Chương 386: Giáo phái (1)

Là chuyện như vậy sao?

Lúc đầu, Vương Tá trông giống như muốn đột phá, Ngôn Đỉnh Thiên sau khi tỉnh dậy không có bao lâu liền thành công đột phá giai đoạn Siêu Phàm, anh còn tưởng những người thực lực mạnh mẽ ở Kỉ Nguyên thứ 4, đã xuất hiện Siêu Phàm với số lượng không ít đâu.

Hiện tại xem ra cũng không phải như vậy.

Ngay cả trong Kỉ Nguyên thứ tư, những cao thủ chỉ thiếu chút nữa liền đột phá Siêu Phàm, khó có thể thành công trong thời gian ngắn. Huống chi, những cường giả của Kỉ Nguyên thứ tư không phải ai cũng đều thiếu một chút thì mới đột phá.

Điều này làm cho Đường Vũ cảm thấy ngạc nhiên, trước đó không có suy nghĩ kĩ, không có chịu để ý đến tin tức quan trọng.

Khi lời tiên tri Kỉ Nguyên thứ tư xuất hiện, Siêu Phàm không có xuất hiện, thức tỉnh cấp 13 được cho là người mạnh nhất với số lượng không nhiều. Nhiều nước nhỏ thậm chí không có cao thủ đại viên mãn bảo vệ ở đó.

Năm đại pháp sư ở phân bộ Liên Minh Pháp Sư, trong đó chỉ có một người là thức tỉnh cấp 13, mà về sau cấp 13 viên mãn, vẫn cần phải chậm rãi rèn luyện, làm yếu đi cái tầng bình cảnh đó. Chỉ khi đem tầng bình cảnh đó yếu đến cực hạn, mới có thể làm đến bước đó.

Lúc này đột phá, đều phải dựa vào tài năng và cơ hội.

....... Nói như thế, Cổ Linh Hoàng Triều sở hữu Siêu Phàm, chưa chắc xuất hiện nhiều như những gì anh đã tưởng tượng? Nếu muốn đạt tới tình trạng Siêu Phàm có thể đi đây đi đó, không có gặp xui xẻo ở trong giai đoạn viên mãn kia, có lẽ còn phải qua mấy chục năm nữa.

Ngôn Đỉnh Thiên thuộc nhóm đứng đầu trong số những người mạnh nhất trong Kỉ Nguyên thứ tư?

Sớm nhất đã đột phá giai đoạn Siêu Phàm, nếu không phải bị anh bắt làm tù binh, tương lai nói không chừng có một chỗ cho ông già Ngôn kia, có tư cách trờ thành người may mắn đi đầu trong thời đại này?

Đường Vũ khóe miệng cứ giật giật.

Ngôn Đỉnh Thiên chắc kiếp trước làm chuyện tội ác tày trời nào đó cho nên mới gặp xui xeo như thế..... Ý nghĩ vừa hiện ra, nhanh chóng nghĩ đến, ông già Ngôn kia trong khoảng thời gian này cứ ngâm mình ở trong trại huấn luyện và qua lại giữa các quán ăn vô cùng hạnh phúc.

Làm thế nào có chút bộ dáng tù bình gì ở nơi này?

Cách đây không lâu, mức lương của ông già Ngôn được tăng lên 100 Nguyên Tinh, ông nhất thời vui vẻ giống như một đứa trẻ 288 tuổi.

Sợ bây giờ mà đuổi đi, ông ta nhất quyết cũng không có đi.

......

Suy nghĩ trong nháy mắt chuyển qua.

Lục Kiến Quân nhìn vào tách trà, phản chiếu ra gương mặt đã trẻ hơn mấy tuổi, " Siêu Phàm khó mà đột phá, nhưng những người thức tỉnh ở Kỉ Nguyên thứ tư, đều có thực lực từ cấp 10 cho đến cấp 13. Bọn họ không hiểu nhiều về khoa học kĩ thuật, nhưng họ nắm giữ rất nhiều " bí thuật", nghe nói cùng một cấp bậc, bọn họ so với chúng ta mạnh hơn rất nhiều."

