Chương 349: Thâm Lam rốt cục là nơi nào?

Các thành viên của đoàn thám hiểm, tầm nhìn ở bên trong tràn ngập một màu trắng xóa.

Nó không hề chói mắt, nhưng nhiều người không biết chuyện gì đã xảy ra .

Ánh sáng chói lòa chỉ kéo dài trong chốc lát, nhanh chóng mờ đi rồi biến mất.

Trong trận chiến, các thành viên đoàn thám hiểm từ các địa phương khác ngạc nhiên, mở to hai mắt.

Đem bọn họ bao vây ở ba tầng bên trong và bên ngoài, lúc này như gặp phải mặt trời thiêu đốt, băng tuyết nhanh chóng tan đi.

" Giải pháp.... Tất cả đều đã được giải quyết?"

" Ánh sáng trắng kia vừa rồi là gì? Chúng ta làm sao có đồng đội mạnh mẽ như vậy, chẳng phải chỉ vài phút là có thể đi tới đi lui ở trong dãy núi Thục Cảnh hay sao?"

Côn Thành, Hồng Thành và những nơi trú ẩn khác, vẻ mặt của những người thức tỉnh vô cùng hưng phấn.

Lần lượt suy đoán có cao thủ vô song xuất hiện từ nơi đâu, bọn họ quay đầu nhìn xung quanh.

" Sức mạnh vô song? Buồn cười, người có năng lực mạnh nhất ở Cảnh Thành của chúng ta cũng không cách nào làm ra đòn tấn công mạnh mẽ như thế. " Có người nói, " Hẳn là một bảo vật, nhưng nó có thể tiêu diệt hơn một nghìn con quái vật linh thể cũng được xem là bảo vật tương đối mạnh."

" Bảo vật gì?" Đội trưởng Côn Thành mặt đen lại, nhưng vẫn hỏi ra .

Một người thức tỉnh Cảnh Thành thuộc cao thủ của gia tộc nhà họ Diệp mở miệng nói ra:

" Bí Cảnh rất nhiều người chắc chắn đã nghe nói về nó. Điều đó gần như đồng nghĩa với kho báu, nhưng cũng không phải Bí Cảnh nào cũng có vật phẩm có giá trị cao. Một số Bí Cảnh, cho dù biết rõ chúng không đơn giản, haha, cũng chưa chắc có thể đem giá trị bên trong khai thác ra ."

" Giống như cây rìu trong tay của ta." Anh ta nói chuyện đồng cầm ra cây rìu khổng lồ dài 1,2 mét, " Đây là một cây rìu rune cao cấp có kèm theo hiệu ứng chảy máu, nếu không phải đối mặt với Linh Thể vô dụng, khi cầm cái rìu này, một mình ta cũng có thể đấu với ba con ma thú cùng cấp.

" Cây rìu này chính là từ bên trong Bí Cảnh tìm được nếu so sánh với trang bị rune do chúng ta tự sản xuất....À mà quên nói, Cảnh Thành chúng ta nắm giữ gần mười loại rune, có thể sản xuất các trang bị rune cấp thấp, cho dù là vũ khí cấp thấp, so với việc dùng trang bị bình thường chế tạo, sẽ cảm thấy khác biệt rất nhiều.

Trong đoàn thăm dò, một vài người thức tỉnh cúi đầu nhìn xuống vũ khí của mình khá là xấu hổ.

Cao thủ nhà họ Diệp nói tiếp: " Trang bị rune trung cấp và cao cấp số lượng rất ít, chỉ có Bí Cảnh mới có thể tìm thấy được. Nhưng ở phía trên trang bị rune cao cấp, còn có một số trang bị uy lực mạnh phi thường hay hiệu ứng cực kì đặc biệt, chúng ta Cảnh Thành đều nhất quyết gọi nó là bảo vật."

" Chỉ bằng cách xây dựng ra hệ thống tiêu chuẩn, thiết bị mới có thể được lưu thông và mua bán tốt hơn.... Tất nhiên, ở cấp độ bảo vật như vậy, rất ít người sẽ bán nó. Cho dù có cũng cần phải cân nhắc đến Nguyên Tinh. Ngay cả gia tộc nhà họ Diệp của chúng ta..."

