Khu thương mại.
Khách sạn cho thuê kiểu Nhật Bản.
Răng rắc
Cánh cửa phòng mở ra, người đàn ông mặt chữ điền bước ra, lúc này tóc đã ướt đẫm, không còn mặc chiếc áo da thú đơn giản nữa, mà là 1 chiếc áo thể thao cùng quần đùi, những đường gân cơ bắp dưới lớp áo hiện ra rõ ràng.
Hai đội viên nam khác, một người cao gầy, cùng một nam tử bình thường khác, không có cảm giác gì tồn tại, cũng tắm rửa sạch sẽ, thay 1 bộ quần áo mới vừa mua rồi bước ra khỏi phòng.
Người đàn ông mặt chữ điền bước đến cánh cửa đối diện, nhẹ nhàng gõ cửa.
Bên trong cửa truyền đến tiếng kêu thanh thúy, "Đến đây, đến đây!"
Lập tức có tiếng bước chân dồn dập vang lên, cửa phòng mở ra, đập vào trong mắt chính là nữ thức tỉnh ở trong nhóm.
Khác với vẻ ngoài lôi thôi và luộm thuộm trước đó, nữ tử thức tỉnh mặc một chiếc áo phông có hoa văn màu đen ở thân trên, dưới vạt áo lấp ló vòng eo thon thả, thân dưới mặc một chiếc quần đùi màu xanh đậm, dáng người lồi lõm hoàn mĩ phác họa đi ra.
Tuy làn da không được trắng nõn, nhưng cặp đùi thon thả cân đối lộ ra trong không khí, đã khiêu khích hai người khác máu dê thức tỉnh, ngoại trừ nam tử mặt chữ điền.
Phía sau nữ tử thức tỉnh là người có năng lực cảm giác, mặc áo sơ mi trắng voan cùng quần ống rộng màu đen, tuy rằng dáng người không uyển chuyển như lúc trước, nhưng nhan sắc lại cao hơn 1 bậc.
Hai người đàn ông thức tỉnh, lại chuyển ánh mắt đến trên người phụ nữ có siêu năng lực.
Dù quen biết nhau đã lâu, kết thành một đội gắn bó thân thiết, nhưng phần lớn thời gian họ đều sống ở nơi hoang vu nguy hiểm, vì sự an toàn, đôi khi họ cố tình bôi bùn lên người. Nếu không mở miệng nói chuyện, thậm chí có khi còn không phân biệt được đâu là nam, đâu là nữ, chứ đừng nói đến hình ảnh.
“Cuối cùng cũng cảm giác sống trở lại.” Nữ tử thức tỉnh với thân hình bốc lửa nói, “ Đã rất lâu rồi tôi không có tắm, không thể nào tưởng tượng cơ sở vật chất của khách sạn đầy đủ vật chất như vậy, phòng tắm rộng rãi riêng biệt, 24 giờ không gián đoạn cung cấp nước và điện, ngoại trừ việc thiếu internet. Khách sạn mới được xây dựng có thể sánh ngang với khách sạn 5 sao trước tận thế, cũng không biết nơi trú ẩn này làm như thế nào "
Cô ngạc nhiên
Người đàn ông mặt chữ điền cười khổ 1 tiếng, " Khách sạn mà không tốt mới là vấn đề? Để thuê một phòng sinh hoạt bình thường, mỗi ngày sẽ tiêu tốn của chúng ta 5 viên nguyên tinh. Chúng ta cần phải tiết kiệm lại 1 chút, lần sau ăn cơm nhớ chú ý cẩn thận, nếu không đến lúc đó chúng ta ngay cả vũ khí cũng mua không được."
Nữ tử thức tỉnh bốc lửa cười gượng, " Lần sau, ta gọi đồ ăn sẽ chú ý 1 chút, nhưng đồ ăn thật sự quá ngon đi. Giá thực tế so với tưởng tượng của chúng ta rẻ hơn rất nhiều. Hay buổi tối chúng ta đi ăn thêm 1 chuyến?"
