Lâm Đông.
Khu nhà ở của quan chức cấp cao.
Một ông già đeo kính đang dẫn người thanh niên đi tới, " Đây là điện thoại cố định có thể dùng để liên lạc từ xa, còn những thứ này được gọi là xe hơi, điện thoại di động, máy tính, chỉ là hiện tại cũng không dùng được..."
Thân là những lãnh đạo cao cấp, ông lão vẫn là một người kiêu ngạo, cho dù đối mặt với những cự đầu số một như Lục Kiến Quân, ông cũng không hạ thấp bản thân.
Nhưng khi biết được, người bên cạnh nhìn có vẻ trẻ trung ở bên cạnh thực sự đã sống hơn hai trăm năm, còn cao hơn cả ông nội của mình, ông lão không chút nào miễn cưỡng hạ thấp bản thân mình.
Huống chi sức mạnh của vị này ngang ngửa với con quái vật tám tay kia!
Ông lão đã tận mắt nhìn thấy sức tàn phá khủng bố kia.
Có vị này ở đây, sau này tương lai của ông không còn lo nghĩ gì nữa.
" Ông Ngôn, ngài có hài lòng với những thứ này hay không?"
Ngôn Đại thờ ơ gật đầu," Thật thú vị, nhưng thứ mà ta muốn cũng không phải là những thứ này."
" Những tài liệu mà ngài cần đều nằm ở bên trong kho hàng của Lâm Đông, tôi đã phái người đi lấy qua và tôi đã phái người đi tìm những vật liệu còn thiếu, chắc sẽ nhanh chóng tìm thấy chúng."
" Vậy thì tốt rồi, chỉ cần ông có thể tìm được những vật liệu này, ta sẽ đối xử tệ với ông..."
Ngôn Đại chắp hai tay, đi đến bên cửa sổ, ngoài cửa đèn đuốc sáng trưng. Dù toàn bộ Lâm Đông vân chưa thay thế hoàn toàn bằng đèn Nguyên Lực. Nhưng ở nơi này, tại biệt thự xung quanh cũng đã được lắp đặt, các kiểu dáng đèn được chế tạo một cách tinh xảo.
Ngôn Đại khá hài lòng, " Hai con quái vật ở trong video quả thật rất mạnh, cái gọi là nơi trú ẩn còn lâu lắm mới đủ để bảo vệ an toàn cho các ngươi. Đây không phải là do công nghê kỹ thuật của các ngươi quá kém mà hai con quái vật kia đã đạt đến cấp độ Siêu Phàm..."
" Nhưng các ngươi cũng không cần lo lắng." Hắn nói tiếp, ánh mắt nhìn qua bên trong phòng, ông lão quan chức cấp cao, người đứng đầu nhóm lính đánh thuê Tê Giác cùng với con cháu trực hệ dòng chính, những người này càng thêm cung kính, cúi đầu chăm chú lắng nghe.
" Ta cũng là người đã đạt đến cấp độ này, khi nguy cơ đến, ta cũng có thể bảo vệ mạng sống của các ngươi. Đương nhiên, ta chỉ cứu một ít người, còn những người khác, ta cũng không có nhiều thời gian rảnh rỗi như thế."
" Như vậy đã đủ rồi, chắc chắn sẽ không gây thêm phiền phức gì cho ngài." Ông lão vội vàng nói, " Không biết ngài có còn muốn cái gì nữa không?"
Ngôn Đại đứng ở bên cửa sổ suy nghĩ một chút:
" Bí Cảnh, ta muốn biết nơi nào có lối vào của Bí Cảnh."
" Từng có một lối vào của Bí Cảnh xuất hiện ở bên sườn núi cách hai mươi km, nhưng rất nhanh đã biến mất, nghe những người ở bên trong nói, Bí Cảnh đã sụp đổ."
" Chúng tôi không biết cụ thể lối vào của Bí Cảnh, nhưng...." Ông lão dừng một chút, " Có một người nhất định nắm giữ Bí Cảnh ở trong tay."
" Ai?"
" Đường Vũ Thâm Lam."
" Thâm Lam ban đầu chỉ là một nơi trú ẩn nhỏ, nhưng bọn họ lại có được kỹ thuật rune vượt xa học viện khoa học, không giữ nắm độc quyền thị trường trang bị rune, hơn nữa còn bán rất nhiều, đã sớm thu về lợi nhuận khá lớn."
Không chỉ hư thế, Thâm Lam còn có một loại thiết bị nào đó có thể tạo ra sấm sét. Sức mạnh của nó còn mạnh hơn súng Tụ Năng, điều này không được bình thường lắm. Tên Đường Vũ kia vô cùng ích kỷ, rõ ràng nhân loại đang gặp nguy hiểm vậy mà lại không muốn đem những kỹ thuật trang bị đó chia sẻ ra!"
Ông già giận dữ.
Ngôn Đại không để ý đến mấy câu sau, khi nghe thấy được kỹ thuật rune và sấm sét, ánh mắt liền sáng lên.
" Liên minh pháp sư, vương triều Cổ Linh hay là những thế lực khác ở Bí Cảnh?
Việc con người ở thời đại này có thể nắm giữ được, chứng tỏ Bí Cảnh đã xảy ra vấn đề và cũng trở thành Bí Cảnh không có người sở hữu.
Giống như Bí Cảnh vương quốc Nam Lẫm của bọn họ, có thể điều khiển cửa ra vào của Bí Cảnh, cho dù vô tình phát hiện ra, chỉ dựa vào lực lượng yếu ớt của nhân loại hiện đại cũng không có khả năng trở thành đối thủ với bọn họ.
