" Theo thống kê đêm qua, các sản phẩm điện tử như đèn điện, xe cộ, điện thoại di động, máy tính và các sản phẩm thiết bị điện tử khác đều bị hư hỏng ở các mức độ khác nhau. Theo nghiên cứu bên " bộ phận thiết bị", ngay cả khi sản xuất ra sản phẩm điện tử mới vẫn sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cụ thể thời gian không hoạt động.
" Nhưng...." Trần Hải Bình nói thêm, " Nơi trú ẩn trước đây đã đem thiết bị Nguyên Lực phổ biến trước đây, đã đạt 30% và có kế hoạch chuyển đổi dần các thiết bị điện tử trở thành các thiết bị Nguyên Lực. Những thay đổi đêm qua không ảnh hưởng gì nhiều đến nơi trú ẩn chúng ta. Trong vòng ba ngày, bên phía " Bộ nội vụ" có thể đảm bảo tất cả hoạt động ở nơi trú ẩn sẽ trở lại như trước."
Đường Vũ gật đầu.
Sau tận thế, sự can thiệp của của các từ trường không xác định đã xảy ra từ trước, chẳng hạn không thể xác định vị trí, không thể liên lạc từ xa, các loại linh kiện điện tử cũng dễ dàng bị hư hỏng, v...v. Nhưng không ngờ tới, bây giờ nó gần như tê liệt.
Trần Hải Bình tiếp tục nói, " Xung quanh Lâm Đông và các nơi trú ẩn khác đã bị ảnh hưởng nặng nề. Đường sắt Lục Lâm sáng nay xe không có chạy, nghe nói tàu bị hư hỏng nghiêm trọng, bên phía Lâm Đông tựa hồ không để ý việc sửa chữa tàu..."
" Đoàn tàu... Bây giờ chúng ta cũng không thiếu nhân tài chuyên nghiệp và chúng ta có thể hoàn toàn cải tạo lại nó."
Đường Vũ nhìn về phía Thứ Trưởng Bộ trang bị, một người sống sót lúc đầu đã sớm gia nhập nơi trú ẩn và làm việc cần mẫn trong thời gian dài. " Chuyện này do bộ phận trang bị phụ trách, đương nhiên ưu tiên sản xuất các loại thiết bị Nguyên Lực cần thiết cho Lãnh địa trước mắt."
" Ngoài ra, sau này tuyến Lục Lâm sẽ được thay thế bằng tàu Nguyên Lực do chúng ta tự sản xuất và về việc phân phối lợi ích với Lâm Đông, tự nhiên phải phân phối lại lần nữa. Tốt hơn hãy để người của chúng ta quản lí đoàn tàu... Bộ trưởng Trần, chuyện này sẽ để ông giải quyết."
" Được." Trần Hải Bình đáp, " Giám đốc, buổi sáng bên phía Lâm Đông và các nơi trú ẩn lớn khác, đều có ý định đặt mua số lượng lớn thiết bị Nguyên Lực cơ bản. Chỉ là một khi bán đi, kỹ thuật của những thiết bị Nguyên Lực này sẽ dễ dàng khám phá ra."
" Có thể bán được, nhớ cân nhắc về giá cả."
Giống đèn đường Nguyên Lực, việc sử dụng nguyên tinh hết sức cơ bản, học viên khoa học ở những nơi trú ẩn lớn phải mất vài ngày mới hoàn toàn có thể hiểu được. Những nơi trú ẩn chính thức dự định đặt hàng số lượng lớn, cũng vì trong thời gian ngắn ổn định tâm tình của những người sống sót.
Dù sao, ban đêm dễ khiến cho người ta hoảng sợ nhất.
Sau khi Trần Hải Bình nói xong, La Triết cũng tiến lên một bước, vẻ mặt có chút ngưng trọng. " Giám đốc, số lượng ma thú ùa ra từ điểm tài nguyên số 1 đã tăng lên rất nhiều, còn có một con ma thú cấp thảm họa xuất hiện, thật may là kịp thời đánh chết. Sáng sớm hôm nay, theo tin tức từ binh đoàn điều tra truyền tới, số lương ma thú ở các nơi cũng tăng lên rõ rệt."
" Hơn nữa, nồng độ Nguyên Khí đã tăng lên khoảng hai lần so vơi trước và nó vẫn còn chậm rãi tăng lên."
Nồng độ Nguyên Khí của Trái đất vốn đã rất cao.
