Kể từ sau khi nghiên cứu và chế tạo thành công thuốc khôi phục, Đường Vũ bắt đầu bành trướng và đã coi y học là phương hướng tấn công chủ yếu của mình.
" Vẫn không thể chiêu mộ được nghiên cứu thuốc, chỉ có thể tự mình làm, có thể cơm no áo ấm không cần lo nghĩ."
Buổi chiều đi tới công xưởng, chế tạo một nhóm trang bị rune cao cấp mà dây chuyền sản xuất không cách nào chế tạo ra được. Thuận tiện đi ngang qua thị trường và quán rượu, thời điểm Nguyên Tinh dư dả một chút, lâu lâu cũng tiến hành triệu hồi cao cấp, mỗi ngày ít nhất là một lần, để phòng ngừa tâm lý của con bạc, trong thời gian ngắn thua sạch hết Nguyên Tinh.
Những ngày gần đây, những người tùy tùng được triệu hồi đến đây với tư chất cấp B, hầu hết đều là nghề chiến sĩ, mặc dù là một nghề sơ đẳng chưa có thăng cấp, cho nên anh cũng không có lập khế ước.
Chỉ có một pháp sư tư chất cấp B tên là Kenrak, mặc dù là nghề sơ cấp chưa có thăng cấp, nhưng anh ta rất giỏi trong việc chế tạo cuộn giấy pháp thuật và anh ta được triệu hồi tới.
Buổi chiều hàng ngày có ít sự sắp xếp hơn.
Ngoại trừ việc xài Nguyên Tinh là, chính là dạo chơi trong lãnh địa và xem các báo cáo hàng ngày của các bộ phận khác nhau.
Buổi tối, leo Tháp thử thách và huấn luyện thực chiến khác ở trong không gian tinh thần.
Cuộc sống yên bình kéo dài trong ba ngày liên tiếp.
" Lãnh chúa, tin tức của bộ tình phận tình báo kì mới đã được chuyển tới."
Tạ Y bước vào lâu đài, trên tay cầm một xấp thư đã được mã hóa.
Bộ tình báo đã được đầu tư nhiều nguồn lực hơn so với 2 binh đoàn khác, dưới sự lãnh đạo của cục trưởng tình báo Hôi Nhận, tốc độ mở rộng rất nhanh.
Hiện tại, mọi nơi trú ẩn với qui mô lớn ở tỉnh Thiên Nam đều có nhân viên của bộ tình báo, ở tỉnh Lạc Hà và mấy tỉnh lân cận đều có hoạt động của người thức tỉnh bên bộ phận tình báo.
Các xúc tu của Lãnh Địa đã lan rộng ra khắp các nơi. Đây không phải là lần đầu tiên, tin tức đến từ những tin đồn.
Đường Vũ cầm lấy, gấp từng tờ lại, sắc mặt thay đổi nghiêm trọng.
" Một nơi trú ẩn Du Lâm nào đó đã bị làn sóng ma thú phá hủy, trận chiến nghe nói không có sự xuất hiện của Siêu Phàm và ngụy Siêu Phàm. Tuy nhiên, hàng triệu con ma thú có biểu hiện giống như một đội quân, tiến lên và rút lui một cách có trật tự, phân chia công việc, phối hợp, có ma thú phụ trách việc công thành, có ma thú phụ trách việc ngăn cản tấn cống và chúng còn biết nắm bắt thời gian...."
Có một ghi chú phía sau của bộ phận tình báo: Có khả năng xuất hiện người lãnh đạo làn sóng ma thú.
Con người dựa vào những bức tường cao để ngăn cản làn sóng ma thú, phần lớn ma thú có trí thông minh cực kì thấp và thường lao vào tấn công tường thành không có suy nghĩ. Một khi làn sóng ma thú như một đội quân kỉ luật nghiêm minh. Đường Vũ có thể tưởng tượng ra một nơi trú ẩn lớn như vậy, tường thành cao mấy chục mét, vì sao sẽ bị phá hủy.