" Nguyên bản, tất cả đều là nhân loại, không thể không hợp tác, nhưng...." Ông có chút thở dài, " Người của Kỉ Nguyên thứ tư vô cùng coi thường nhân loại thời đại của chúng ta nhỏ yếu. Có một số địa phương hợp tác với cường giả Kỉ Nguyên thứ tư, kì thật đều bị nô dịch và sai khiến. Chỉ khi nào chúng ta mạnh lên, mới có tư cách đàm phán bình đẳng với bọn họ."

Lục Kiến Quân dừng một chút, lộ ra nụ cười nhân hậu.

Tựa hồ cảm thấy có chút làm giảm đi sĩ khí của người khác, ông lại nói, " Tuy nhiên, nước Đại Hạ của chúng ta bây giờ, miễn cưỡng một chút có tư cách đàm phán với người của Kỉ Nguyên thứ tư."

“Ồ?” Đường Vũ không hiểu.

Lục Kiến Quân cười, " Mới ngày hôm qua, một cao thủ ở Bắc Đình thành công đột phá đến Siêu Phàm và đã công bố tới tất cả nơi trú ẩn lớn ở Đại Hạ."

Lúc này, Đường Vũ có chút kinh ngạc, miệng có chút há to, vội vàng uống hai chén trà Ninh Thần Hoa để kìm nén kinh hãi.

" Là một người cao thủ võ lâm ở trước tận thế." Lục tướng quân giải thích, " Trước tận thế, không có Nguyên Lực, cũng không có người thức tỉnh, nhưng võ công có tồn tại, có lẽ sức công phá không mạnh, nhưng trình độ tu luyện võ công rất cao."

Sau tận thế, Nguyên Lực xuất hiện và những bậc thầy võ công là những người thức tỉnh sớm nhất. Với việc cung cấp một lượng lớn tài nguyên, cao thủ võ lâm tăng cấp độ rất nhanh, cấp 5, cấp 9, hai cái tầng bình cảnh này, cao thủ võ lâm bởi vì cảnh giới cao không có chút trở ngại nào liền vượt qua."

Đường Vũ đã hiểu rõ.

Nói trắng ra tư chất đầy đủ cộng thêm dùng tiền để mà lên cấp, cho nên tốc độ vô cùng nhanh. Với bối cảnh của Bắc Đình, xét về độ giàu có, chưa chắc so với lãnh địa ít hơn. Nếu xét về hai ba tháng trước thì chắc chắn kém hơn.

Nguyên Tinh có độ tinh khiết cao và kèm theo thuộc tính, hẳn là bên phía Bắc Đình thu hoạch được, mới có thể làm cho người cao thủ võ lâm kia nhanh chóng vượt qua giai đoạn rèn luyện.

Trong thời đại đầy biến động này, không thể nghi ngờ gì về việc nước Đại Hạ cần một người như thế.

" Có người cao thủ võ lâm kia ở đó, mới đủ để cho Kỉ Nguyên thứ tư nhìn thẳng vào mắt, nghe nói đã có thế lực thứ tư đã chủ động lộ diện dự định cùng Bắc Đình triển khai hợp tác, đôi bên cùng có lợi."

Nhân loại Kỉ Nguyên thứ tư và nhân loại hiện đại, bộ dáng không có gì khác nhau. Dưới tình huống không chủ động lộ diện, không có cách nào phát hiện ra được. Những người kia thực lực mạnh mẽ, cho dù có đề phòng sâm nghiêm đến cỡ nào cũng biến mất không thấy bóng dáng.

Làm cho những người nắm quyền trong nơi trú ẩn giống như Lục Kiến Quân đều phải vô cùng bất đắc dĩ còn phải đề phòng bọn họ cướp đoạt, giết người và phá hoại.

Trong số các bí thuật mà người ở Kỉ Nguyên thứ tư nắm giữ, có những phương pháp dựa vào việc hiến tế máu mới tăng xác suất đột phá Siêu Phàm.

......

Lục tướng quân là người có sở thích uống trà, co vẻ rất thoải mái, trà đều uống thêm mấy chén.

Giống như đột phá Siêu Phàm cảm giác hạnh phúc như thế này đấy.

