Cảnh Thành, trạm trung chuyển gần nhất với dãy núi Thục Cảnh.
Nơi này đã bị tạo thành một hàng rào sắt thép, thỉnh thoảng lại mắt đất lại chấn động vì tiếng pháo vang lên.
" Lại có một làn sóng quái thú khác ở đây. Không hổ là dãy núi Thục Cảnh được đánh dấu là khu vực cực kì nguy hiểm với năm sao..."
" Đó cũng là chuyện tốt, trong dãy núi Thục Cảnh có không ít thú biến dị, hầu hết đều có thể ăn được, gần đây giá thịt ở trong Cảnh Thành giảm đi rất nhiều."
Khi tiếng pháo ngừng nổ và cánh cửa sắt thép của trạm trung chuyển một lần nữa mở ra, quân phòng thủ bên trong thành nhanh chóng xử lý các xác chết ở bên ngoài tường thành, đem một số con thú biến dị bị thương nhẹ, vẫn có thể ăn được lựa đi ra. Một bộ phận người phụ trách lột da, cắt phần nguyên liệu chính và phần xác còn lại bị đưa đến bãi rác gần nhất tiêu hủy.
Ngoài ra, có nhân viên khử trùng sẽ khử trùng khu vực xung quanh tường thành để ngăn ngừa sự lây nhiễm virus.
Hướng về phía cửa sau nơi trú ẩn của Cảnh Thành, lúc này có mấy đoàn xe chạy tới, người thức tỉnh mặc đồng phục và trang bị tinh xảo lần lượt bước ra khỏi xe.
Người thức tỉnh nhàn rỗi ở trạm trung chuyển kinh ngạc nhìn sang:
" Làm sao người của mấy nhóm lính đánh thuê lớn, làm sao ở cùng với nhau?"
" Đó là nhóm lính đánh thuê do nhà họ Lý, họ Ngô, họ Diệp điều khiển, tựa hồ còn có những người ưu tú ở trong gia tộc được phái ra ."
" Lúc trước, không phải nhà họ Lý vừa mới tổn thất một đoàn nhóm lính đánh thuê sao? Nghe nói đoàn trưởng " Kẻ bất tử Lý Kình" đều chết không thấy thi thể và cũng không biết ai làm, thật sự là đáng sợ."
" Nhóm chiến đấu đặc biệt Tổ Long cũng tới! Không biết là ở phe nào hay cả hai đều có?"
" Cảm giác như sắp có chuyện lớn sắp xảy ra!"
Người thức tỉnh ưu tú tới rất nhiều và cỗ khí thế kia làm cho tất cả những người thức tỉnh ở trạm trung chuyển đều phải nhìn qua bọn họ.
Người thức tỉnh nhàn rỗi và người thức tỉnh ở thế lực lớn, giống như hai bộ phận khác biệt rõ ràng, hay có thể nói là những người thức tỉnh riêng lẻ không nên khiêu khích vào các thế lực lớn, chỉ có thể lui ở một bên nghỉ ngơi.
Làm cho người thức tỉnh nhàn rỗi có chút ngoài ý muốn. Những người thức tỉnh ưu tú kia, đều được trang bị đầy đủ và ăn mặc chỉnh tề, rõ ràng không phải ra bên ngoài để dạo chơi. Bọn họ ở trạm trung chuyển chỉnh sửa lại một đoạn thời gian, dường như không có ý định đi vào bên trong dãy núi.
......
Lúc này, ở một bên khác.
Những người thức tỉnh ưu tú, dựa theo các thế lực khác phân chia ở các khu vực, đang xì xào bàn tán.
Có người sắc mặt coi thường:
" Tại sao lại phải chờ đợi người ở nơi trú ẩn khác? Dẫn mấy con gà yếu ớt kia đi theo có tác dụng gì?"
" Nghe nói những quan chức cấp cao đang đánh cờ, dù sao dãy núi Thục Cảnh lớn như thế, Cảnh Thành chúng ta cũng không thể nào nuốt nó một mình. Huống chi, lần này có tới mười mấy nơi trú ẩn cỡ lớn, thực lực của bọn họ cộng lại cũng không phải là yếu."
