Đoàn thám hiểm đi vào trong khu rừng rậm rạp, không giống như những khu rừng thông thường, lá ở đây có màu xanh nhạt và phát ra ánh sáng huỳnh quang.
" Các anh có nghe thấy âm thanh gì không?"
Một người thức tỉnh đến từ Côn Thành với hình xăm ở trên cánh tay giật mình nhìn xung quanh và bỗng nhiên nhìn thấy rễ cây quánh quanh ở cây cổ thụ nhìn thấy hư ảnh mờ ảo.
"Đó là cái gì?"
" Chỉ là mấy cái Linh Thể mà thôi, nghĩ không ra người ở Côn Thành đều nhát gan đến như thế."
Người thức tỉnh Cảnh Thành lắc đầu và cười nhạo.
Người đàn ông có cánh tay xăm hình trợn mắt nhìn và sau đó nhìn về phía mấy cái hư ảnh lơ lửng ở đằng kia:
" Nhát gan? Hừ, loại Linh Thể này, một mình ta cũng có thể đánh được mười cái!"
Người đàn ông có hình xăm trên cánh tay đã rất ngạc nhiên, chỉ là thanh âm quỷ dị như có như không vậy mà Linh Thể lúc này đã xuất hiện. Anh ta cảm nhận được chỉ có khí tức cấp 6 cho nên anh ấy cũng chả để vào mắt.
Tay cầm mã tấu, người đàn ông cánh tay có hình xăm lao lên phía trước mấy bước, quanh người anh ta bốc lên ngọn lửa, nhìn từ xa giống như anh ta đang bị thiêu đốt.
Cây đao bao phủ lấy ngọn lửa chém về quái vật Linh Thể kia.
Hô ~
Một đao chém qua, thân ảnh của Linh Thể vặn vẹo, mắt thường có thể nhìn thấy được nó đã trở nên mờ nhạt hơn trước. Nhưng mà, đòn công kích mạnh mẽ như thế cũng không thể đem Linh Thể kia trực tiếp giết chết.
Gã đàn ông có hình xăm trên cánh tay cũng không tin vào chuyện ma quỷ, lần nữa vung đáo chém ra, anh ta một giây chém ra sáu nhát đao, mỗi một đao đều mang theo năng lực hệ hỏa của bản thân....
Hư ảnh xung quanh của Linh Thể biến dạng và mờ nhạt nhưng không ngừng trôi dạt và tiếp tục đi tới.
Người đàn ông có hình xăm trên cánh tay lại vung hơn chục đao, mắt sắp thấy Linh Thể này bị tiêu diệt, nhưng những người còn lại ở trong đoàn thám hiểm lại phát hiện người đàn ông có hình xăm trên cánh tay đang vung đao trở nên không có quy luật. Ngay cả ngọn lửa ở trên thanh đao kia lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
" Cẩn thận!"
Người chỉ huy đội Cảnh Thành là người đầu tiên xông lên.
Người đàn ông có hình xăm trên cánh tay bỗng nhiên hét lên," Đừng...Giết.....Ừ.....A——"
Động tác của anh ta có chút cứng đờ và ngay sau đó, anh ta ngã xuống đất hướng về phía trước.
Người chỉ huy đội Côn Thành tiêu diệt mấy đầu Linh Thể suy yếu, ngồi xổm xuống đem người thức tỉnh có hình xăm trên cánh tay lên xem xét, " Chết rồi."
Người thức tỉnh có hình xăm trên cánh tay sắc mặt đã trắng bóc, dĩ nhiên không còn hơi thở nào nữa.
" Làm sao mà chết, đột nhiên như vậy."
Người thức tỉnh của Cảnh Thành cũng không có cười nhạo, ngược lại cảm thấy nghi ngờ.
Người thức tỉnh của Côn Thành dù yếu đến thế nào, cũng không thể nào bị giết chết bởi một vài Linh Thể có thực lực cấp 6 đúng không?
Đoàn trưởng Cảnh Thành nhíu mày nhìn thi thể và ngẩng đầu nhìn xung quanh, " Chúng ta đã bị bao vây và những Linh Thế này có sức đề kháng đối với hệ nguyên tố không thấp, hơn nữa bọn chúng còn có năng lực công kích tinh thần, cẩn thận một chút."
Linh Thể xuất hiện phía sau cây cổ thụ với số lượng hơn một nghìn, lít nha lít nhít, khiến cho người ta nhìn đến cũng cảm thấy run rẩy.
Giống như bước vào hang động ma.
Người đứng đầu nhướng mày ngồi ở trung tâm bình tĩnh chỉ huy, " Người nào có năng lực đặc biệt có thể gây tổn hại đến Linh Thể đứng ở bên ngoài, những người khác đứng ở vòng trong, một khi ai xuất hiện điều khác thường, lập tức thoát ra khỏi chiến trường."
Trận chiến bùng nổ ở trong nháy mắt.
......
Chu Kiến Hoành liếc nhìn những người thức tỉnh quen biết kia, " Lên hay không lên?"
