc này, tên chỉ huy quay đầu huyên thuyên nói một trận, những tên Hắc Ma kia nét mặt thay đổi....... Nguyên Lực phản ứng, chúng giống như những ngọn nến, không ngừng nhảy lên và chập chờn.

Đường Vũ nghe được âm thanh, nhưng không cách nào hiểu được.

" Chắc hẳn là ngôn ngữ của bộ tộc Hắc Ma, còn tưởng bọn nó chỉ nói được tiếng phổ thông...."

Nghe không hiểu, nhưng không quan trọng.

Lực lượng tinh thần của Đường Vũ lan tràn ra, anh dùng tinh thần cảm nhận những lời nói không hiểu kia.

Đây là một cách đặc biệt để sử dụng lực lượng tinh thần....... Ngôn ngữ không có biên giới, nhưng ý nghĩa biểu đạt thì không.

Cũng giống như những bài hát không có biên giới, bài hát buồn, ngay cả khi không hiểu ngôn ngữ đó, cũng có thể từ bên trong giai điệu cảm nhận được nỗi buồn đó.

Lúc này, lực lượng tinh thần lan tràn ra, Đường Vũ lập tức cảm nhận được tâm tình ba động của những tên Hắc Ma đang nói chuyện kia..... Cảm giác chi tiết hơn mới có thể phân biệt được ý nghĩa chung của nó.

" ... Mau, ngăn cản hắn! Cho ta chút thời gian!"

" Vâng, thiếu tộc trưởng."

Đường Vũ dịch ý tứ lời nói cho chính mình một lần.

Rõ ràng những tên Hắc Ma Đại Viên Mãn khác đối với tên chỉ huy kia, phi thường kính sợ, hoặc tiếp nhận một loại khống chế nào đó, cho dù nghe ra không quá tình nguyện, nhưng bọn chúng cũng nghe lời liên thủ tấn công tới.

Dị tộc, so với ma thú cùng cấp mạnh hơn rất nhiều và chúng cao hơn một bậc so với những người thức tỉnh cùng cấp.

Đối phó với ma thú, Đường Vũ chỉ cần tấn công bừa bãi. Nhưng mấy tên Hắc Ma Đại Viên Mãn này, thân ảnh nhanh nhẹn, xuyên qua những viên đạn pháo, có người thì cầm cung tên trong tay, bắn mũi tên bay tới trước mặt anh, đem tầng bảo vệ bên ngoài bắn cho nổ tung.

Mũi tên cũng bị vỡ thành bột cùng lúc đó.

Những tên Hắc Ma phối hợp với nhau, không thể không nói, xác thực đối phó không hề dễ dàng chút nào.

Nhưng chỉ là một chút.

Chỉ vài giây sau, những tên Hắc Ma Đại Viên Mãn, có tên thì nằm trên mặt đất, hơi thở đã biến mất, có tên thì bị thương nặng. Đường Vũ cũng chả thèm để ý đến bọn chúng, trực tiếp đi săn giết con cá lớn kia.

Sau khi bị ngăn cản trong chốc lát, khoảng cách lại kéo dài đi không ít.

Đường Vũ vừa đuổi theo vừa uống thêm một bình hồi phục Nguyên Lực, một bên dùng kĩ năng Thuấn Bộ đuổi theo...... Anh uống quá nhiều bình hồi phục Nguyên Lực, cả khuôn mặt thoáng hiện một màu xanh lam....... Đây là độc tố còn sót lại ở bên trong bình thuốc.

Tên Thiếu tộc trưởng của tộc Hắc Ma, thực lực mạnh hơn nhiều so với những tên Hắc Ma Đại Viên Mãn khác, ít nhất là về tốc độ, giống như một con ngựa đua hoàn mỹ, dùng cả tay và chân để tạo ra một đám bụi mù.