Anh ta cũng không lo lắng về việc chạm trán với những kẻ thù hùng mạnh cùng thời đại, cho dù là một lão gia hỏa từ kỷ nguyên thứ tư hồi sinh lại. Đại Ngôn tin tưởng, cũng không có bao nhiêu người có thể đột phá Siêu Phàm, cho nên ông cũng chả sợ hãi gì.
Trang bị rune, còn có kỹ thuật sấm sét làm cho ông có chút cám dỗ.
" Công nghệ nằm trong tay bọn họ, quả thật có chút lãng phí. Đợi khi ta nắm giữ sẽ tận dụng một cách tốt nhất.... Hãy nói cho ta biết toàn bộ chi tiết về Thâm Lam trước đi."
Ông già bảo con cháu trực tiếp phụ trách việc thu thập tình báo, giới thiệu chi tiết cho ngài Đại Ngôn.
Vị thủ hạ kia nói rất đầy đủ, bao gồm cả lúc Thâm Lam vừa mới thành lập, khi nào bắt đầu bán trang bị rune, tổ chức đại hội võ thuật, cũng không tránh khỏi việc gặp phải làn sóng ma thú cấp bốn, bao gồm ba con ma thú cấp thảm họa và Đường Vũ đạp ở trên hư không đi tới tường thành.
Ngôn Đại giữ tên thủ hạ kia lại.
Ông ta không quan tâm đến ma thú cấp thảm họa, chỉ là một tên khổng lồ cồng kềnh mà thôi.
" Ngươi nói, chân của tên kia từng bước đạp hư không đi tới?"
" Vâng, chuyện này rất nhiều người khác đã chứng kiến."
" Ta cảm thấy, chuyện Bí Cảnh Thâm Lam này,, còn cần phải chậm rãi tính toán một phen. Lỡ như Đường Vũ cắn chặt không nói ra một lời nào về Bí Cảnh cũng vô cùng phiền phức. Đúng, việc này cần phải có kế hoạch chu đáo, việc này ta sẽ giao cho các ngươi."
Hắn vỗ vai ông lão, trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi.
Lưu lại những người khác hai mặt nhìn nhau.
Luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng.
……
……
Đường Vũ bị nhắc tới, ngay cả hắt hơi cũng không có, vẫn còn đang thoải mái nhàn nhã đi trong Bí Cảnh.
Không giống như lăng mộ của Vương Tán, Bí Cảnh này vừa đi vào bên trong đã để cho bạn nhìn thấy toàn cảnh xung quanh.
Không phải là Bí Cảnh không lớn ngược lại nó lớn hơn rất nhiều.
Đường Vũ từng bước leo lên cao, đứng giữa không trung nhìn xung quanh bốn phía.
Trong Bí Cảnh, mái vòm được bao quanh bởi một đám sương mù trắng, Đường Vũ có chút hiểu biết về không gian, nơi đó chính là ranh giới, nếu bước vào trong đó sẽ bị lực cản lại, càng đi vào sâu bên trong lực cản sẽ càng lớn.
Loại kết giới này có thể bị phá vỡ, nhưng sau khi phá vỡ nó, sẽ tiến vào không gian hư vô lưu tầng, đó là chân chính chỗ chết, anh suy đoán ngay cả Siêu Phàm cũng chưa chắc có thể sống sót ở trong không gian hư vô.
Có rất nhiều kiến trúc phong cách độc đáo ở trong Bí Cảnh, liền giống như những gì nhìn thấy ở bên ngoài Bí Cảnh, nơi này giống như một thị trấn nhỏ.
Một số tòa nhà được lưu giữ nguyên vẹn, có một số tòa nhà giống như đã bị thứ gì đó tấn công dữ dội. Một nửa ở trong đó đã bị phá hủy không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Điều khiến cho anh chú ý tới chính là năm tòa nhà hình tháp ở giữa thị trấn.
Mỗi tòa nhà cao hơn hai mươi tầng, ba trong số đó còn lưu giữ nguyên vẹn khá tốt.
Đường Vũ đi về phía một tòa tháp cao còn nguyên vẹn và ném một con rối đi dò đường ở phía trước. Khi con rối mũm mĩm vừa bước vào cổng tháp, một tấm màn màu xanh bỗng nhiên xuất hiện, nhưng sau đó nó đã bị phá tan bởi sự mạnh mẽ của con rối đụng phải và vỡ vụn.
" Ngay cả khi con rối có thực lực chỉ có cấp một cũng không thể ngăn cản nó. Có vẻ như nơi này vẫn còn một số chế độ nào đó, nhưng năng lượng cung cấp đã không đủ nữa."
Lối vào là một đại sảnh, phía dưới có khắc trận rune, bốn phía bức tường xung quanh có rất nhiều đồ vật lẽ ra dùng để phòng thủ khi có người xâm nhập, nhưng xem ra lúc này đã mất đi tác dụng hoàn toàn.
Đường Vũ leo lên bậc thang xoắn ốc, tầng hai, ba và bốn có lẽ là phòng thí nghiệm, chỉ là rất nhiều thiết bị anh không thể nào nhận ra.
Tầng năm, sáu, bảy chính là phòng làm việc, bên trong chất đống sách vở. Đường Vũ căn cứ vào số lượng sách ở nơi này có thể xem đây là thư viện.
Anh cố nén xúc động lật sách, trực tiếp đi tới tầng cao nhất.
" Hẳn chỗ này là chỗ ở chủ nhân của tòa tháp. Nếu có bảo vật quý giá, nhất định sẽ cất giấu nơi này.