Đường Vũ đã từng hỏi Y Liên, La Triết và những người khác về nồng độ Nguyên Khí ở thế giới bọn họ đang sống ước chừng chỉ có một phần năm. Cho dù là bảo địa, nồng độ Nguyên Khí cũng không thể so sánh với trái đất.
Trước khi La Triết bị thương, phải mất vài năm mới thức tỉnh từ cấp một tăng lên đến cấp chín. Hiện tại chỉ mất vài tháng ngắn ngủi có thể có thực lực cấp 11. Đương nhiên, anh ta có luyện hóa Linh Hồn Lực và bản thân tư chất của La Triết tăng lên cũng có quan hệ. Nhưng đến giai đoạn thức tỉnh hậu kỳ, việc tu luyện chiếm tỉ lệ càng lúc càng lớn.
Nếu chỉ dựa vào việc tu luyện để nâng cao cấp độ, anh ta hiện tại chỉ cần một nửa thời gian thôi. Nếu ở thế giới của La Triết , một hai năm cũng không nhất định có thể đột phá, có sự chênh lệch rất lớn.
Những thay đổi đêm qua, ít nhất không phải tất cả đều là chuyện xấu.
Sau khi tan họp, Đường Vũ thừa dịp nồng độ Nguyên Khí tăng lên, chỉ cần đi tu luyện một chút, kẹt ở thức tỉnh cấp 9 đỉnh phong lâu như thế. Anh có dự cảm, khoảng cách việc đột phá của anh đã không còn xa nữa.
Hi vọng không phải là ảo tưởng.
“Mau nhìn bên kia!”
"Đó là cái gì?"
" Thận Lâu Hải Thị?"
Nhiều người la hét.
Đường Vũ giật mình, ngẩng đầu lên, mặt trời trên cao, từ phía chân trời có thể nhìn thấy rõ một mảnh bóng ảnh, xung quanh là núi non, sừng sững ở trên đám mây.
Anh lập tức chạy lên sân thượng lâu đài, tầm nhìn không bị cản trở gì, càng có thể nhìn thấy rõ ràng hơn.
Những ngọn núi liên miên không dứt xuất hiện trên mây mù ở xa, từ vị trí anh ta đứng nhìn lại gần như là một nửa bầu trời.
Đều xuất hiện cảnh tượng được bao quanh những ngọn núi, hơn nữa rõ ràng cực kì.
Đường Vũ mở to hai mắt, cố hết sức nhìn ra ngoài.
Anh nhìn thấy những ngọn núi được bao phủ bởi cây cối xanh tốt, phi thường to lớn. Có không ít cây đại thụ hình dạng quái dị, thậm chí còn có thể di chuyển qua lại.
Trên đỉnh núi cao chót vót, không ít loài chim bay ngang qua, giống như những động vật biến dị, không chỉ có kích thước to lớn mà còn vô cùng hung ác. Chỉ trong chốc lát, anh đã chứng kiến không ít loài chim hung dữ đi săn và chiến đấu với nhau.
" Rốt cục dãy núi ở đâu..."
Đường Vũ không biết có bao nhiêu ngọn núi...Thận Lâu Hải Thị bao quanh những ngọn núi này giống như một bức tranh 3D đứng ở trên mây. Anh chỉ có thể nhìn thấy cảnh vật xung quanh chính là như thế. Chỉ cần liếc nhìn, ít nhất đều có hàng nghìn ngọn núi!
" Dãy núi nào có nhiều ngọn núi như thế, nhiều loại chim khổng lồ như vậy, chỉ sợ là một nơi nguy hiểm... Chờ chút, kia là cái gì?"
Đường Vũ không khỏi nghiêng người về phía trước, mặc dù điều này không làm cho anh nhìn rõ hơn.
Trong dãy núi liên tiếp, anh nhìn thấy một số tòa nhà hùng vĩ, giống như cung điện, những tòa nhà này có phong cách độc đáo. Nhưng khi nhìn vào vẫn làm cho người ta cảm giác được nguy nga, khí thế bàng bạc, tráng lệ lộng lẫy.
Đã từng.
Đường Vũ ý thức về vẻ đẹp của những dãy kiến trúc kia. Những cung điện kia cho dù có thể nhìn thấy phong cảnh còn lại của ngày xưa, nhưng lúc này hầu hết mọi thứ đều đã đổ nát, một số sảnh lớn sụp đổ chỉ còn lại gạch ngói, một số được bảo tồn tương đối còn nguyên vẹn. Nhưng vẫn có loại cảm giác ảm đạm mất đi vẻ rực rỡ.
