Chương 389: Lịch sử biến mất (2)

Bỗng nhiên, ngọn lửa vô tận bao trùm, vẻ mặt của Đường Vũ không hề thay đổi, mang theo vòng bảo hộ lao tới, nhưng lại thấy ngọn lửa ở phía sau theo sát như hình với bóng.

Liếc mắt nhìn lại, một con ma thú với hình dáng con người, toàn thân thì bốc cháy ở bên cạnh xuất hiện. Anh nhìn thấy nó đưa tay lên, từng quả cầu lửa ẩn chứa Nguyên Lực khổng lồ, bao trùm lên đầu..

" Một con Nhiên Diễm Ma cấp độ Đại Viên Mãn sao."

Anh liếc mắt qua, nòng pháo chuyển qua, ầm ầm đem con Nhiên Diễm Ma bắn nát bấy.

Phi Dực Ma, Quỷ Diện Quái Điểu, Lục Túc Hồng Ma, Tiêm Khiếu Tà Linh, v....v. Những con ma thú mà anh đã biên soạn thành sách phân loại các ma thú, đang lao về phía anh một cách áp đảo. Giống như anh là một tảng đá ngầm duy nhất trong làn sóng.

Trên thực tế cũng là như thế, dù sao anh cũng là nhân loại duy nhất trong hoàn cảnh này mà.

Nhưng anh chưa bao giờ nghe nói ma thú nhiều như thế và chỉ có thể dựa vào sức mạnh của hệ thống chiến đấu mạnh mẽ để vượt qua.

Ba mươi lớp phòng thủ được bao phủ khắp cả người anh. Chỉ cần nó không có bị phá vỡ ở trong thời gian ngắn. Anh có thể nhanh chóng khôi phục lại. Các tháp pháo của anh liên tục bắn một cách bừa bãi ở xung quanh, chỉ có những con ma thú Đại Viên Mãn mới có thể chống đỡ được.

Bên này sớm đã trở thành khu vực cấm.

Hệ thống dùng tiền để chiến đấu, ngoại trừ giá cả cao ngang với bên ngoài, nhưng cũng sẽ không xuất hiện tình trạng lực lượng cạn kiệt. Đường Vũ ở trong không gian tinh thần cũng sẽ không thực sự bị khấu trừ đi Nguyên Tinh!

Trong chế độ như thế này, anh vận chuyển năng lực không thua kém gì cường giả Siêu Phàm thực sự.

" May mắn, mình đã phát triển chế độ chiến đấu toàn diện, tích hợp cả công và thủ. Nếu không, đổi lại một người cấp 13 Đại Viên Mãn như Y Liên, có thực lực ngang ngửa với nửa bước Siêu Phàm, cũng không có cách nào chống đỡ được lực lượng ở xung quanh trong vòng mười phút và đi đến cột trụ màu vàng.

Lĩnh vực cá nhân phiên bản cũ chỉ có thể xây dựng các công trình phòng thủ trên mặt đất. Dù có thể chịu được đòn tấn công của ma thú nhưng không thể chạy trốn một cách tiêu sái như bây giờ.

Đường Vũ quả thực bội phục tầm nhìn của mình.

Khuyết điểm duy nhất chính là mang theo nguyên một cụm các tháp pháo, làm cho tốc độ bị hạn chế. Tốc độ cao nhất mà anh đi đường thẳng chỉ có thể đạt được một nửa tốc độ ban đầu, không bị hạn chế việc né tránh và di chuyển ở cự li gần.

Hơn nữa sự quấy nhiễu của đám ma thú, làm cho tốc độ của anh có chút chậm một chút, nhưng anh vẫn không ngừng tiến tới, cột trụ màu vàng càng lúc càng lớn ở trong tầm mắt.

Khi mười phút đếm ngược chỉ còn có 30 giây cuối cùng, Đường Vũ vội vàng chạy tới ngọn núi, nơi có những cột sáng màu vàng.

Nhìn tử xa chỉ là một tia sáng như là cây tăm xỉa răng. Nhưng khi đến gần, anh mới phát hiện, những tia sáng màu vàng đó bao phủ hơn nửa ngọn núi, giống như một kết giới màu vàng bao phủ lấy ngọn núi.

Khi đến nơi, anh nhìn thấy đám ma thú như thủy triều không ngừng tấn công vào kết giới màu vàng.

Kết giới rung chuyển, dần dần có chút mờ đi.

Đường Vũ từng có kinh nghiệm thất bại, anh biết rất rõ, 10 phút qua đi đó chính là lúc kết giới màu vàng đó bị phá vỡ.

Anh không chút nào chậm trễ, tấn công những con ma thú nào dám cản đường và tiến về phía trước, vượt qua kết giới màu vàng mà không gặp bất kì trở ngại nào.

Anh nhìn thoáng qua kết giới màu vàng......Bản thể của cột sáng là một khối đá màu vàng bất thường có kích thường bằng lòng bàn tay, đang lơ lửng chính giữa. Đó chính là mục tiêu của nhiệm vụ.

Tiến lên mấy bước, nắm chặt cục đá màu vàng, nó không cách nào di chuyển. Nhưng khi anh đụng đến, dưới chân anh có vô số dòng chữ rune huyền ảo trải rộng khắp cả ngọn núi, dần dần biến mất không thấy. Cách đó ở không xa, tầng kết giới màu vàng ngăn cản làn sóng ma thú cũng sụp đổ.

[Mục tiêu nhiệm vụ: Vui lòng chống đỡ trong ba phút cuối cùng.]