" Lên!"
Trần Phong cười ha hả, " Tuy năng lực của chúng ta không thích hợp đối phó với Linh Thể, nhưng chúng ta cũng không phải chỉ có năng lực đặc thù để đối phó với loại thủ đoạn này."
Chu Kiến Hoành chạy tới trước một đầu Linh Thể, khí huyết của anh ấy vận chuyển, giống như một lò nướng với nhiệt độ cao.
Anh ta xuất đao, huyết quang nồng đậm quấn quanh ở trên thân đao, mang theo cỗ sát khí, thanh đao chém xuống.
Kỹ năng chiến đấu: Huyết Trảm.
Một đòn ngưng tụ sức mạnh của năng lượng và máu, không chỉ đủ để gây tổn hại đến loại sinh vật đặc biệt như Linh Thể. Huyết Trảm còn mang theo sát khí, đối với Linh Thể đó là đòn chết người!
Bang!
Đầu Linh Thể này nổ tung và biến mất không còn tăm hơi.
Cách đó không xa, Chấn Nhạc cũng chấn động.
Đối mặt với Linh Thể, anh hoàn toàn không có biện pháp nào, chỉ đem Nguyên Khí bám vào mũi tên cũng chỉ có thể gây ra một chút sát thương nhỏ đối với Linh Thể.
Nhưng bây giờ, một người thức tỉnh cũng không phải là người có năng lực, chỉ dựa vào lực lượng huyết khí còn kém hơn so với năng lượng Nguyên Khí một bậc lại có thể đem con quái vật Linh Thể giết chết chỉ một chiêu?
Lực lượng Huyết Sát khí nồng đậm kia, rốt cuộc đến từ đâu?
Chẳng lẽ gặp được cơ duyên nào đó?
......
Huyết Trảm!
Bành!
Huyết Trảm!
Bành!
Huyết Trảm!
...
Khóe miệng của Cổ Nhạc giật giật, đây không phải là cơ duyên sao? Làm sao cả đám đều có thể xuất ra đòn tấn công mang theo lực lượng Huyết Sát khí nồng đậm kia?
Anh nhận thấy rằng, hầu hết những vũ khí của những người thức tỉnh này đều quấn quanh lấy huyết quang, hơn phân nửa đều là những người thức tỉnh đã biểu hiện ngoài sức tưởng tượng ở trong đầm lầy đen trước đó.
Có vẻ như...
Tất cả đều đến từ khu vực Lâm Đông?
Nơi đó rốt cuộc có cái quái gì, chẳng lẽ còn có thể có cơ duyên dành cho 1 đám sao?
Cổ Nhạc không khỏi suy nghĩ, nhưng rất nhanh, anh ta cũng không lạc quan.
Tuy những người thức tỉnh ở Lâm Đông mạnh hơn tưởng tượng, nhưng đòn công kích mang theo huyết quang của bọn họ có thể thấy tiêu hao rất nhiều.... Quan trọng hơn, rất nhiều người trong đoàn thám hiểm khó có thể làm tổn thương đến Linh Thể. Mà bên trong rừng rậm Linh Thể thật sự quá nhiều.
Khi Linh Thể đến gần.
Rất nhiều người thức tỉnh ở phía trước từ từ ngã xuống.
Người đứng đầu của đoàn đang ngồi giữa ở trung tâm cũng bắt đầu lo lắng, cố gắng suy nghĩ ra biện pháp phá cái thế cục này.
Lúc này, ở hàng đầu của đoàn thám hiểm, đoàn trưởng của Chiến Minh Lâm Kình Thiên đã buông tấm khiên của mình ra và cầm trong tay một thanh chiến chùy và vung vẩy. Sấm sét ở phía trên nhấp nháy, mỗi một đòn đều có thể đánh chết một con quái vật Linh Thể.
Đoàn trưởng Chiến Minh hít thở hai hơi, bỗng nhiên thân ảnh rất nhanh cũng không cách nào đứng vững, ông nhìn thấy không ít người ở xung quanh từ từ ngã xuống, ngay cả đám người Chu Kiến Hoành cũng vẻ mặt tái mét.
Hít một hơi thật sâu.
" Bảo vệ cho tôi, tôi sẽ tung ra tuyệt chiêu cuối."
Nói xong, đoàn trưởng Chiến Minh hai tay nắm chặt búa chiến, giơ lên cao.
Chu Kiến Hoành, Trần Phong và những người thức tỉnh khác nghĩ đến cái gì, nhanh chóng chạy tới bên cạnh Lâm Kình Thiên, kỹ năng chiến đấu của họ cũng không hề giữ lại.
Vài giây sau, Lâm Kình Thiên nắm lấy cây búa chiến ở trên tay, một tia sáng trắng bay lên bầu trời.
Dãy núi Thực Cảnh mờ ảo, khu rừng ánh sáng huỳnh quang màu xanh nhạt bị chiếu rọi, lập tức trở thành màu trắng xóa.