Cơn gió rất ồn ào và náo nhiệt, thổi qua và tát vào mặt mọi người.
Nhìn những người sống sót mặc áo khoác và nối đuôi nhau tiến vào bên trong chiến xa hai tầng, người của đội cảnh vệ im lặng đứng chết trân ở tại chỗ, giống như từng cây cột dựng thẳng đứng.
Cỗ chiến xa tê giác gào rú, dấu vết bánh xe cuốn lại làm cho bùn đất bay tung tóe, trong nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt, chỉ để lại dấu vết sâu tới 20 cm khiến cho người ta kinh ngác.
Chiếc xe buýt gỉ sét loang lổ đang lao về phía trước với tốc độ chập trùng và rung chuyển, hai ba phút sau cũng không nhìn thấy bóng dáng.
Người của đội cảnh vệ vẫn im lặng như lúc trước, cho đến khi không khí truyền đến một tiếng 'phốc' vang lên và sắc mặt của một thành viên đội cảnh vệ đỏ lên mới phá vỡ bầu không khí im lặng này.
" Đội trưởng, chúng ta để cho bọn họ đi như thế sao?"
Có người không hề cam lòng nói ra, " Thâm Lam điều động vũ khí chiến tranh khủng khiếp như vậy chỉ để đem hai, ba chục người này đưa đi. Những người này chắc chắc có gì đó đặc biệt..."
" Con mẹ ngươi, tưởng ta không biết hay sao!"
Đội trưởng cảnh vệ sắc mặt u ám, giơ chân lên như một cái rìu và đá vào bên cạnh của thành viên vừa nói chuyện.
Một tiếng nổ vang lên, mặt đất nứt ra và một vết nứt dài từ hai đến ba mét đã tạo ra.
Thở phì phò giống như một con trâu đực đang tức giận.
Một lát sau, đội trưởng cảnh vệ giống như một quả bóng bị xì hơi, chán nản mà thở dài, " Không thể trêu vào, dù không có vũ khí chiến tranh kia, chỉ cần ánh mắt của cô nàng kia cũng khiến cho ta lạnh cả sống lưng."
Trong lời nói mang theo một nỗi buồn sâu sắc.
Nhiều khi mình lỡ như quật cường chống lại, chắc có thể bị cô nàng kia đè đầu xuống đất và cọ xát qua lại.
......
Tốc độ của chiến xa tê giác không bằng chiến xa phù du, nhưng chỉ mất khoảng ba tiếng đồng hồ đã đến được Thâm Lam.
Trên đường đi gặp phải ma thú cấp thấp và cấp trung, không cách nào lưu lại chút dấu vết nào trên chiến xa tê giác.
Chiến xa giảm tốc độ và tiếng gào rú trở nên trầm hơn.
Không có đi vào con đường chính để vào thành, chiến xa tê giác rẽ vào bên cạnh của tường thành dài, đi vào con đường chỉ dành cho xe của quân đoàn tiến vào và lái thẳng đến bãi đậu xe của quân đoàn. Chiến xa tê giác đậu ở một chỗ đỗ xe cỡ lớn.
Nơi này có tổng cộng 3 cỗ chiến xa tê giác, hai chiếc chiến xa phù du và nhiều loại xe cải tiến khác. Nó giống như một buổi triển lãm của chiến xa, thân xe bằng kim loại dữ dội và vẻ đẹp của sức mạnh của máy móc làm cho người ta hoa cả mắt.
Thang Văn Lượng và những người sống sót khác vẫn ở trong chiến xa tê giác. Không nhìn thấy cảnh tượng ở bên ngoài, vừa bước xuống xe, nhất thời đứng ngây ngô ở tại chỗ.
Các quan chức của bộ thị chính đã sớm chờ sẵn ở bãi đậu xe, chào hỏi một chút với những người thức tỉnh của quân đoàn phòng thủ và ngay lập tức mang theo những người sống sót này rời đi.
Nhiệm vụ tiếp theo chính là giáo dục tư tưởng cho những người này và cuối cùng là khơi lại sức sống và tinh thần chiến đấu của bọn họ....
Dưới sự cám dỗ của Nguyên Tinh và một cuộc sống tốt hơn, cũng không khó khăn cho lắm.