Nếu không sử dụng Thuấn Bộ, Đường Vũ chỉ sử dụng tốc độ của bản thân chắc chắn sẽ không thể nào đuổi kịp được đối phương. Nhưng Thuấn Bộ tiêu hao không nhỏ, việc liên tục sử dụng nhiều như thế, Nguyên Lực tựa như đại dượng ở giữa xuất hiện một cái vòng xoáy, không ngừng trôi qua. Chưa kể đến việc anh duy trì con mắt tinh tường...... Nếu không dùng thuốc hồi phục thì cơ thể anh đã bị vét sạch hết Nguyên Lực.

Cũng may là cơ thể ngày nào cũng rèn luyện và tu luyện ở môi trường trọng lực cao, cho nên cơ thể đủ sức chịu đựng việc sử dụng Thuấn Bộ liên tục.

Những con ma thú ngăn cản cũng khiến cho anh khó chịu.

Đường Vũ có kinh nghiệm đối phó với ma thú cấp cao, nhưng anh không hề bị chậm lại, trong lĩnh vực cá phan của bản thân, hỏa lực liên tục được bắn ra.

Bắn ra không phải pháo mà đó chính là Nguyên Tinh.

Lần đầu tiên ở ngoài hiện thực anh không chút nào giữ lại mà sử dụng, nói không đau lòng thì đó toàn là lời nói hoang đường.

Ầm ầm ầm!

Ánh mắt Đường Vũ lóe lên.

Tay phải giơ ngón tay lên, trong tay có mấy viên " tháp pháp sư tinh thạch" lộ ra phần đầu, liên kết cùng một chỗ, ngưng tụ ra mấy viên Nguyên Lực phi đạn to lớn, dưới sự điều khiển của anh, những viên phi đạn đó bay ra bên ngoài, bắn về phía tên thiếu tộc trưởng Hắc Ma đang chạy trốn kia.

Chỉ nhìn thấy tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng không ngừng chạy trốn, hai cánh tay từ sau lưng vươn ra đẩy về phía trước, có ánh sáng nhàn nhạt lóe lên.

Ầm ầm!

Tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng bay ra ngoài, hai cánh tay cuối cùng bị nổ nát bấy thành từng mảnh, thậm chí phía sau lưng còn có lưu lại vết máu, lộ xa xương trắng và nội tạng bị đánh nát.

...... Tương tự như con người.

Lại dựa vào lực phản của vụ nổ để bay xa hơn.

Tuy hơi thở có chút yếu đi, nhưng vẫn nhanh chóng chạy trốn thật nhanh.

Đường Vũ có chút hâm mộ những tên có thuộc tính của loài gián. Nếu không phải so sánh, anh tương đối là người đẹp trai hơn, e rằng trông anh rất giống một tên nhân vật phản diện.

Trong mấy giây sau đó, Đường Vũ lại đuổi kịp và các kiến trúc phòng thủ khác nhau ở phía sau lưng anh điên cuồng bắn ra như không cần tiền.

Bỗng nhiên, tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng sắc mặt vui vẻ.

Mặt đất rung chuyển dữ dội.

Đường Vũ nhíu mày, mấy bước liền đã leo lên trên cao.

Đúng lúc này, một con quái vật chân dài màu đỏ tươi, từ dưới lòng đất lao ra, hai bên thân thể quái vật có nhiều chân vô cùng.

Chiều dài cơ thể của nó đã vượt qua cả 100 mét, lơ lửng trên mặt đất và các chân của nó không ngừng lắc lư với hắn.

Giống như một con rết khổng lồ.

Đây là một con ma thú cấp thảm họa!

Đường Vũ không khỏi nuốt nước miếng, con rết thật sự quá xấu xí, xúc phạm con mắt của người nhìn.

Ngay khi con rết cấp thảm họa xuất hiện, nó lập tức há miệng và phun ra một lượng lớn nọc độc. Nọc độc màu tím che khuất cả bầu trời, ở từ xa nhìn lại giống như một bức màn nước màu tím đột ngột dâng lên che khuất một chấm nhỏ nào đó ở giữa không trung.

Đường Vũ lập tức điều khiển pháo, những viên đạn pháo va chạm với nọc độc màu tím, từng tiếng xì xì vang lên. Nhân cơ hội này, anh lao qua màn nước độc cùng với lá chắn bảo vệ....