Đường Vũ không kìm nén được sự đả kích.

Chỉ là có chút suy nghĩ bậy bạ một chút. Nếu như anh ta nói ở Thâm Lam có tới hai Siêu Phàm, trong đó có một người là tù nhân thì như thế nào?

Anh không có nói chuyện, chỉ rót đầy trà ông Lục, chính minh cũng cúi đầu nhấp một ngụm trà.

Chỉ có chút kì lạ không biết Lục Kiến Quân đến đây có mục đích gì.

Ban đầu, anh nghĩ muốn trao đổi thông tinh về Cổ Linh Hoàng Triều, nhưng sau đó, gần như Lục Kiến Quân kể chuyện còn anh là người lắng nghe..... Cũng không phải ông Lục tới đây để trò chuyện cho vui, anh nghe nói người tướng quân này bận đến mức không có thời gian để ngủ và tu luyện.

Khiến cho anh cảm thấy xấu hổ.

Nhưng anh vẫn muốn tiếp tục làm một người Lãnh Chúa lười biếng.

Thật lâu sau, Lục Kiến Quân mới nói, " Không biết, ngươi có nghe qua giáo phái hay chưa?"

" Giáo phái? Biết cũng không có nhiều lắm, nghe nói rất nhiều nơi đều có giáo phái vừa mới trỗi dậy, nhưng mối đe dọa cũng không có lớn."

" Hầu hết giáo phái là như thế, nhưng mà...." Lục Kiến Quân mỉm cười cay đắng và lắc đầu.

" Chẳng lẽ còn có giáo phái làm ra chuyện gì lớn hay sao, đừng nói tôi đoán đúng nhé." Đường Vũ có chút nhíu mày, " Giáo phái hầu hết là người bình thường, lấy đâu ra năng lực làm ra chuyện gì lớn."

Hoàn cảnh của ngày tận thế giống như một mảnh đất màu mỡ của các giáo phái.

Giống như nơi trú ẩn cỡ lớn, có nhiều người sống sót và rất dễ sinh ra các giáo phái....... Nhưng chỉ những người sống sót ở tầng dưới chót, mới có thể bị giáo phái làm cho mê hoặc, thu hút. Người thức tỉnh, đặc biệt là những người thức tỉnh cấp cao. Bọn họ thuộc tầng lớp đặc biệt, cuộc sống so với trước tận thế còn ưu đãi nhiều hơn, không có lí do gì để gia nhập giáo phái không có cách nào nhìn thấy được ánh sáng.

Giáo phái nhỏ, nhiều lắm gây ra chút rắc rối ở khu ổ chuột, đối với một nơi trú ẩn cỡ lớn mà nói, chúng có thể lớn hay nhỏ.

Nhưng bọn giáo phái giống như những con chuột, giết hoài không ngừng phát triển trở lại, uy hiếp không có bao nhiêu mà làm cho người ta kinh tởm là được.

Nơi trú ẩn Lâm Đông chẳng lẽ bị những thành viên giáo phái chán ghét?

Với vẻ nghi ngờ, anh nhìn qua Lục tướng quân.

Lục Kiến Quân không có thừa nước đục thả câu, " Ngươi có nghe nói qua Chung Yên Thần Giáo?”

Đường Vũ nhíu mày, suy nghĩ một hồi lắc đầu, “Mạt Nhật Thần Giáo, Hủy Diệt Thần Giáo, Chung Kết Thần Giáo gì gì đó, ngược lại có chút nghe qua, tên cũng không có khác nhau gì mấy."

" Học thuyết của Chung Yên Thần Giáo, cho rằng tất cả mọi thứ trên thế giới đều sẽ trở về với nguồn gốc..... tương tự như nhiều học thuyết của các giáo phái khác." Lục Kiến Quân dừng một chút nói, " Nhưng không giống nhau, Chung Yên Thần Giáo, là một tổ chức kín đáo, hơn nữa còn có người thức tỉnh cao cấp."

“Cao bao nhiêu?”

" Cấp bảy, cấp tám, thậm chí còn cao hơn..... Đối với Chung Yên Thần Giáo, việc này ta không biết nhiều lắm. Nếu không phải mấy ngày trước xảy ra chuyện, có thể vẫn không cách nào biết được."

