Chương 333: Khế ước bán thân (1)

Ngôn Đại lúc này có chút hoảng hốt.

Thằng nào ở trong tình báo viết thề non hẹn biển, cao thủ mạnh nhất ở Thâm Lam, tại cao thủ cấp thảm họa cũng chỉ có thể chống đỡ được vài giây?

Ông muốn biết thằng nào đã cung cấp thông tin tình báo cho ông, bắt lại và muốn đánh cho tên đó một trận.

Nhưng sau đó, Ngôn Đại cũng phản ứng lại.

" Không phải kế hoạch chỉ xảy ra một chút ngoài ý muốn thôi sao, vấn đề cũng không có lớn, làm gì cần phải hoảng sợ!"

" Sau khi đột phá và trở thành Siêu Phàm, ta cũng không biết mình đã mạnh mẽ cỡ nào. Hôm nay vừa vặn kiểm tra một chút."

Ông không ngừng động viên chính mình, rất nhanh lấy lại bình tĩnh.

Ngôn Đại hơi ngẩng đầu, có chút kiêu ngạo và lạnh lùng nhìn người Siêu Phàm bên kia, cố gắng thể hiện ra khí chất mạnh mẽ của mình.

" Đã như vậy, để cho ông già đây liền kiến thức một chút thực lực thật sự của ngươi. ——"

Đồng từ của ông chợt co lại và cô gái tóc đen mặc áo giáp cách đó không xa đã biến mất khỏi tầm mắt của ông.

Nguy hiểm đến từ phía sau!

Dù không nhìn thấy nhưng năng lực cảm giác được nguy hiểm của Siêu Phàm vẫn khiến cho ông nhanh chóng phản ứng lại.

Ngôn Đại không cần quay đầu lại, khống chế trường lực bao quanh thân thể hội tụ ở phía sau lưng, đồng thời Nguyên Lục ở bên trong cơ thể tràn ra đem chính mình bảo hộ lại.

Oanh !!!!!

Một tia sáng đen lóe lên và một nhát chém khủng bố rơi xuống lưng của ông ta. Ngay sau đó, Ngôn Đại bay với tốc độ âm thanh đụng vào bức tường và bay ra phía bên ngoài.

......

Ở phía dưới, khi Ngôn Đại xuất hiện giống như một vị thần linh đang quan sát nhân gian, các thành viên phòng thủ tường thành liền không thể động đậy được.

Khí tức kinh khủng bao trùm lấy họ, khiến cho linh hồn, từng tế bào bọn họ đều đang run rẩy và không thể nảy sinh bất kì ý nghĩ phản kháng nào.

Khí tức còn đáng sợ hơn cả khí tức của đội trưởng La!

Trong mắt mọi người vẫn còn có sợ hãi, lo lắng về nơi trú ẩn và lo lắng nhiều hơn về bản thân.

Bọn họ cho rằng những người ở trước mắt này chỉ là những tên cuồng tín, nhưng họ không ngờ rằng những gì họ nói đều là sự thật.

Giai đoạn Siêu Phàm vượt xa tất cả mọi người và ngay cả những con ma thú cấp thảm họa có thực lực hủy diệt nơi trú ẩn lớn. Ở trước mặt Siêu Phàm thực sự, chỉ là những đứa trẻ phá phách mà thôi.

Con người có thể mạnh mẽ như vậy sao!

Đám người Tê Giác bị đánh ngã nằm trên mặt đất, cả người đau đớn không thể cử động được, nhưng họ vẫn tươi cười khi nhìn thấy cặp đùi thô to của mình xuất hiện:

" Tụi mày đã chọc phải người không nên chọc, hiện tại quỳ gối xuống xin lỗi cũng đã muộn quá rồi, hahaha. Hả?"

Tiếng cười bỗng dưng ngừng lại.

Tê giác mở to mắt và tìm kiếm xung quanh.

Cặp đùi to của mình đâu rồi? Tại sao tự nhiên biến mất đi đâu rồi?

Bùm——

Xa xa, tiếng động lớn truyền đến, mặt đất rung chuyển. Tên đại ca tê giác gần như theo bản năng quay đầu nhìn lại.

Trên vách đá cao chót vót có thể nhìn thấy rõ một cái hố hình người, toàn bộ cả vách đá đã bị đục thủng.