" Một nơi trú ẩn lớn ở tỉnh Đông Minh, gặp phải làn sóng ma thú cấp 5, cũng xuất hiện tồn tại Siêu Phàm, nơi trú ẩn đã bị phá hủy, cuối cùng người sống sót thoát đi còn chưa tới 1%."
" Nơi trú ẩn Vọng Hải gặp phải làn sóng thú biển tấn công bất ngờ, thiệt hại hơn phân nửa, trong lúc đó xuất hiện một con sinh vật biển dài hơn trăm mét, nghi ngờ là Siêu Phàm. Cuối cùng, nơi trú ẩn Vọng Hải dùng đến thanh cự kiếm màu vàng bao trùm cả bầu trời, đánh cho con thú biển đó bị thương, làn sóng hải thú đó mới rút lui."
Là vật phẩm ở trong Bí Cảnh.
Xét theo cấp độ có lẽ đã vượt qua phạm trù trang bị rune, được xem là bảo vật là xứng đáng.
Đường Vũ thầm nói, tiếp tục nhìn tiếp.
" Nơi trú ẩn Lạc Hà, cách đó khoảng 200 km phát hiện tung tích hoạt động của bộ tộc Khô Lâu, vẫn đang tiếp tục điều tra.."
" Một nơi trú ẩn lớn ở tỉnh Đông Minh, mấy quan chức cấp cao bị nhân vật bí ẩn tấn công bất ngờ, nơi trú ẩn nghi ngờ bị đã bị một nhóm người bí ẩn kiểm soát."
Phía sau có ghi chú của Hôi Nhận: Nhân vật bí ẩn có thể là người thức tỉnh của Kỉ Nguyên thứ 4.
Tiếp tục nhìn xuống.
" Phía Nam tỉnh Vân Hồ bỗng nhiên xuất hiện một hồ nước khổng lồ, hư hư thực thực, nghi ngờ có liên quan đến không gian chồng chất."
" Phía Bắc tỉnh Thiên Nam phát hiện một chỗ Bí Cảnh..."
" Thành phố Sóc Hồ ở phía Đông cách 130km phát hiện ra Bí Cảnh...."
“......”
Đọc xong tình báo, đưa cho Tạ Y đang rướn cổ lên, muốn xem nhưng lại không nhìn thấy.
Ngón tay trong vô thức gõ lên mặt bàn.
Trong khoảng thời gian này, các nơi đều xảy ra sự bất thường cao hơn nhiều so với những tháng trước. Đặc biệt là nơi trú ẩn lớn bị phá hủy quá nhiều.
Cho dù những nơi trú ẩn này xa xôi ở các tỉnh khác, không có liên quan gì đến anh, nhưng họ đều là con người, đều cảm giác nặng nề. Từ đỉnh của chuỗi thức ăn ai ngờ giờ đây lại trờ thành nỗi buồn của những người mưu cầu sống sót.
" Nhất định phải đem lãnh địa xây dựng vững chắc như vàng, đủ để chống đỡ bất luận kẻ địch nào dám ấp đến!"
Suy nghĩ một chút, anh nói với Tạ Y:
" Hai Bí Cảnh mới vừa phát hiện, để cho nhóm người của La Triết mau chóng chạy tới đó.... À, có thể sử dụng Thuyền Bay."
Dừng một chút, " Hãy gọi Trần Hải Bình và phó trưởng bộ phận trang bị đến gặp tôi."
Thẳng đến khi Tạ Y rời đi, Đường Vũ cảm thấy đội thư ký.... Đội hộ tống phải nhanh thành lập một chút.
......
Khi hai người Trần Hải Bình đến, Đường Vũ đang quan sát sa bàn ở trước mặt.