Lam Thanh Nhã và các nhân viên của bên bộ phận tình báo cũng không có đi theo. Những người thức tỉnh của quân đoàn phòng thủ bước xuống chiến xa tê giác, sau khi nhìn vài lẫn liền không thèm để ý đến nữa, " Nhiệm vụ hoàn thành rồi, hôm nay cũng chả có gì làm, nếu không chúng ta tiến vào Tháp thử thách tập luyện đi."
Một thành viên khác của quân đoàn phòng thủ lắc đầu, " Quên đi thôi, ngươi bị Tháp thử thách hành cho ra bã còn chưa đủ sao? Hiện tại chúng ta đã đạt tới bình cảnh, trong thời gian ngắn còn không thể đột phá. Không bằng rèn luyện cho cơ sở vững chắc và luyện tập chiến kĩ..."
Lúc này, cảm giác trong túi có chút run lên, anh ta cầm lấy cái máy truyền tin nhìn một chút. " Được rồi, có việc phải làm, cấp trên phải kiểm tra trình độ nắm giữ kĩ năng tác chiến liên thủ của chúng ta."
......
Đường Vũ đứng trên sân thượng của trại huấn luyện.
Cơn gió lạnh gào thét thổi qua, không thể vung lên được một sợi tóc.
Nếu nhìn kĩ hơn sẽ thấy cơ thể của anh ta được bao phủ bởi một lớp màng mờ nhạt gần như không thể nhìn thấy bằng mắt thường và cơn gió thổi lên người cũng bị ngăn cản bởi lớp màng này.
Đây là một ứng dụng của Nguyên Lực.
Kể từ khi bước vào giai đoạn Ngưng Nguyên Cảnh, Đường Vũ càng ngày thuận tay hơn.
Bên dưới, những người thức tỉnh của quân đoàn phòng thủ và quân đoàn điều tra đã tập hợp lại. Dưới sự chỉ huy của một số người thức tỉnh cấp bậc đại đội trưởng, năm đội mười người lần lượt xếp hàng.
Ba đội đến từ quân đoàn phòng thủ và hai đội đến từ quân đoàn điều tra. Quân đoàn phòng thủ bên trong nơi trú ẩn càng nhiều người thức tỉnh hơn.
Bài kiểm tra kĩ năng liên thủ trong lúc chiến đấu không chỉ là tập trận mà còn ở trong thực chiến.
Những người thức tỉnh ở trong năm đội ngũ, đều có thực lực cấp 5 đỉnh phong.
Vào lúc này, một số đội trưởng đang kiểm tra đội ngũ và bản thân mình cũng đã mặc lên trang bị tốt, chậm rãi đi ra khỏi đội ngũ đi lên phía trước.
Lưỡi đao sắc bén ánh lên ngân quang, chậm rãi rút ra.
Khí tức không còn bị áp chế nữa, giống như nước suối phun trào, trong phút chốc phun ra.
Đội trưởng đá xuống đất bằng chân phải và mặt sân chơi bằng bê tông rắn chắc, giống như một bánh xốp mỏng manh và vỡ vụn.
Cả người giống như đạn đại bác bay ra ngoài.
Chiến đao ở trong tay, ngọn lửa trắng như sóng biển, nhàn nhã bay lên, như dòng nước quấn lấy lưỡi đao. Khí thể vào lúc này đã đạt tới đỉnh phong..
Trên sân thượng, Đường Vũ khẽ gật đầu:
" Không sai, tinh khí thần hợp nhất lại với nhau, hắn tên là gì?"
La Triết ở bên cạnh trả lời, " Hắn tên là Triệu Tùng Minh, thực lực thức tỉnh cấp 8, ở trong Tháp thử thách có chiến tích là tầng 63."
Trong tầm mắt, Triệu Tùng Minh lao ra, đội hình mười người cách đó vẫn không xa, ai nấy đều cầm một cái khiên cao, mười cái khiên dựa vào nhau, giống như một bức tường thành bằng kim loại.
Bọn họ hét lên, sức mạnh khí huyết nồng đậm ở trong cơ thể bắt đầu bộc phát.
Mười người liền kết nối với nhau, giống như một cột trụ dài đỏ như máu, trong nháy mắt bốc lên. Trên mười chiếc khiên rune, bỗng nhiên các hoa văn của chữ rune sáng lên. Từ mặt đầu tiên đến mặt cuối cùng, chúng được kết nối với nhau hình thành nên Nguyên Lực liền mạch với nhau, tạo thành một trận rune đơn giản chỉ trong nháy mắt.