Mồ hôi lạnh, trong nháy mắt liền từ trên trán anh chảy xuống.

......

......

Trong núi.

Cây cối xanh tươi um tùm, ở trong cái hố, Ngôn Đại gian nan đứng lên.

Lúc này, ông khá là chật vật, trên người lấm lem toàn là bụi cỏ, trường lực bảo vệ trong nháy mắt đã bị Nancy xuyên thủng. Ngay cả bộ đồ đã mặc từ Kỷ Nguyên thứ tư đến Kỷ Nguyên thứ năm đã từng tham gia nhiều trận chiến có tác dụng không nhỏ cũng đã bị hư hỏng.

Ngôn Đại ngước đầu lên nhìn thì thấy cô gái tóc đen mặc áo giáp , xuất hiện cách đó cũng không xa, mặt không hề thay đổi, trên tay cầm một thanh đại đao so với cả người còn cao hơn đang chậm rãi đi tới.

Ngôn Đại không để ý tới đau đớn, bắt đầu nghiêm túc.

Vừa rồi, ông chỉ bị đánh lén, nhưng giai đoạn Siêu Phàm đã không còn yếu ớt giống như giai đoạn thức tỉnh nữa. Một đòn kia nhìn có chút đáng sợ, nhưng trên thực tế cũng không bị thương những chỗ căn bản...

Ông cũng không hề biết rằng, cơ bản Nancy cũng không phải giết kẻ địch mà chỉ để cưỡng chế thay đổi địa điểm chiến đấu mà thôi.

Bùm!

Ngôn Đại bộc phát hoàn toàn Nguyên Khí, năng lượng tăng lên, bao phủ cả toàn thân.

Giống như một cơn bão cấp 12, lấy hắn làm trung tâm bộc phát, cây cối xung quanh bị bật gốc, hòn đá đều bị thổi bay lăn lộn qua lại ở trên mặt đất.

" Hãy xem thử tuyệt chiêu mới của ông già này sau khi đột phá!"

Ông ta tung hai nắm đấm của mình liên tục. Tốc độ nhanh đến mức có thể nhìn thấy ảo ảnh. Không khí bị thổi bay và từng viên đạn pháo do Nguyên Lực ngưng tụ hình thành, theo ông ra quyền bắn ra bên ngoài.

Ngôn Đại đã sống hơn hai trăm năm, kinh nghiệm phong phú, ông biết rõ tốc độ của người trước mắt so với ông nhanh hơn. Hơn nữa còn có thể bộc phát ra một nhát chém vô cùng mạnh mẽ, hẳn là một cao thủ cận chiến.

Nếu là như thế, ông sẽ lựa chọn tấn công từ xa.

Ông một bên hấp thu Nguyên Khí, một bên ngưng tụ viên pháo và bắn ra liên tục không ngừng.

Xa xa, mặt đất chấn động, tiếng nổ vang lên không dừng, cô gái tóc đen bay ở trên không trung không ngừng né tránh liên tục, đã kiệt sức rồi!

Oanh——

Đạn pháo Nguyên Lực oanh trúng, liên tiếp hơn mười phát nổ tung ở trên không trung.

" Đây là sức mạnh của ông già ta đây, bất quá Thâm Lam các ngươi cũng có đủ tư cách ngồi nói chuyện với ta rồi....."

.....Hả?

Pháo hoa nổ tung, bóng người xuất hiện ở trên bầu trời, tóc đen, áo giáp, năng lượng màu tím đen đang bao quanh toàn bộ cơ thể.

Và cô ta vẫn bình an vô sự!

Ngôn Đại ngây ngẩn cả người.

Đây không phải là Siêu Phàm.

Ông rõ ràng bắn ra hơn mười phát đạn pháo Nguyên Lực ngưng tụ lại còn không thể đạt được hiệu quả có thể giết chết đối phương, nhưng ít nhất cũng có thể làm cho đối thủ bị thương nặng, đem cô ta từ trên không rớt xuống, bộ dáng chắc chắn sẽ thê thảm hơn mình mới đúng.

Dù sao, ông biết mình hoàn toàn không có tiếp nhận loại năng lượng như thế, đối diện cũng là Siêu Phàm, về mặt lý thuyết thì giống nhau mới đúng!