Anh ta thở dài, quay đầu nhìn xung quanh, " Chùm sáng dường như từ cây búa chiến bộc phát ra, rốt cuộc ai đã sử dụng bảo vật."

Ánh mắt của cao thủ nhà họ Diệp rơi vào ở nơi xa, một gã người thức tỉnh mặc trang phục chiến đấu màu đỏ đen, hai tay vẫn cầm chặt cây búa chiến còn duy trì tư thế giơ cao.

Trong đoàn thám hiểm cũng có không ít người chú ý tới, một số người ánh mắt lấp lóe và tiến về phía trước.

......

Xung quanh đoàn trưởng Chiến Minh tụ tập hơn mười người thức tỉnh đã đăng kí thân phận người mạo hiểm ở Thâm Lam.

Bọn Chu Kiến Hoành và những người khác cũng há miệng, nhìn lên cây búa chiến nhỏ màu bạc của Lâm Kình Thiên.

" Đây là vũ khí cấp B1? Quá mạnh, mạnh mẽ và bất khả chiến bại! ”

" Chiêu vừa rồi chính là kĩ năng đi kèm với vũ khí phải không? Nó khiến tôi cũng muốn mua một vũ khí với kĩ năng của riêng tôi."

" Bớt mơ mộng nữa đi, chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể đổi lấy vũ khí cấp C1, C2. Phiếu đổi thưởng cấp B1, bên cộng hội mạo hiểm chỉ có treo 2 cái nhiệm vụ, nhưng nếu dễ dàng hoàn thành như vậy, hai cái nhiệm vụ kia cũng không có treo cho tới bây giờ."

Lâm Kình Thiên sắc mặt có chút tái mét, chậm rãi hạ tay xuống.

Ông đem cây búa chiến đeo ở bên hông, lại nhặt chiếc khiên ném dưới chân lên và giữ nó ở sau lưng, trên khuôn mặt không có chút tì vết của ông cũng nở ra một nụ cười, " Chỉ là kĩ năng ở trên cây búa chiến vừa mày có thể khắc chế những Linh Thể này thôi, hơn nữa cây búa chiến này cùng với năng lực của tôi phù hợp, mới có thể tạo ra uy lực như thế này..."

" Hóa ra là vũ khí tùy chỉnh, nghe nói giá cả vũ khí tùy chỉnh gấp ba lần vũ khí bình thường, hơn nữa chỉ có vũ khí cấp B mới tiếp nhận tùy chỉnh, quả nhiên là ông chủ Kình Thiên."

" Đúng vậy, ông chủ Kình Thiên vẫn là người duy nhất trong chúng ta đã leo lên tầng 60 của tháp thử thách, thật sự là người anh lớn mà."

" Mau rót trà cho anh lớn nào mấy đứa."

Một phen tâng bốc, nhưng tất cả đều xuất phát từ trái tim .

Ban đầu, cao thủ nhà họ Diệp đi tới gần, chuẩn bị tìm hiểu về cây búa chiến bảo vật, còn có một số người thức tỉnh khác, khuôn mặt của bọn họ đều ngây ngô.

Vũ khí cấp B1 là gì? Không phải gọi là bảo vật sao?

Ngoài ra còn có cấp C1,C2,C3, dường như là một bộ hoàn chỉnh, chi tiết xếp hạng các trang bị? Trên cấp B, có phải còn có cấp A hay không?

Vũ khí tùy chỉnh? Bảo vật làm sao có thể tùy chỉnh được! Chẳng lẽ có người nắm giữ bảo vật....Phương pháp chế tạo vũ khí cấp B1? Làm sao có thể như vậy được!

Tháp thử thách là cái gì?

Cao thủ nhà họ Diệp và những người khác, giờ phút này nội tâm như sụp đổ.

Có thể giải thích điều gì đó cho chúng tôi một cách dễ hiểu hay không!

......

Một sự phổ biến những điều kì thú của thế giới cho những người thức tỉnh Cảnh Thành.... Còn có những người thức tỉnh ở nơi khác, cứ à ừ ừ hiểu ra gật đầu.