" Ba tầng bị hòa tan."

Đường Vũ nhíu mày, lá chắn hiện tại anh đã tạo ra 100 lớp. Ba lớp đã bị hòa tan xem ra không nhiều lắm, nhưng đây là kết quả mà những viên đạn pháo bắn ra đã yếu đi. Nếu trực tiếp xuyên qua màn sương độc kia, chỉ sợ mất đi cũng trên 10 lớp.

Lực sát thương so với Siêu Phàm, xem như không kém bao nhiêu.

Anh cũng biết, ma thú cấp tai nạn được xem như là một nửa Siêu Phàm...... So với Siêu Phàm thật sự đó chính là trí tuệ và sức mạnh của Siêu Phàm sở hữu, xét về sức chiến đấu chỉ kém Siêu Phàm một chút. Nếu so sánh về lực lượng phá hoại, có được cơ thể khổng lồ của ma thú cấp độ thảm họa, thậm chị so với Siêu Phàm bình thường càng mạnh hơn.

Con rết cấp độ thảm họa đứng thẳng lên và dùng những cái chân sắc nhọn đậm về phía anh.

Đường Vũ nhanh nhẹn né tránh, sẵn sàng bỏ qua mục tiêu phía trước, nhưng lông mày có chút nhíu lại, nhìn về tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng đang chay trốn.

Lúc này, mặt đất dưới chân của tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng kia nhô lên một con ma thú siêu to, cả người giống như tảng đá được tạo thành, thân hình giống như con rắn.

Thân thể so với con rết không có thua kém bao nhiêu, con rắn đá nâu to lớn này vừa xuất hiện, miệng nó lập tức mở ra, tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng liền nhảy vào trong miệng con rắn đá cấp thảm họa kia.

Không phải là anh không có nghĩ về nó.

Bằng con mắt tinh tưởng, Đường Vũ có thể nhìn thấy được bên trong cơ thể của con rắn đá có một cỗ Nguyên Lực phản ứng đặc thù.

Tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng muốn dùng cách này để tránh sự truy sát của anh!

Trước hết phải giết chết con rắn đá một nửa Siêu Phàm này, mới có thể giết chết tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng ở bên trong cơ thể kia.

Ý tưởng vừa mới hiện lên trong đầu.

Lúc này, ba ngọn núi ở xa đã sụp đổ, trong đám khói màu vàng kia, ba bóng người to lớn từng bước đi ra khỏi đám khói.

Tóc dài, trần truồng, không phân biệt giới tính...Đó là ma thú hình người cấp độ thảm họa!

Mỗi bước đi kèm theo một sự chấn động của mặt đất. Người khổng lồ cao nhất gần 60 mét và hai tên còn lại cao gần 50 mét.

Đôi mắt đỏ rực của tên khổng lồ nhìn chằm chằm vào Đường Vũ đang đứng giữa ở trên không trung.

Con rết cấp độ thảm họa nán lại, chui vào lòng đất, phát ra âm thanh sột soạt khi lớp mai ở trên bụng nó cọ xát với nhau.

Con rắn đá nâu cũng cao cao đứng thẳng lên, đôi mắt to hơn cả chiếc xe hơi nhìn chằm chằm vào anh.......Không có cơn thịnh nộ của một con thú dữ, ánh mắt không giống của con rắn, mà là...... Trong cơ thể tên Hắc Ma thiếu tộc trưởng kia, đang dùng đôi mắt lạnh lẽo của con rắn đá nâu quan sát bên ngoài.

Dường như muốn truyền đạt ý nghĩ nói rằng hắn chắc chắn sẽ giết chết anh.

Năm con ma thú cấp thảm họa đang bao vây lấy anh.

Dưới tình huống có người điều khiển, mỗi một tên đều chỉ kém một chút so với Siêu Phàm bình thường.

Ánh mắt của Đường Vũ nhìn qua mấy con ma thú khổng lồ, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người con rắn đá màu nâu, trong lòng chỉ biết thở dài:

" Mẹ bà thật, lần này kho Nguyên Tinh của mình phải tiêu hao nhiều rồi!"