Lúc này, Nancy tay trái không cầm vũ khí vươn ra, năm ngón tay xòe ra thành lòng bàn tay. Trong nháy mắt, vô số trường kiếm dài như mực xuất hiện ở xung quanh cô.

Trường kiếm màu đen phát ra dao động năng lượng mạnh mẽ và mũi kiếm hướng về phía ông.... Ngôn Đại trong lòng rùng mình và sinh ra cảm giác xấu ở trong lòng.

Ngay sau đó, thanh trường kiếm màu đen rơi xuống như những giọt mưa.

Đất bị cày xới hết lần này đến lần khác, rừng núi bị đánh sập xuống mấy tầng lầu.

Ngôn Đại càng thêm chật vật chạy trốn, ngay cả khoảng trống để phản công lại cũng không có tìm được..... Liền bị một thanh trường kiếm năng lượng màu đen đánh bay ra ngoài, khóe miệng đã ho ra máu.

Cận chiến đánh không lại, giờ thì tấn công từ xa cũng chả phải là đối thủ.

Ngôn Đại trong lòng có chút hoảng sợ.

" Nếu cứ tiếp tục như thế này, mình sẽ không thể nào chịu nổi nữa, nhất định phải nhanh chóng rời đi mới được."

Tính mạng của bản thân khó bảo toàn, đám thành viên lính đánh thuê Tê giác, Ngôn Đại đã sớm từ bỏ bọn họ từ lâu.

Cô gái óc đen trong bộ áo giáp đen này, thực lực mạnh hơn ông quá nhiều. Nếu không phải đã đột phá đến Siêu Phàm nhẫn nhịn chiến đấu, đổi lại vẫn ở giai đoạn thức tỉnh , với khoảng cách chênh lệch như thế, ông đã sớm bị đánh ngã nằm trên mặt đất lâu lắm rồi.

Ngôn Đại một bên né tránh, một bên nhảy vào trong rừng núi, ông không có bay lên, tính toán lợi dụng địa hình, gia tăng tỉ lệ trốn thoát của mình.

Bỗng nhiên.

Ầm ầm!

Mây đen bao phủ, từng tia sấm sét hình dạng con rắn đang nhảy múa trên bầu trời.

Một cỗ sát khí chết người từ trên trời giáng xuống, sắc mặt của Ngôn Đại thay đổi dữ dội và ông mới nhớ tới Thâm Lam còn có đòn sát thủ đó là " Trời Phạt".

Như cọng rơm cuối cùng lấn át con lạc đà.

Trong lúc ông lường trước được nguy hiểm, một khi ông ta bị " Thiên Phạt" đánh trúng, hoàn toàn có khả năng bị thương nặng và thực lực hơn xa ông vẫn đang đuổi theo ở phía sau...

Khuôn mặt ông dần dần trở nên cay đắng.

"Muốn sống, hay là muốn chết?"

Một giọng nói uy nghiêm vang dội từ trên trời truyền đến.

Ngôn Đại thành thật giơ ngọn cờ trắng lên.

Ông vừa mới đột phá Siêu Phàm, cuộc sống tốt đẹp vừa mới bắt đầu không được bao lâu, căn bản cũng không có ý nghĩ liều chết chống lại.

Đầu hàng cũng không có mất mặt.

Trong lịch sử, nhiều cao thủ có kinh nghiệm bị bắt làm tù binh.

Ông không tin vị cao thủ Siêu Phàm ở Thâm Lam này, đâu phải lúc nào cũng nhìn chằm chằm ông mọi lúc. Chỉ cần có cơ hội, liền có thể chạy trốn khỏi nơi này. trời cao mặc chim bay, biển rộng mặc cho cá nhảy.

Với thực lực Siêu Phàm của ông, đi đâu mà chả được.

Ngôn Đại nhìn lên bầu trời không chút do dự trả lời: " Tôi muốn sống."

" Được rồi vậy hãy kí phần khế ước này đi."

Theo tiếng nói từ trên trời truyền đến, một con rối mặc một bộ áo giáp xanh lam, từ xa chạy như bay tới. Sau đó, con rối đưa tay lấy ra một cuộn giấy da dê cổ xưa đưa cho ông.

Ngôn Đại: "..."