Chương 346: Người Lâm Đông rốt cục gặp phải cơ duyên gì? (1)

Người thức tỉnh không ngừng giãy dụa, nhưng càng lúc càng chìm sâu hơn.

Một người có năng lực bay đến gần, kéo cánh tay của anh ta lên, nhưng không thấy nhúc nhích gì nữa.... Đất đầm lầy màu đen kia rất dễ dàng chìm vào trong, nhưng khi muốn đi ra, giống như keo con voi vậy, chẳng thể làm gì được!

Chu Kiến Hoành trong lòng rất nghiêm nghị.

Nhìn lại người thức tỉnh la hét thảm thiết, từ chân đến tay rồi tới má dần đen lại. Người có năng lực bay cũng không dám tiếp tục giữ anh ta lại, ngay khi buông tay ra, người thức tỉnh đã chìm vào đầm lầy đen, cả người nhanh chóng chìm xuống dưới, ngay cả tiếng la hét và cố gắng giãy dụa cũng không còn thấy nữa.

" Độc, chất độc rất mạnh và tính ăn mòn cũng rất mạnh."

Chu Kiến Hoành cũng nhìn thấy bóng đen từ trong đầm lầy lao ra .

Một con thú giống như là cá sấu, toàn thân lân giáp đen kịt, miệng há ra và hàm răng sắc bén lạnh lẽo, nhảy xuống đầm lầy và hòa làm một, điều này làm cho tất cả khó mà phát hiện ra .

Cá sấu đầm lầy đen không chỉ có một con, khi con cá sấu đầu tiên lao ra khỏi đầm lầy, ngày càng có nhiều bóng đen xuất hiện lao về phía người thức tỉnh đang giẫm trên tảng đá.

" Con quái vật gì thế này!"

" Không phải nói không có gặp nguy hiểm gì sao!"

" Có thể lần này chúng ta có quá nhiều người và nó đã làm kinh động đến những con quái vật ở dưới đầm lầy rồi!"

" Mau nghĩ biện pháp nhanh lên! Phạm vi hoạt động của chúng ta quá nhỏ để đối phó với những con cá sấu này!"

Người có năng lực hệ băng hét lên một tiếng, giang hai tay ra, luồng khí lạnh phun ra ngoài. Trong nháy mắt đã đem xung quanh đầm lầy đóng băng lại thành mặt băng.

" Đứng trên mặt băng, chúng ta có thể chống lại."

Mặt băng bị đóng băng cũng không chống đỡ được mấy giây, bị đầm lầm ăn mòn làm cho tan chảy, có nhiều con cá sấu đầm lầy màu đen lao ra, dùng chân đập nát mặt băng.

Những con cá sấu đầm lầy màu đen này rất khỏe, bình thường có cấp 6, cấp 7 và một số ít đã đạt tới cấp 8, cấp 9.

Nếu như ở trên mặt đất bằng phẳng, đoàn thám hiểm hoàn toàn có khả năng chiến đấu, nhưng ở trên đầm lầy màu đen, người thức tỉnh bi5 hạn chế rất nhiều. Ngược lại, tụi cá sấu giống như cá gặp nước có thể phát huy ra 200% sức chiến đấu.

Lúc này, người đứng đầu đoàn đội ngũ đã đến bên kia đầm lầy màu đen.

Mà cuối đội ngũ, đang ở trung tâm đầm lầy màu đen chính là nơi nguy hiểm nhất.

Đoàn trưởng nhíu mày sắc mặt ngưng trọng ra lệnh, " Những người có năng lực bay, nhanh chóng tiến lên hỗ trợ, mặt khác...." Anh đã ra lệnh cho hơn một chục người thức tỉnh với kỹ năng mạnh mẽ và khả năng giết người ở cự ly trung bình và xa lần nữa tiến vào đầm lầy đen hỗ trợ.

Những người còn lại chỉ có thể chờ đợi ở phía bên kia.

Trên đầm lầy đen, cũng không có nhiều đá để đứng cho lắm và quá nhiều người nên không thể chứa hết được. Thay vào đó, tiến lên phía trước hỗ trợ sẽ tạo thành trở ngại cho người khác.