" Ha ha , tôi nghe nói có một số đội ngũ vì chạy tới Cảnh Thành, trên đường đi liền mất đi một nửa số người, những người còn sót lại kia, chắc sẽ cản trở chúng ta mà thôi."
" Yếu đến vậy sao?"
" Thế anh nghĩ như thế nào? Cảnh Thành chúng ta có những trang bị rune tinh xảo nhất, người thức tỉnh mạnh nhất và chúng ta còn phát hiện được một số Bí Cảnh. Những nơi trú ẩn khác làm sao có thể so sánh được. Với Bí Cảnh chúng ta và nhà họ Lý , họ Diệp cùng nhau kiểm soát làm ví dụ. Ở bên trong tu luyện một ngày tương đương với việc luyện hóa một phần ba Linh Hồn Lực, so với việc săn giết ma thú hiệu quả còn cao hơn rất nhiều...."
Người thức tỉnh nói chuyện mang theo cảm giác ưu việt:
" Những nơi trú ẩn khác, đừng nói là không có, cho dù có may mắn tìm được Bí Cảnh nào đó, bọn họ có thể hiểu được ý nghĩa của những dòng chữ kia sao? Khi cấp độ của chúng ta ngày càng tăng lên nhanh chóng, những người đó chỉ có thể chậm rãi bò từng chút về phía trước."
......
Thời gian dần trôi qua.
Nhiều đoàn xe liên tục đến, đoàn xe tương đối phức tạp. Ngoại trừ lực lượng chính thức của nơi trú ẩn còn có các đội ngũ lính đánh thuê hàng đầu đến từ nơi trú ẩn. Nhân viên đông đảo, tổng cộng có đến hai ba nghìn người thức tỉnh ưu tú, cho dù đây là những người ưu tú được lưu lại sau nhiều lần sàng lọc chọn ra .
Không chỉ để khám phá bên trong dãy núi Thục Cảnh, rất nhiều nơi trú ẩn mượn cơ hội lần này mở ra một " con đường" với Cảnh Thành để cho thuận tiện cho việc lui tới sau này.
Trạm trung chuyển không lớn, các đoàn xe ở bên ngoài. Các thế lực lớn ở Cảnh Thành đến trước một bước cũng bước ra, xôn xao bàn tán về các đoàn xe của nơi trú ẩn lớn
......
Đội ngũ liên hợp quy mô lớn của tỉnh Thiên Nam không lập tức đi vào dãy núi Thục Cảnh để khám phá.
Ngày đầu tiên, ở lối vào lang thang để làm quen với môi trường trên núi, cũng là cho các đội ngũ một ít thời gian rèn luyện.
Trời vừa tối lại sáng, ngay từ sáng hôm sau, từ ngày đầu tiên trong quân đoàn liên hợp đã chọn ra gần 300 cao thủ đứng đầu tạo thành một đội thám hiểm Thiên nam.
" Côn Thành chúng ta làm sao mới có bao nhiêu người thế này?"
Đội trưởng Côn Thành dẫn đội, nhìn trong đoàn thám hiểm, có rất ít " người một nhà", vẻ mặt có chút đen lại và có chút bất mãn.
Trên danh nghĩa là người đứng đầu số 1, số 2 ở Cảnh Thành, là người có quyền hành cao nhất, nhưng trên thực tế, cho dù cả hai là nơi trú ẩn chính thức đều do những người đứng đầu nắm giữ. Cảnh Thành không có năng lực ra lệnh các nơi trú ẩn lớn của Thiên Nam.... Hình thành các đội thăm dò giống như được thúc đẩy bởi vì lợi ích.
Anh ta không phục bởi vì sự phân phối thành viên của người chỉ huy Cảnh Thành!
Tuy nhiên, sự bất mãn của thủ lĩnh Côn Thành không khiến cho những nơi trú ẩn đồng cảm, có người thậm chí còn chế nhạo:
" Côn Thành có bao nhiêu người là cao thủ, chính mình cũng không biết sao? Nhất định phải để những tên vô tích sự đi theo sau?"
Đội trưởng Côn Thành mặt đen, hai mắt trừng lên nhìn qua
" Côn Thành hẳn là có rất ít cao thủ, nhưng đội ngũ thăm dò ít nhất cũng phải có thực lực thức tỉnh cấp 7, nếu không sẽ cản trở người khác, đối với bản thân và đoàn đội cũng không tốt...."