Người đàn ông mặt chữ điền nghiêm túc nói: " Lúc trước chúng ta ăn 1 bàn thịt hải thú ở nơi trú ẩn khác, ít nhất phải tiêu hao hon 1000 nguyên tinh, có thể không đủ để khoét túi tiền của chúng ta, mặc dù ở Thâm Lam tiện nghi hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Một bàn dị thú hải sản chỉ có mấy chục nguyên tinh, nếu đổi thành vật tư bình thường có thể mua 1 xe . "
" Việc bây giờ chúng ta cần làm, tìm hiểu 1 chút như thế nào mới mua được trang bị rune. Tôi hiện tại tin tưởng Thâm Lam có loại vũ khí có thể dễ dàng phá vỡ hàng phòng ngự của ma thú. E rằng cũng không dễ dàng mua được tới tay như thế, có lẽ phải trả 1 cái giá không nhỏ"
...
...
Mười phút sau, nhóm người đàn ông mắt chữ điền đứng trước siêu thị trang bị mới vừa khai trương ở đường phố trung tâm khu thương mại.
Lúc này
Tất cả mọi người đều cầm trên tay vũ khí mới mua, vẫy vẫy, kiểm tra kỹ càng rồi nói: “ Mẹ bà nó, không phải dễ dàng đạt tới tay quá rồi sao? " biểu lộ.
Mười phút trước, họ vốn định tìm người thức tỉnh ở địa phương Thâm Lam hỏi thăm, sau đó theo dựa theo manh mối, nghĩ biện pháp đem vũ khí rune mua tới tay. Một nhân viên khách sạn đi ngang qua nói với họ, các anh có thể mua được trang bị rune trên đường phố bên cạnh.
Ban đầu họ đã không tin điều đó cho đến khi bước vào siêu thị trang bị, cho đến khi họ cầm vũ khí lên và trải nghiệm, cho đến khi thanh toán tiền, cho đến khi bước ra khỏi siêu thị thiết bị ...
Nam tử cao gầy thức tỉnh, cuối cùng mở miệng: " Đội trưởng, giá thành rẻ như thế, không phải chúng ta mua phải hàng giả sao?"
Người đàn ông mặt chữ điền cầm cây chiến đao vung lên mang theo tiếng gió gào thét bên cạnh 1 gốc cây cao lớn, thẳng đến khi liếc nhìn qua chiến đao vài giây,
Anh ta thậm chí không cảm thấy một chút lực cản nào trước khi trượt xuống theo đường chéo.
" Chúng ta đều đã thử qua, hiển nhiên đây cũng không phải là hàng giả. Thật sự không thể nào thật hơn, một kiện vũ khí được xem như là thần binh dĩ nhiên chỉ cần bỏ ra vài chục nguyên tinh có thể mua được rồi, chỉ là chúng ta ăn 1 bữa ăn giá cả ..."
Vừa nói xong, anh ngơ người ra rồi lẩm nhẩm trong miệng, " Bữa ăn của chúng ta, bình thường mà nói, cũng tiêu tốn hơn 1000 nguyên tinh, nếu so sánh như thế giá cả trang bị rune như thế cũng bình thường."
Trong số năm người, có người mua chiến đao, có người mua trường kiếm, có người mua kiếm ngắn, giống như lấy được đồ chơi mới, bọn họ vung vẩy vô cùng vui vẻ.
Lúc này, bọn họ nhìn thấy một người đàn ông thức tỉnh mặc đồng phục chiến đấu đi về phía bọn họ, chỉ vào cái cây vừa bị chặt đứt vươn tay ra, " Phá hủy một cây công cộng phạt mười nguyên tinh."
Người đàn ông mặt chữ điền sửng sốt, ánh mắt cứng đờ quét qua nửa thân cây ở bên cạnh, đáy lòng hận không thể tát mình 1 cái.