Đường Vũ cẩn thận lắng nghe và mang theo vẻ hiếu kì.

" Vài ngày trước, Học viện khoa học ở Lâm Đông bị những kẻ khủng bố tấn công. Thương vong khá nhiều, kẻ tấn công là một nhà nghiên cứu đã dùng thuốc nổ tự chế đã kích nổ và hắn ta cũng chết trong vụ nổ. Đây là một cuộc đánh bom tự sát."

Lục Kiến Quân đau lòng lắc đầu, " Học viện khoa học là nơi có mức độ an ninh cao nhất ở Lâm Đông, có rất nhiều người thức tỉnh cấp cao ở nơi đó bảo vệ. Người ngoài cần phải trải qua nhiều loại thủ tục để làm kiểm tra, nhưng những người nghiên cứu bên trong đều là người vô tội và sống như bình thường. Lần này tên nhân viên nghiên cứu kia lợi dụng tài liệu hàng ngày làm thí nghiệm lưu lại, chế tạo ra bom và phát động cuộc tấn công..."

“Tôn viện trưởng không có sao chứ?”

Lục Kiến Quân lắc đầu.

Đường Vũ lại há to miệng, rốt cục vẫn là hóa thành thở dài một tiếng:

"Nói cách khác, đám giáo phái đó đã thẩm thấu vào trong viện khoa học?"

" Đúng, nói chính xác hơn là sự cám dỗ, không biết dùng thủ đoạn gì để cho tên nhân viên nghiên cứu kia cam tâm tình nguyện phát động ra cuộc tấn công tự sát, các bộ phận khác không có phát hiện ra liệu có tồn tại người khác như thế hay không.

Trên mặt của ông có chút nếp nhăn, vẻ mặt nghiêm túc hơn rất nhiều, " Không chỉ có Lâm Đông, Hoành Thành, Sóc Hồ. Thiên Nam không ít nơi trú ẩn lớn, đều xuất hiện tung tích hoạt động của

Chung Yên Thần Giáo, nhiều lần đã gây ra thiệt hại lớn hơn."

" Phạm vi hoạt động chủ yếu của Chung Yên Thần Giáo, là bắc trung bộ tỉnh Thiên Nam, lần này mấy nơi trú ẩn lớn của chúng ta dự định liên thủ lại tiêu diệt tổ chức giáo phái này, ta lần này đến đây, muốn nhờ ngươi giúp chuyện này."

Đường Vũ không lập tức đáp ứng: " Muốn tôi giúp thế nào? ”

" Chúng ta trải qua phân tích nhất trí cho rằng, Chung Yên Thần Giáo ở ngoài nơi hoang dã, chắc chắn có cứ điểm của riêng mình. Trước mắt, chúng ta đang theo dõi, xác suất trong cứ điểm có không ít người thức tỉnh cao cấp. Hi vong đến lúc đó bao vây tiêu diệt, Thâm Lam có thể phái người thức tỉnh đến hỗ trợ.

Lục Kiến Quân lại đưa ra không ít lời hứa.

Chẳng hạn như phân phối chiến lợi phẩm, khoa học và công nghệ, v.v.

Cũng không dùng đại nghĩa ép buộc anh, mà là giọng điệu nhàn nhạt, tựa hồ có thể hiểu được anh nếu không đồng ý, thì ông cũng có thể lí giải được, khiến cho Đường Vũ có chút xấu hổ.

Anh ấy cũng là một người yêu nước, tận tụy, thân thiện, thịnh vượng, dân chủ .... Dù anh ấy không thể cống hiến bản thân, nhưng đối phó với giáo phái chỉ là việc làm thuận tay, chỉ cẩn anh ra lệnh, chân chính chấp hành chính là những người thức tỉnh ở dưới.

Huống chi, tỉnh Thiên Nam đã được xem như là nông trường của mình. Khi nào đến phiên đám giáo phái phá hủy?

Hai mắt phản chiếu trong nước trà lóe lên một tia sắc bén, Đường Vũ chợt ngẩng đầu, "Được rồi, tôi đồng ý. ”