Cảnh Thành thực lực mạnh nhất, nhân số đã chiếm hơn một nửa.... Ở những nơi trú ẩn khác, những cao thủ đứng đầu được chọn có nhiều có ít.
Giống như Côn Thành, chính là đội ngũ ít nhất.
Quân đoàn thăm dò do Cảnh Thành chỉ huy, nhưng các thế lực khắp nơi đều nhìn ở trong mắt, không có chơi trò gì ở bên trong. Căn cứ vào thực lực và biểu hiện ngày đầu tiên mà lựa chọn. Những nơi trú ẩn vừa là bên hợp tác vừa là đối thủ cạnh tranh và sự cạnh tranh đã bắt đầu ngay từ lúc tuyển chọn người.
Người được chọn nhiều, đại biểu cho nơi trú ẩn thực lực hùng hậu, nhưng số lượng nhỏ những nơi trú ẩn với số lượng người ít, mặt mũi cũng không có ánh sáng.
Đội trưởng Côn Sơn mặt đen chỉ phản bác lại vài câu, cuối cùng vẫn không dám thoát khỏi đội thăm dò một mình vào núi, tức giận nói thêm hai câu xã giao, liền không nói thêm lời nào nữa.
......
Đoàn thám hiểm khởi hành.
Nhiều người của các thế lực khác, có không ít cũng lựa chọn tiến vào dãy núi Thục Cảnh, chỉ là họ không dám tiến sâu vào và chỉ quan sát ở phạm vi ben ngoài.
......
Đoàn thám hiểm di chuyên cũng không nhanh và những người thức tỉnh cầm vũ khí dài đi ở phía trước vung vẫy chém sạch cỏ dại và chướng ngại vật ở trên đường. Những người có năng lực cảm giác thay phiên đem năng lực phóng thích ra ngoài, thăm dò hoàn cảnh xung quanh.
Chu Kiến Hoành được giao nhiệm vụ ở bên cánh, vung dao giết chết con ma thú sắp tấn công, thở dài:
" Không biết vì sao, tôi đối với hành động liên hợp lần này cũng không có xem trọng. "
" Vậy tại sao anh còn tới?"
" Lâm Đông đưa ra giá cao, mấy ngày nay vẫn còn ngâm mình ở bên trong Tháp thử thách, lại mua thêm vài món trang bị, Nguyên Tinh cũng bị tiêu hết sạch. Thâm Lam tiêu xài cao như thế, nếu không kiếm tiền liền không thể sống nổi nữa, các ngươi như thế nào cũng đến nơi này?"
" Trung hợp, tôi cũng vậy."
" Tôi phát hiện có nhiều người không đến, nhất định họ tìm được những nơi giàu có nuôi mình rồi."
" Quên đi, mục đích của Cảnh Thành có thể đạt được hay không, chẳng có quan hệ gì tới chúng ta, chỉ cần lấy được thù lao, có thể tu luyện ở trong Thâm Lam, vậy là đủ rồi."
“Nói đúng, nói đúng!”
Phía trước đội ngũ, vị chỉ huy Cảnh Thành trầm giọng nói ra:
" Chú ý! Chúng ta sắp đi sâu vào dãy núi Thục Cảnh, bên trong dãy núi có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào. Có thể do hoàn cảnh, cũng có thể là kẻ thù không rõ. Tất cả hãy đề cao cảnh giác, mặt trời cũng sắp rời khỏi chúng ta."
Âm thanh được điều khiển khéo léo để mọi người có thể nghe thấy rõ ràng, nhưng sẽ không lan truyền ra xa và thu hút kẻ địch.
Chu Kiến Hoành nghe vậy, hơi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Sắc trời dần tối sầm lại.
Cái nắng như lò lửa cũng liền biến mất không chút dấu vết.
Chu Kiến Hoành cũng rõ ràng, không phải đến lúc mặt trời lặn, mà là tia nắng không có cách nào chiếu rọi đến bên trong dãy núi Thục Cản. Những ánh sáng mặt trời đó...... Chính là đang cách xa bọn họ.