Một con chim to lớn hung dữ bay lượn trên bầu trời, bỗng nhiên sà xuống về phía cung điện được bảo tồn nguyên vẹn. Ngay khi móng vuốt sắc bén của nó chuẩn bị tóm lấy mái hiên cung điện. Cung điện bỗng nhiên nở rộ ra một chùm tia sáng.
Con chim hung dữ há to miệng, dường như đang gào thét lại có vẻ sợ hãi. Nó đã bị thương không dám tới gần lại nhưng cũng không muốn rời đi, bay lượn xung quanh ở cung điện.
Đường Vũ thở ra thật sâu.
Cung điện là cái gì? Chính xác nó từ đâu đến?
Những con chim hung dữ kia tuy chỉ thấy từ xa không ít.....Ngay cả ánh mắt của anh cũng không thể theo kịp.
Cảnh tượng hiện ra, rốt cục dãy núi kia hay là không phải?
Từng nghi vấn lần lượt xuất hiện trong lòng Đường Vũ.
Giải thích theo kiểu khoa học, Thận Lâu Hải Thị là một hiện tượng tự nhiên được hình thành bởi sự khúc xạ và phản xạ toàn phần của ánh sáng. Là một hiện tượng ảnh ảo được hình thành bởi sự khúc xạ trong bầu khí quyển đối vơi ánh sáng do các vật thể trên trái đất phản xạ lai. Bản chất của nó là một hiện tượng quang học.
Nhưng đây có thực sự chỉ là một hiện tượng quang học hay không?
Mình luôn cảm thấy từ lúc tận thế đến nay, trái đất mà anh quen thuộc ngày càng trở nên bí ẩn.
......
Thận Lâu Hải Thị kéo dài khoảng ba tiếng và cuối cùng dần dần biến mất
Tại Thâm Lam hay Lâm Đông, những người sống sót đều có thể nhìn thấy rõ ràng thậm chí ngay cả Lạc Hà cách xa hàng nghìn km cũng nhìn thấy những dãy núi trải dài, chỉ là ở Lạc Hà nhìn thấy cảnh tượng tương đối nhỏ không giống như ở Thâm Lam dường như bao phủ cả nửa bầu trời.
Như thể khoảng cách càng ngày càng xa, anh em nhà Carmen ở Lạc Hà cũng không thể nào nhìn thấy dãy kiến trúc cung điện hùng vĩ ở giữa núi rừng.
Đường Vũ mấy ngày nay liền ở trong lãnh địa tu luyện, anh cảm giác được mối nguy hiểm, có lẽ bởi vì tâm tình thay đổi. Anh đột phá bình cảnh thức tỉnh cấp 10 cũng bắt đầu buông lỏng.... Nó không phải ảo giác.
Trong khi đó, anh yêu cầu La Triết tiếp tục mở rộng quy mộ của hai quân đoàn chủ lực là đơn vị phòng thủ và điều tra, đồng thời mở đường tới những nơi trú ẩn như Lâm Đông. Nguồn nhân lực chiêu mộ bên Thâm Lam càng ngày càng chất lượng.
Bộ tình báo do Hôi Nhận đứng đầu, một mạng lưới tình báo khổng lồ cũng đang nhanh chóng lan rộng ra những khu vực xung quanh.
Cách đây không lâu, có nhân viên tình báo truyền đến tin tức, Thận Lâu Hải Thị cũng không có biến mất.
Tại Thâm Lam hay Lâm Đông đều không thể nhìn thấy. Nhưng ở tỉnh thành cách xa mấy trăm km, cảnh quan kia vẫn còn tồn tại chỉ là phạm vi đã thu nhỏ lại cố định ở một vị trí nhất định.
Nghe nói Thần Lâu Hải Thị xuất hiện, những người sống sót ở tỉnh thành, bốn phía xung quanh đều có thể nhìn thấy dãy núi trải dài hoàn toàn bao phủ cả bầu trời!
Tỉnh thành cách Thâm Lam cũng không xa, nhóm người thức tỉnh bình thường không cách nào vượt qua khoảng cách như vậy. Nhưng đối với lực lượng vũ trang hiện tại của lãnh địa cũng không khó khăn bao nhiêu.
Ngày hôm đó, một đoàn điều tra gồm trăm người ồ ạt đi ra bên ngoài, tình báo quan trọng cũng chuyển về hết tỉnh thành.