Sa bàn hiện ra khu vực xung quanh ở Thâm Lam, phía Bắc là nơi trú ẩn Lâm Đông, phía Nam là thành vố Lẫm Sơn, phía Tây là Tiền đồn Khê Mộc và xa hơn nữa là bản đồ trù tượng.
Sau khi thành phố Lẫm Sơn bị chiếm đóng, Đường Vũ không hoàn toàn sơ tán nó mà chỉ mang theo phần lớn người sống sót rời khỏi.
Hiện tại, có khoảng 5000 người sống sót tại thành phố Lẫm Sơn, chủ yếu làm nghề đốn cây và khai thác đá. Trong khi Thâm Lam có 30.000 người sống sót bình thường và số người thức tỉnh hơn 10.000 người.
Và có cả tiền đồn Khê Mộc, bao gồm cả ba trạm tiền đồn.
So với Cảnh Thành, quy mô vẫn còn kém xa.
Thiếu thốn nhất vẫn là người sống sót và tiến độ xây dựng còn quá chậm.
Đường Vũ trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, việc đưa người sống sót từ những nơi trú ẩn khác đến với Thâm Lam không có dễ dàng như vậy, từ khi chuyến tàu Lục Lâm ngừng vận chuyển mọi chuyện càng trở nên phiền toái.
" Tuyến Lục Lâm có thể trở lại vận hành hay không?" Anh quay đầu lại hỏi.
" Tàu đã thử nghiệm mấy lần, đều xuất hiện lỗi điều khiển, bên phía Lâm Đông cho rằng không nên vận hành." Trần Hải Bình suy nghĩ một chút, " Không chỉ có xe lửa, xe hàng, xe bọc thép khi chạy đều vô cùng bất tiện. Lâm Đông và các nơi trú ẩn cỡ lớn khác, đã lắp đặt thêm nhiều thiết bị chống nhiễu cho những chiếc xe này mới có thể miễn cưỡng sử dụng. Lâu lâu, có nhiều linh kiện bên trong bị hư hỏng phát sinh.
Lâm Đông không cần dựa vào nó, có thể họ đối với tuyến Lục Lâm cũng không có coi trọng.
" Đoàn tàu Nguyên Lực chúng ta thì sao, tiến triển như thế nào rồi?"
" Việc nghiên cứu về tàu Nguyên Lực đang tiến triển rất thuận lợi và hiện tại không có vấn đề gì xảy ra. Hôm trước, thông qua Thuyền Bay chở về một số đoàn tàu tốc độ cao, việc cải tiến những đoàn tàu chạy bằng Nguyên Lực có thể giảm đi thời gian kỹ thuật rất nhiều. Nếu thuận lợi, sẽ có kết quả trong vòng nửa tháng."
" Vẫn còn lâu quá." Đường Vũ đi qua, nhìn về phó giám đốc bộ phận trang bị, " Gia tăng thêm kinh phí một triệu, dùng để nghiên cứu chế tạo tàu Nguyên Lực, bộ thị chính, bộ vũ trang, toàn bộ sẽ phối hợp với các anh. Tôi muốn trong vòng mười ngày nhìn thấy kết quả, càng sớm càng tốt!"
Phó bộ trưởng vội vàng gật đầu.
" Sau khi đoàn tàu Nguyên Lực được chế tạo ra, tuyến tàu Lục Lâm phải khôi phục lại trước tiên. Ngoài ra..." Khi đi tới sa bàn, Đường Vũ nghịch nó và vẽ một đường, " Bộ thị chính từ bây giờ trở đi, xây dựng tuyến đường sắt thứ hai, từ điểm xuất phát là Thâm Lam đi qua thành phố Lẫm Sơn và cuối cùng là đến nơi trú ẩn Nam Thanh."
Đây sẽ trở thành tuyến đường thứ hai.
Thành phố Lẫm Sơn khai thác tài nguyên cơ bản, thông qua tuyến đường sắt sẽ thuận tiện hơn rất nhiều và nhanh chóng vận chuyển trở lại Thâm Lam.