Vì để cho giống lúa Tinh Ngọc phát triển càng nhanh càng tốt với qui mô lớn, Đường Vũ chỉ có thể nhịn ăn uống và khát vọng muốn tu luyện nhanh chóng. Trước khi nhóm lúa Tinh Ngọc tiếp theo chín mùi, anh cũng sẽ không chạm một hạt gạo Tinh Ngọc.
Ở phía bên kia, Thuyền Bay Viễn Hàng Hào một lần nữa lên đường, địa điểm đến lần này là khu vực Trường Tam Giác thịnh vượng và hỗn loạn.
Chỉ trong mấy ngày, Viễn Hàng Hào đã trải qua nhiều trận chiến đấu. Các thành viên trong nhóm làm việc ngày càng tốt hơn và Thuyền Bay có thể phát huy hiệu quả chiến đấu càng cao hơn. Chỉ tiếc, Thuyền Bay mỗi lần chiến đấu phải tốn không ít Nguyên Tinh, thu được thì ít, điều này có chút lỗ vốn và không cách nào tổ chức quá nhiều lần diễn tập thực chiến.
Đội trưởng được thay thế bởi Tạ Y, lực lượng không quân, qui mô từ 20 người tăng lên 50 người.
La Triết và Không đang tiến hành mở rộng quân đoàn Phòng Thủ và quân đoàn điều tra.
Đặc biệt là quân đoàn Điều Tra, tuy rằng, phạm vi trinh sát đã được mở rộng, qui mô khoảng 300 người từ lâu đã không thỏa mãn được yêu cầu. Lần này lại bị lực lượng không quân điều đi khoảng hai, ba mươi người.
Việc tuyển dụng thêm các thành viên mới là điều cần thiết.
Tuy nhiên, dựa theo nguyên tắc mà tuyển, qui mô vẫn không thể mở rộng quá nhiều.
Hai quân đoàn, thuộc về lực lượng chính thức của nơi trú ẩn. Khác với nhóm lính đánh thuê và đoàn thám hiểm, yêu cầu nghiêm khắc hơn. Trong thời gian không làm nhiệm vụ, phải tham gia huấn luyện đúng giờ. Đối với việc đánh giá về tính cách cũng có bài kiểm tra, trong số những người mạo hiểm cũng có tham gia đăng kí, có không ít cao thủ, những người này có người không vào được hay là có người không muốn vào.
Phỏng chừng ban đầu là việc thành lập một quân đoàn khoảng 1000 thành viên đã là giới hạn.
Hai cái quân đoàn là 2000 người, cộng thêm học viên võ quán, nhân viên tình báo, có thể điều động người thật ra cũng không có mấy người.
Rất nhiều nhóm thám hiểm cao cấp, cũng là nhân viên bên ngoài có thể được gọi từ Lãnh Địa. Thông qua việc hợp tác hay thông qua nhiệm vụ, bọn họ cũng không có bài xích làm một số chuyện thay cho nơi trú ẩn.
Chỉ là những người này không đủ trung thành, trong nhiều tình huống có liên quan đến bí mật, Đường Vũ cũng không có cân nhắc những người này.
Lực lượng không quân đã lên Thuyền Bay, từng rương hàng hóa đã chuyển lên xong xuôi.
Khác với những trang bị lần trước vận chuyển tới Cảnh Thành, ngoại trừ số lượng lớn trang bị rune cấp D, cấp E ra, còn có trang bị cấp C, ngay cả những vũ khí cấp B cũng có hơn chục mảnh. Tài nguyên cần thiết để tu luyện thậm chí còn nhiều hơn.
" Sau khi đem nhóm hàng hóa này giao cho Gretel, nhớ rõ bảo anh ta tìm một địa điểm thích hợp để thành lập một tiểu lãnh thổ ở nơi đó."
Đường Vũ không có đi theo Thuyền Bay, từ tốn nói với Tạ Y ở bên cannh5.
Tạ Y mặc bộ chiến đấu cấp B, đeo một cái ba lô phản lực, cười ha ha nói, " Khu vực Trường Tam Giác rất thích hợp với tôi, nếu Lãnh Chúa đã phân phó, tôi sẽ ở đó một thời gian rồi mới trở về."
" Sau khi chọn được vị trí, lại thông báo cho ta, nhớ rõ điều này, lưu ý một chút tin tức về mỏ Nguyên Tinh."
Tạ Y đáp lại và nhanh chóng đi lên Thuyền Bay.
Với một tiếng vo ve vang lên, chữ rune lơ lửng được khắc dưới đáy của Thuyền Bay sáng lên. Thuyền Bay khổng lồ và hùng vĩ từ từ bay lên. Khi đạt đến một độ cao nhất định, bắt đầu tăng tốc và sau đó vèo một cái biến mất ở đường chân trời.