Vũ khí rune giá khá rẻ, nhưng các chi phí ở Thâm Lam ... Xác thực muốn mạng người!
...
" Đội trưởng, Thâm Lam cũng quá lừa người rồi, chỉ 1 gốc cây bình thường như thế, vậy mà phạt chúng ta 10 nguyên tinh, đây là muốn cướp tiền đó!"
Người đàn ông cao gầy thức tỉnh vô cùng bất mãn, " Tên kia chẳng phải mới chỉ thức tỉnh cấp 4 sao, chúng ta căn bản có thể hạ hắn trong vòng 1 nốt nhạc!"
Anh vừa mới nói dứt lời thì bị người phụ nữ mặc chiếc quần nóng bỏng bên cạnh đánh cho một cái thật mạnh vào đầu:
" Anh có bị ngốc hay không! Anh chàng mặc đồ đen là người thi hành luật pháp nơi ẩn nấp Thâm Lam. Thâm Lam thậm chí còn dám bán vũ khí rune, thực lực sao có thể yếu được? Nếu chúng ta không nộp phạt, người tới lần sau có thể thức tỉnh cấp 5, hoặc thậm chí không chỉ có một. "
Người đàn ông cao gầy che đầu với vẻ mặt oan ức
Đội trưởng Phương Diện thở dài, " Chỉ trách tôi không cẩn thận làm hỏng cái cây dó, tuy 10 nguyên tinh khá đắt, nhưng chỉ đền bù nguyên tinh cũng không tệ. Khi gặp phải một số nơi trú ẩn độc đoán, có thể lấy nó làm cái cớ để cướp bóc những người thức tỉnh ngoại lai như chúng ta. "
" Tuy nơi trú ẩn Thâm Lam không có lớn, nhưng trật tự mọi mặt đều hoàn hảo, có thể so sánh với một nơi trú ẩn quy mô lớn."
Anh suy nghĩ 1 chút rồi bổ sung, " Ở một số khía cạnh khác còn vượt qua thế nữa. Ở những nơi trú ẩn lớn, cửa hàng ăn uống không thể ăn thịt thú biến dị và các cửa hàng vũ khí không thể mua được những vũ khí thần binh như thế."
Giờ đây, họ không chỉ có vũ khí rune trong tay mà còn mua những bộ đồng phục chiến đấu bó sát rất phổ biến trong siêu thị trang bị, họ chỉ đợi trở về khách sạn, liền đem trang phục chiến đấu mặc vào.
Thay hết trang bị mới, hiệu quả chiến đấu của tổ đội năm người nhất định sẽ tăng lên rất nhiều, mục đích đi đến Thâm Lam cuối cùng đã đạt được
Chỉ là người đàn ông mặt chữ điền do dự và quyết định hỏi ý kiến của những người khác. " Tôi chỉ nghe người bán hàng nói rằng loại trảm ma kiếm này chỉ là trang bị rune phổ biến nhất. Trong Thâm Lam, có loại vũ khí sắc bén hơn, thậm chí có 1 số trang bị không thể nào tưởng tượng được, chúng ta ... Chúng ta có muốn đi xem thử 1 chuyến không? "
Sau một phen thương lượng, những người khác trong đội đều quyết định nghỉ ngơi chỉnh đốn lại 1 phen.
Nguyên tinh cho hai phòng đã được thanh toán, không cách nào hoàn lại tiền, họ cũng có chút tò mò về trang bị rune thần kì hơn, bọn họ có chút tò mò, đi xem 1 chút, hiểu rõ 1 chút, chẳng có mất mát gì.
Nếu giá cả không cao, bọn họ sẽ cố gắng nghĩ biện pháp mang về trong tay 1 hay 2 kiện
Nếu như quá khó khăn, bọn họ cũng chỉ có nước từ bỏ, cũng chả có mất mát.
Bọn họ đã hạ quyết tâm, ngày mai phòng khách sạn hết hạn sử dụng, liền rời đi Thâm Lam.