......

Những người thức tỉnh giẫm lên hòn đá và nhanh chóng chạy về phía bờ bên kia của đầm lầy đen.

Cổ Nhạc là một đội trưởng của quân đoàn Tổ Long ở Cảnh Thành, người có khả năng biến hình, sau lưng anh ta là một đôi cánh, chỉ cần vỗ một cái có thể bay ra mấy chục mét.

Vì để cho đoàn thăm dò giảm thiểu tổn thất và làm gương. Cổ Nhạc dẫn đầu, bay nhanh qua đầm lầy đen, nương theo ánh sáng lờ mờ, nhanh chóng hướng phía dưới đảo qua.

Những người thức tỉnh nổi danh, dưới sức ép của con cá sấu đầm lầy đen, không ngừng lui về phía sau, mà vị trí của người thức tỉnh, những tảng đá có thể giẫm lên ngày càng ít đi. Nếu tiếp tục như thế, anh ta cuối cùng sẽ rơi vào đầm lầy.

Ánh mắt của Cổ Nhạc có chút ngưng trọng, cây cung ở trong tay kéo căng ra, mũi tên do kim loại đặc biệt chế tạo bay ra, xuyên qua con cá sấu, đất đầm lầy bị bắn ra tung tóe khắp nơi, người thức tỉnh bị con cá sấu đuổi theo, trong nháy mắt ngạc nhiên. Anh ta vội vàng xoay người và nhảy về hướng một chỗ tảng đá khác có vẻ hơi hoảng sợ.

Bang!

Lúc này, âm thanh của mũi tên phóng lên không trung truyền vào tai.

" Mũi tên không thể nào nhặt lại được." Cổ Nhạc có chút đau lòng, rất nhanh đem ánh mắt hướng về nơi khác.

Lúc này, người tiến vào hỗ trợ cũng đều là những cao thủ hàng đầu. Nhưng, người có năng lực bay được, không phải ai cũng giống như anh ta, am hiểu về cung tên rất khó đối với cá sấu tạo thành vết thương hiệu quả. Chỉ có thể bay qua lại làm quấy nhiễu đến tụi cá sấu.... Thậm chí nếu không cẩn thận, sẽ bị con cá sấu nhảy lên bắt được kéo xuống vào đầm lầy.

Những người hỗ trợ không thể bay, đóng một vai trò nhỏ hơn.

Áp lực của Cổ Nhạc rất lớn.

Anh không thể cứu tất cả mọi người, chỉ có thể ưu tiên giúp đỡ những người thức tỉnh gặp nguy hiểm nhất.

Lúc này, ánh mắt anh ta lại rơi vào một nơi khác.

Có người thức tỉnh bị ba con cá sấu nhìn chằm chằm, gần như không thể nào thoát thân.

Cổ Nhạc không dám chậm trễ, lập tức kéo dây cung ra, đang chuẩn bị buông tay ra, bỗng nhiên ngây người, hai mắt mở to.

Một con cá sấu lao tới, chung quanh cũng không chỗ nào để đặt chân được nữa nhưng người đàn ông cũng không hề hoảng loạn, anh ta không phản kháng, ngược lại mũi chân khẽ nhảy lên cao tránh được cú táp của con cá sấu. Mắt nhìn thấy sắp rơi xuống đầm lầy, anh bỗng nhiên đạp lên vảy của con cá sấu bên cạnh, mượn nhờ lực để nhảy lên, cơ thể bay về phía bên phải giẫm lên lưng của một con cá sấu khác.

Anh ta hạ thấp trọng tâm và vung thanh đao chém về đầu của con cá sấu.

Xoẹt xẹt ——

Lớp vảy cứng cáp của con cá sấu dễ dàng bị phá vỡ, lưu lại một vết thương trí mạng dài và hẹp. Ngay sau đó. Người đàn ông thức tỉnh cầm đao đã giẫm lên nó và cơ thể của anh ta bay giữa không trung, xoay người và thanh đao của anh ta lại trúng vào con cá sấu đang nhào tới dưới bụng....