" Khu vực Trường Tam Giác..."
Đường Vũ nhìn về đường chân trời một lát rồi sau đó xoay người trờ về lâu đài.
......
Tạ Y đứng ở trên boong tàu, hút thuốc nhìn cảnh đẹp sông núi, " Đáng tiếc duy nhất, chính là trên boong tàu không có một chút gió."
Sau khi hút một điếu thuốc, anh trở lại cabin tìm Mã Lợi Quốc hỏi:
" Chúng ta phải bay bao lâu nữa mới tới địa điểm?"
" Dự đoán khoảng 10 tiếng, đây là chuyến bay đầu tiên đến khu vực Trường Tam Giác. Thời gian dự đoán có thể cũng không có chính xác."
"Lâu như vậy?"
Tạ Y ngạc nhiên.
Anh nghe nói từ Lãnh Địa bay tới Cảnh Thành chỉ mất chưa tới 1 tiếng. Tuy khu vực Trường Tam Giác so với Cảnh Thành xa hơn rất nhiều, nhưng khoảng cách cũng không thể nào gấp mười lần như vậy.
Mã Lợi Quốc vẫn luôn quan sát tình hình ở bên ngoài, lắc đầu, " Đi đến khu vực Trường Tam Giác, trên đường đi chúng ta phải đi qua rất nhiều khu vực nguy hiểm, đặc biệt là những khu vực bên ngoài khu vực Trường Tam Giác, có một nơi được xem là chỗ chết với 6 ngôi sao được đánh dấu trên bản đồ. Nếu như Viễn Hàng Hào không cách nào xuyên qua khu vực đó, chúng ta chỉ có thể xem xét đi đường vòng qua biển và sau đó đi tới cảng biển rồi mới tiến vào khu vực Trường Tam Giác."
Tạ Y hiểu rõ gật đầu.
Không phải là không hiểu, chỉ là có chút buồn chán.
Về tình hình ở khu vực Trường Tam Giác, anh đã nghe từ Lãnh Chúa nói nhiều điều về nó.
Ở đó vừa thịnh vượng vừa hỗn loạn.
Giống như Lạc Hà, bao gồm 3 thành phố cấp tỉnh ở xung quanh, ngoại trừ nơi trú ẩn Lạc Hà ra, có rất ít những nơi trú ẩn có qui mô vừa và nhỏ.
Lâm Đông, Cảnh Thành và những khu vực khác, ngoại trừ các thành phố vệ tinh hay các trạm trung chuyển được xây dựng bởi nơi trú ẩn lớn. Hầu hết những nơi trú ẩn cỡ vừa và nhỏ cũng đã được đưa trở về và dung nhập vào các nơi trú ẩn lớn.
Khu vực Trường Tam Giác thì khác, ngoại trừ bên ngoài có khu vực đi vào là chết được xem là sáu sao bao vây toàn bộ khu vực Trường Tam Giác. Ma thú ở bên trong cũng không nhiều, nơi trú ẩn vừa và nhỏ chỉ cần không tới gần biên giới cũng có thể sống sót rất tốt, không cần dưới sự áp bức của nơi trú ẩn lớn để dung nhập.
Có rất nhiều người sống sót và trao đổi hàng hóa giữa các nơi trú ẩn khác nhau cũng diễn ra rất thường xuyên.
Nhưng vô cùng hỗn loạn, các cuộc tấn công giữa các nơi trú ẩn cũng không phải chuyện hiếm xảy ra.
Ngoại trừ một số nơi trú ẩn có địa vị tương đối cao, những nơi trú ẩn vừa và nhỏ tấn công lẫn nhau và cướp đoạt tài nguyên...
" Lãnh Chúa hình như đã từng nói qua, con người khi không bị bên ngoài uy hiếp không lớn, chắc chắn sẽ có xung đột bên trong nội bộ. Tất nhiên sẽ nổ ra những cuộc chiến, xem ra bây giờ chính là như thế, nhưng loại hoàn cảnh như thế, so với việc mỗi ngày ở trong Lãnh Địa tu luyện hay ra ngoài tìm kiếm tài nguyên liền thú vị hơn rất nhiều."
Tạ Y cảm thấy phấn khích.
Đám ma thú chả là cái thá gì, chỉ có con người mới có thể làm cho nhiệt huyết của anh sôi trào, nóng lòng muốn nổ mấy chai bia.
Mã Lợi Quốc cẩn thận chỉ huy Thuyền Bay, đầy lùi nhiều đợt tấn công của ma thú.