Ầm ầm!
Ngọn lửa trắng bao phủ thanh chiến đao và chiếc khiên với những dòng chữ rune sáng chói. Cả hai đều va chạm giống như một chiếc xe tải khổng lồ đang lao với tốc độ cao, đâm sầm vào bức tường khiên không thể phá hủy.
Gió mạnh thổi qua, mặt đất dần dần nứt nẻ và lún xuống.
Chiến khiên rune ở trong tay mười người có chút mờ đi, lực lượng khí huyết của bọn họ vào lúc này cũng đã giảm xuống rất nhiều.
Đường Vũ có thể quan sát thấy được, cánh tay của nhiều người không khỏi rune lên, chỉ cần một chút nữa thôi, chiến kĩ liên thủ của họ sẽ bị phá vỡ.
Tuy nhiên, người đội trưởng tinh khí thần sau khi đã hợp nhất, thực lực không thể nào xem thường được, sau khi gần như không giữ được thăng bằng ở trên không, anh ta đã hạ xuống và mặt đất dày của sân thể dục đã hình thành từng cái hố nhỏ có các hình dạng khác nhau.
"Không sai, không sai."
Mặc dù trong các trận chiến thực sự, đội trưởng sẽ không đối đầu trực diện với tiểu đội đã liên thủ với nhau. Nhưng hợp kích chiến kĩ vốn là vì phát triển ở trong chiến tranh, đặc biệt là ở môi trường hoang dã, dưới tình huống không có tựa thành, dựa vào chiến kĩ hợp kích, đội ngũ gồm trăm người cũng có thể đánh bại làn sóng ma thú cấp hai và cấp ba.
" Bọn họ bao nhiêu người có thể làm chiến kĩ hợp kích với nhau?"
" Chiêu này trước mắt có thể có tới 50 người hợp kích với nhau, nhưng một đội mười người, có thể làm ra những thay đổi linh hoạt." La Triết dừng một chút, " Có thể tạo ra kết giới bởi vì có chiếc khiên rune được chế tạo đặc biệt, cho nên chiến kĩ hợp kích có thể kết nối dễ dàng, nhưng những kĩ năng kết hợp khác, bình thường chỉ có thể làm được 10 đến 15 người hợp kích. Nhiều người hơn nữa phải dùng đến sức mạnh của khí huyết để kết nối, nhưng làm như thế sẽ gây ra hỗn loạn."
Sau khi kiểm tra kết giới này về sau, Đường Vũ lại nhìn thấy liên hợp Trảm Kích và chiến khí trảm. Hai chiêu chiến kĩ hợp kích lại, biểu hiện không có bằng cái kết giới phòng thủ kia. Giữa những người thức tỉnh phối hợp với nhau còn chưa có mượt mà cho lắm.
" Kĩ thuật chiến đấu kết hợp tấn công dễ thực hành nhất và rất thực dụng nhất chính là chiêu xung phong của Gretel. Chỉ cần hình thành một đội hình tam giác bén nhọn và một đầu mũi tên sắc bén. Cho dù là qui mô hợp kích mấy trăm người cũng không khó cho lắm." La Triết có chút tiếc nuối nói, " Đáng tiếc, không có thú cưỡi, cho nên chiêu tấn công tổng hợp xung phong này rất khó mà thực hiện được. Để cho bọn họ vừa chạy vừa dùng chiêu xung phong, nếu mà phối hợp xem ra còn so với những kĩ năng hợp kích khác kém hơn."
Đường Vũ cũng có chút đáng tiếc.
Trận thế xung phong một khi được hình thành, nó giống như một luồng sắt thép không thể nào ngăn cản, bất cứ cái gì ngăn cản ở phía trước, chỉ sợ có thể sẽ bị xé nát thành từng mảnh.
Nhưng những con thú cưỡi biến dĩ, cũng không nên quá yếu, ít nhất trước mắt có thể thuần hóa được Mã Lộc biến dị, giác mã biến dị, trâu biến dị và những con thú biến dị cấp thấp khác cũng không thích hợp.... Hơn nữa, muốn thuần hóa mất đi thú tính của những con thú biến dị này, coi như dùng làm công cụ để kéo xe thì được. Nếu ở trên chiến trường, rất khó không xuất hiện nổi máu điên.
......