Chương 354: Bá chủ bầu trời (2)

Con ma thú này có đôi cánh thật lớn, toàn thần đều được bao phủ bới lớp lông màu nâu giống như sắt thép, hai con mắt đỏ sẫm quay lại, trong nháy mắt đám người Dương Uy tóc dựng thẳng đứng và máu của họ dường như đông cứng lại.

Đôi cánh của nó vỗ xuống và có thể bay đi khoảng vài chục mét, bộ dáng dữ tợn của nó in sâu vào trong đôi mắt của đám người Dương Uy càng thêm rõ ràng.

Vút-

Một chùm ánh sáng nhỏ dần dần biến mất ở trong không trung.

Áp lực của khí tức kia đã biến mất, Dương Uy vẫn chăm chú nhìn vào con ma thú có bộ lông màu nâu, đôi cánh khổng lồ. Trên người nó có một lỗ máu to hoàn toàn xuyên qua, theo quán tính đôi cánh vẫn còn vỗ vài cái và rồi thân hình khổng lồ của nó dưới tác động của trọng lực, cơ thể hướng mặt đất lao xuống.

Dương Uy quay đầu nhìn lại, nhìn về phía tòa nhà của Thuyền Bay, dựa vào bên cạnh bọn họ đã dựng lên một tòa tháp pháo laser, ánh sáng trên đó cũng đang từ từ biến mất.

Giống loại pháo laser này, trên Thuyền Bay anh có thể nhìn thấy hơn chục khẩu.

Lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng mà, lúc này, tiếng chuông báo động liên tục vang lên.

......

Chuông báo động ở trên Thuyền Bay lấp lóe tia sáng đỏ làm cho người ta có chút chói mắt.

Âm thanh báo cáo của máy móc thông minh trên Thuyền Bay truyền đi khắp mọi ngóc ngách, " Sắp chạm trán với đám ma thú biết bay và phát hiện số lượng của kẻ thù hơn một nghìn, sắp cùng...."

Phát đi ba lần liên tiếp.

Trần Hải Bình vẻ mặt cũng nghiêm trọng.

Vị trí khác nhau và quan điểm của anh ấy khác với Kevin. Thuyền Bay có thể thành công bay lên bầu trời cũng không có quan trọng. Chỉ có thể ngăn cản được đám ma thú tấn công, mới có thể chứng minh được giá trị của Thuyền Bay.

Ở phía xa với Thuyền Bay.

Nơi xa, một đàn ma tú đen kịt, đã xuất hiện ở ngay tầm mắt, giống như một đám mây đen.

Số lượng có thể không so sánh được với làn sóng ma thú ở trên mặt đất, nhưng ma thú ở trên bầu trời không hề có cấp thú, tốc độ của chúng nhanh vô cùng. Khi đội hình máy bay chiến đấu gặp chúng, đều chỉ có thể lựa chọn né tránh, một khi bị ma thú tới gần và vây quanh lại, kết cục duy nhất đó chính là chết.

Bên trong những con ma thú cấp cao, với đôi cánh của chúng nó, có thể dễ dàng vượt qua tốc độ âm thanh và thậm chí vượt qua cả máy bay chiến đấu. Với tư cách là bá chủ của bầu trời, những con ma thú cao cấp này di chuyển linh hoạt hơn rất nhiều, những máy bay chiến đấu của con người giống như những con mồi để cho chúng nó săn bắt mà thôi.

Sau vài nhịp thở, đám ma thú bay đen nghịt và Thuyền Bay chỉ còn lại khoảng cách nghìn mét.

Trần Hải Bình nghiêm trọng nhìn chăm chú về phía xa, nắm chặt lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi.

500 mét, đôi mắt đỏ và bộ dáng dữ tơn, gớm ghiếc của đám ma thú có thể nhìn thấy rõ.

Chúng có đôi cánh mỏng như con chuồn chuồn, nửa thân trước có màu xanh đen, chỉ có một đôi chân trước, trên móng vuốt màu đen còn lưu lại một chút máu màu hạt dẻ đã khô lại trên móng vuốt đen. Biểu hiện ra sự hung dữ của bọn chúng.

Nửa thân sau có màu đỏ như thịt, bụng phình to như trái tim, co lại, ở phần đuôi nối với một ống kim màu đen to lớn giống như con ong mật có độc, làm cho người ta tóc dựng thẳng lên.

Lúc này, một vài con với thân hình to lớn hơn nhiều, vỗ cánh mỏng manh của mình tách ra khỏi nhóm và nhanh chóng lao lên.

" Đó là Hồng Phúc Ma Phong ( giống như con ong)! Sao có nhiều như vậy!"

300 mét.

Đôi cánh mỏng manh của vài con Hồng Phúc Ma Phong khẽ chụm lại và khứ tức khủng khiếp của chúng tràn ngập cơ thể của chúng.

200 mét.

Hai bàn chân trước màu đen của chúng bát đầu hiện ra và thể hiện sự lạnh lùng.

Trần Hải Bình nín thở, hai tay theo bản năng đã đặt lên chuôi đao, ánh mắt của anh ta giống như đang cùng đôi mắt đỏ ngầu của con Ma Phong nhìn nhau.

100 mét.

Ánh sáng chiếu lên.

Một vài chùm sáng trắng từ trên Thuyền Bay bắn về phía trước, chùm sáng mạnh mẽ bay ra ngoài khỏi họng pháo.

Các hạt năng lượng ngưng tụ xuyên thấu qua các tầng không khí, trong một phần nghìn giây, tư thế bay lượn của con Ma Phong giống như ngừng lại ở trên không trung, phần bụng căng phồng bị xuyên thủng, giống như khí tràng bị rò rỉ, máu xanh đỏ, ruột già và nội tạng liên tục chảy ra từ chỗ thủng, rơi xuống và trong nháy mắt biến mất.

Trong không khí ở cách đó không xa, hạt năng lượng được ngưng tụ thành một đường, ánh sáng trắng mờ nhạt giống như đường chấm trắng bị đứt đoạn, chậm rãi biến mất ở trong không khí.

Tiếng càu nhàu.

Trần Hải Bình mới thả lỏng bàn tay mình ra, ánh mắt lại mở to.

Đám Hồng Phúc Ma Phong sắp bay tới gần chỗ này rồi.

100 mét.

......

50 mét.

......

Hai mươi mét.

......

Mười mét.

Mùi hôi thối bốc ra.

Tay của anh ta một lần nữa cầm ở chuôi đao và từ từ kéo lên.

Bỗng nhiên.

Bành! Bành! Bành!

Những con Hồng Phúc Ma Phong bay tới, giống như đụng vào không khí ở bên trên.

Bên ngoài lan can sắt, lần lượt xuất hiện những chữ rune huyền bí, kết nối thành một mảnh, tạo thành một bức tường mỏng trong suốt nhưng không thể phá hủy. Những con Ma Phong dùng những móng vuốt sắc bén của mình, phần bụng thì phồng lên, phần đuôi có độc cố gắng tấn công vào màn sáng trong suốt, cũng chả thấy một chút gợn sóng nào xuất hiện trên đó.

Trần Hải Bình thở phào nhẹ nhõm.

Dương Uy và những ma mới lần đầu tiên nhìn thấy cũng đặt mông ngồi ở trên mặt đất.