Tạ Y cảm thấy nhàm chán và trở lại boong tàu.
Mấy giờ bay như thế, đành phải chơi bài giết thời gian.
Khi không đối mặt với chị em Tinh Linh, Tinh Nguyệt, hay anh em nhà Tạp Môn, nhóm người này toàn gian lận. Tạ Y một lần nữa tìm lại được phong thái của Thần bài.
Dần dần, khi Thuyền Bay gần tới điểm đến, giọng nói của Mã Lợi Quốc truyền khắp cả Thuyền Bay.
" Viễn Hàng Hào sắp tăng thêm độ cao, bay qua khu vực chết chóc sáu sao. Các bộ phận khác hãy chuẩn bị sẵn sàng, nâng cao cảnh giác, nâng cao cảnh giác!"
Tạ Y nhìn nhóm thẻ bài rác rưởi ở trong tay, lúc này đứng dậy, " Tất cả lực lượng không quân chuẩn bị sẵn sàng tiến vào trạng thái chiến đấu cấp một."
Anh ta đi đến vị trí mũi tàu.
Từ xa, có thể nhìn thấy đường chân trời ở phía trước, phía trên thành phố nhỏ bé trên bầu trời tràn ngập ở trong sương mù màu đỏ.
Thuyền Bay đang nâng lên độ cao, xuyên qua đám mây, rất nhanh không nhìn thấy hình bóng ở dưới, nhưng vẫn có thể nhìn thấy màn sương mù màu đỏ đang trôi lơ lửng ở độ cao hàng chục nghìn mét nhuộm đỏ cả đám mây.
Viễn Hàng Hào giống như đang lái chiếc thuyền trên đại dương màu đỏ.
Màu đỏ đến nổi làm cho tất cả mọi người ai nấy đều phải sợ hãi.
Màn sương đỏ do các vết nứt vực sâu bình thường giải phóng những màn sương màu đỏ nhạt. Khu vực này hoàn toàn bị nhuộm đỏ, thậm chí là đỏ thẫm. Tạ Y biết đó là do vô số vết nứt lớn nhỏ ở bên dưới tạo thành.
Bọn họ lúc này đi con đường tương đối an toàn. Hơn một tháng trước, Gretel và những người khác đã lái một chiến xa Phù Du để vượt qua khu vực chết chóc sáu sau.
Điểm khác biệt chính là, chiến xa Phù Dù chỉ có bay ở độ cao thấp, trong khi Thuyền Bay ở độ cao 10.000 mét càng thêm an toàn.
" Không biết đám người Gretel làm cách nào vượt qua được, nhất định phải vượt qua khu vực chết chóc sáu sao. Có cảm giác như bọn họ sắp chết, hết lần này tới lần khác mò đường vậy mà thành công."
Tạ Y cúi đầu nhìn xuống phía dưới.
Trên bầu trời cao hơn 10.000 mét vẫn có nhiều ma thú bay lượn, có đi theo một nhóm hay đi một mình tấn công Thuyền Bay.
" May mắn là không có sự xuất hiện của Siêu Phàm, cũng không đến phiên anh ra tay."
Nhưng sau khi nghĩ lại, nếu Siêu Phàm xuất hiện, anh ra tay cũng vô dụng.
Sau khi Thuyền Bay hơn nửa giờ, các thành viên có chút hoảng sợ.
Cuối cùng, biển mây ở phía dưới, màu đỏ dần dần trở lại thành những đám mây bình thường.
Viễn Hàng Hao bay một lúc mới từ từ hạ độ cao xuống.
Tạ Y đi đến đuôi thuyền nhìn thấy làn sương mù màu đỏ bao phủ dần rời xa, tốc độ tối đa di chuyển về phía trước, ngoại trừ con ma thú bay lượn vừa đụng phải, những thứ khác đều bị Viễn Hàng Hào bỏ lại phía sau.
Mặt đất phía dưới bị tàn phá dữ dội và không có dấu vết hoạt động nào của người thức tỉnh.
Bọn họ tiếp tục bay hơn một trăm km, trong khoảng thời gian đó họ chỉ gặp một khe nứt vực sâu cách đó chỉ khoảng 50 mét.
Ma Thú trên mặt đất không nhiều lắm.
Thuyền Bay tiếp tục bay ở độ cao mấy trăm mét, mở ra chữ rune ẩn nấp ở trên thân tàu, thâm nhập vào khu vực này. Tạ Y rốt cục nhìn thấy dấu vết của những người sống sót, một nơi trú ẩn với qui mô khoảng hàng nghìn người.
Mà bọn họ cũng sắp tới đích đến, nhóm người Gretel đang hoạt động ở khu vực Trường Tam Giác.