Ngọn núi này bất ngờ không bị ảnh hưởng bởi thảm họa thiên nhiên khủng bố và vẫn bảo toàn một cách nguyên vẹn. Nhưng cách đó không xa, sau khi tầng kết giới bị mất đi, làn sóng ma thú lao tới và gào thét một cách điên cuồng hơn.

Mục tiêu của đám ma thú không chỉ có hắn, mà còn là viên đá đang nằm trong tay anh.

......

Ầm ầm ——

Ầm ầm ——

Ầm ầm ——

Từng cụm công trình phòng thủ ở phía sau không ngừng phát ra ánh sáng. Đường Vũ không nhớ nổi đã phát động tấn công toàn diện khu vực xung quanh bao nhiêu lần rồi.

Bộ ba khiên phòng thủ tích hợp với tháp trường lực nay đã thay thế bằng tám khiên.

Tám ngọn tháp màu đen nhanh chóng xoay quanh toàn bộ cơ thể, xay dựng tám mươi tầng kết giới. Đây chính là giới hạn mà anh ta có thể làm được, thích hợp với việc đứng yên hoặc di chuyển với tốc độ rùa bò.

Ngoại trừ những cụm công trình phòng thủ lơ lửng ở phía sau. Đường Vũ xây dựng thêm rất nhiều công trình phòng thủ. Nhưng chúng đã bị đám ma thú phá hủy ngay lập tức khi vừa mới xây lên. Còn pháo đài ở phía sau không ngừng bị phá hủy và xây lại theo một cách tuần hoàn.

Nhưng làm như vậy, vẫn có rất nhiều ma thú lao tới trước mặt anh và vô số đòn tấn công lên rơi vào tầng bảo vệ.

Tám mươi tầng phòng thủ, trong nháy mắt đã bị phá hủy đi 10 tầng, mặc dù chúng đang được xây dựng lại nhanh chóng, nhưng không thể địch lại với tốc độ phá hủy.

Đường Vũ không còn điều khiển tháp pháp và để cho công trình phòng thủ tự động tấn công, tự mình rút thanh kiếm rune cấp A ra và dùng chiêu Liệt Diễm hướng về nơi xa tấn công.

Cố gắng gia tăng con đường sống sót lâu hơn!

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Đường Vũ dành thời gian quan sát ở xung quanh, hầu hết những dòng chữ rune trải rộng khắp ngọn núi đều đã biến mất, chỉ còn lại những chữ rune ở gần đó đang dần dần biến mất, cách viên đá màu vàng khoảng vài mét.

Trong lòng biết sắp vượt được cửa ải này, trong lòng anh vui mừng vô cùng.

Bỗng nhiên, anh không khỏi ngước đầu nhìn lên bầu trời.

......

Rõ ràng lên đỉnh đầu của anh bị bao phủ bởi một đàn ma thú đen kịt biết bay, ánh mắt anh nhìn thấu không có cách nào giải thích được và anh có thể nhìn thấy rõ ràng hơn.

Phía trên bầu trời, mấy cái hình bóng khổng lồ có chút mông lung dây dưa với nhau, quang ảnh ở giữa dần dần ảm đạm, nhưng quanh ảnh ở bốn phía lại không ngừng xé rách.

Ngay khi anh ngẩng đầu lên, 'nhìn' đến một màn này trong mắt.

Quang ảnh ảm đạm bị xé rách ở giữa, đột nhiên nở rộ ra một thứ ánh sáng vô cùng nóng rực, cả bầu trời trong phút chốc biến thành màu vàng nhạt.

Kèm theo tiếng nổ tung như khai thiên tích địa, làm cho đầu óc của anh có chút choáng.

Phải mất mấy giây sau, anh mới có thể từ từ khôi phục trở lại, con ngươi của Đường Vũ có chút co lại. Trên bầu trời, ánh sáng và bóng đen khổng lồ đã biến ất, giống như là mảnh ghép thiếu mất một mảnh, rất dễ thấy.

Mấy quang ảnh chung quanh, cũng ảm đạm một chút.

Dường như có một tiếng than thở không cam lòng, truyền khắp cả thế giới.

Đường Vũ che ngực lại, không biết vì sao, trong lòng có chút bi thương.

Bầu trời tối sầm lại, gió thổi lên phát ra âm thanh " vù vù", mọi thứ anh nhìn thấy đều mất đi màu sắc, giống như cả thế giới đều đang gào thét.

Lúc này, một cảm giác áp bức không diễn tả được, bao phủ ở trong lòng.

Đường Vũ phản ứng lại, cảnh cuối cùng anh ta nhìn thấy là chữ rune bí ẩn cuối cùng biến mất, tụ lại và hòa vào viên đá vàng.

Vào khoảnh khắc tiếp theo, anh ta đã ở trong không gian trung chuyển màu xám.

Chế độ dành riêng cho Lãnh Chúa, cửa ải cuối cùng đã thành công vượt qua. Đường Vũ vẫn còn đang sững sờ khi hệ thống nhắc nhở vảng lên, cảnh tượng vừa rồi hiện lên trong đầu của anh.

Ánh sáng và bóng tối đó là gì?

Tại sao lại có sự đau buồn không thể giải thích được như vậy?

Vài phút sau, ngửa đầu cười nhạo bản thân để rũ bỏ nỗi đau này trong tâm trí.

Đường Vũ nắm chặt tay, cảm giác phấn khích hồi lâu cuối cùng đã vượt qua được cửa ai, đang dâng trào ở trong lòng.

Vội vàng tìm lại gợi ý hệ thống thông báo vừa rồi.

【Nhiệm vụ đã hoàn thành, thưởng kỹ năng độc quyền “ Con mắt tinh tường ”, có muốn nhận hay không:[ Có/Không] 】