Người đội trưởng mặt đen đến từ Côn Thành còn khinh thường, liếc nhìn những người thức tỉnh Cảnh Thành một chút....Vừa rồi còn bộ dáng chả xem ai ra gì, không cùng đẳng cấp với bọn họ, thế mà bây giờ thì sao rồi, làm ra vẻ mặt ngây thơ, nhưng vẫn phải làm bộ mình có thể nghe hiểu.

" Các anh nói những trang bị rune này đều được sản xuất bởi một nơ trú ẩn tên là Thâm Lam sao? Chúng ta có thể mạnh lên chỉ cần có Nguyên Tinh thôi sao?"

" Bán trang bị rune và dạy kĩ năng chiến đấu.... Chờ một chút, kĩ năng chiến đấu chính là loại huyết quang quấn quanh vũ khí sao?"

" Tháp thử thách rốt cuộc là cái gì tháp, vẫn không cách nào hiểu nổi."

Không ít người thức tỉnh Cảnh Thành muốn nói một câu ta không tin, nhưng sự thật nằm ngay trước mặt họ, những người này Lâm Đông..... À, theo bọn họ nói hẳn là người mạo hiểm đã đăng ký ở Thâm Lam, một chiêu giết chết Linh Thể, có không ít người thức tỉnh tận mắt chứng kiến.

Kể cả trước kia vượt qua đầm lầy đen, bọn họ cũng không thể nào nghĩ thông suốt, bây giờ có chút hiểu ra, do có liên quan đến Tháp thử thách....Còn có những vũ khí vô cùng sắc bén của những người mạo hiểm tại Thâm Lam đăng kí và những thứ này cũng không phải giả mạo....

Vừa nghĩ đến đây, rất nhiều người thức tỉnh Cảnh Thành đều cảm thấy chán nản.

Những người thức tỉnh ở Côn Thành hạnh phúc không thể giải thích được, làm cho họ có cảm giác có được bảo vật nào đó.

......

Lâm Kình Thiên sử dụng tuyệt chiêu, nhanh chóng giải quyết hết Linh Thể, người thức tỉnh thật sự chết trong trận chiến này cũng không nhiều lắm.

Ngoại trừ một số người thức tỉnh bị thương nặng giống như người thức tỉnh có hình xăm trên cánh tay đã chết đi. Những người khác bị công kích tinh thần, hôn mê ngã xuống đất, sau vài phút, có người tỉnh dậy, ngây người đứng dậy, xoa xoa cái đầu có chút đau đớn.

Đoàn thám hiểm tạm thời nghỉ ngơi hồi phục và bố trí một số biện pháp phòng thủ ở xung quanh.

" Lại đây xem một chút, tình huống của hắn ta có gì đó không đúng."

Cổ Nhạc ngồi xổm bên cạnh một người thức tỉnh đang hôn mê, nhíu mày.

Không giống như những người thức tỉnh đã hôn mê khác, người này tuy vẫn còn hơi thở, nhưng lại giống như ngọn nến ở trong gió, tùy thời đều có nguy cơ tắt đi, làn da của anh ta có chút xanh đen và trông rất kì lạ.

Người đoàn trưởng đi tới, ngưng thần cảm giác một chút, " Trong cơ thể anh ta có một loại lực lượng kì quái nào đó đang ăn mòn sinh lực của anh ấy."

" Đoàn trưởng.... Còn cứu được nữa không?"

Đoàn trưởng cũng nhíu mày và cúi đầu thở dài," Tôi chỉ có thể đem cỗ lực lượng ở trong cơ thể anh ta đánh bay, thế nhưng, anh ấy quá suy yếu, nếu trừ bỏ cỗ lực lượng này đi sẽ tạo thành tổn thương, với sức sống hiện tại của anh ấy.... Chắc chắn sẽ chịu không nổi."

Nhìn vào người anh em nằm trên mặt đất vẫn còn hôn mê, nhìn người anh em sắp chết đi, Cổ Nhạc nắm chặt nắm đấm, hai mắt ửng đỏ, bỗng nhiên hét lớn, " Ai có năng lực cứu sống hắn, tôi có thể thanh toán mọi giá cả!"

Ánh mắt anh ấy mang theo tha thiết nhìn về đám người Lâm Kình Thiên.