Cố Đông đối với trang bị rune của Thâm Lam vô cùng thèm thuồng, cũng từng phái người đến Thâm Lam, mua 1 số thanh Trảm ma kiếm về để nghiên cứu.
Sau đó, công hội người mạo hiểm đưa ra việc đổi trang bị rune cao cấp, ông đã cố tình cử một đội gồm những người thức tỉnh ưu tú, cải trang thành người mạo hiểm, hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày dùng điểm đó đổi lấy nhiều loại trang bị rune tiên tiến khác nhau.
Sau đó ... càng mua càng nhiều, càng đổi càng nhiều, càng thành công trong việc nâng mức tiêu thụ trung bình của người thức tỉnh Thâm Lam, tạo ra thật nhiều doanh thu siêu thị Thâm Lam và hoàn thành nhiều hơn nhiệm vụ ở công hội người mạo hiểm.
Cố Đông thật ra cũng oan ức quá mà, anh chỉ muốn nhìn trộm phương pháp chế tạo trang bị rune ở Thâm Lam, nhưng..... Nói ra thì chả có ai tin, rõ ràng Thâm Lam đã hành động trước.
Kế hoạch ngay từ đầu của ông còn chưa có đặt tên, nhưng công việc làm ăn của ông đã bị bên phía Thâm Lam cướp đi rồi.
Cứ tiếp tục như vậy, hội đấu giá chắc chắn sẽ đóng cửa, siêu thị càng ngày sẽ càng lỗ,
Trong lòng của Cố Đông rất rõ ràng, nếu muốn cứu doanh nghiệp của mình, ổng phải có đủ năng lực để cạnh tranh, điểm mấu chốt mà ông muốn cạnh tranh đó chính là trang bị rune.
Nhưng, ngay cả học viện khoa học khó khăn lắm mới chế tạo ra trang bị rune kém cỏi, nhân viên nghiên cứu ở trong tay ông, cho dù có hủy bỏ số lượng trang bị rune đủ để khiến cho ông đau lòng, vậy mà cũng chưa đạt được thành quả nào.
Là 1 trong những quan chức cấp cao ở Lâm Đông, Cố Đông cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Ông mở mắt ra, nhìn về phía trước thư kí tâm phúc, " Những cuốn sách kia phân tích được gì chửa? "
Người thư kí lắc đầu, " Chúng tôi đã tìm thấy mấy vị chuyên gia về lĩnh vực ngôn ngữ, dự đoán trong khoảng 3 đến 5 ngày, có thể phận tích 1 phần nội dung ở trong đó. "
" Còn những vật khác ở bên trong bí cảnh thì sao? "
Thư kí suy nghĩ, " Sau khi trải qua thí nghiệm, bột ở trong mấy cái bình, ẩn chứa bên trong nhiều thành phần không được rõ ràng, nhưng tất cả đều mất đi tác dụng, dựa theo phỏng đoán những cái bình đó đã trải qua thời gian dài. "
" Những đồ vật khác, cũng bởi vì thời gian quá dài, trở nên yếu ớt không chịu nổi, hiện tại các chuyên gia đang tính toán niên đại của đồ vật, Do chất liệu, thành phần ... nên không cách nào đơn giản dùng dụng cụ để tính toán ra, dựa theo phỏng đoán, những vật kia đã lưu lại hơn chục nghìn năm, thậm chí còn lâu hơn nữa. "
Suy đoán này đã nằm trong dự liệu của Cố Đông.
Tuy đã xuất hiện hơn chục nghìn năm trước, đã xuất hiện nền văn minh, nhìn không thể nào tin tưởng được, nhưng so với việc ma thú đến từ hành tinh khác, nó chẳng là gì so với những tin tức bí mật mà ông biết thông qua nhiều kênh khác nhau.
Huống chi những vật phẩm này đều từ trong bí cảnh mang ra.
Chính bởi vì ông bí mật nắm giữ trong tay bí cảnh cho nên Cố Đông rất chắc chắn Thâm Lam có thể phát triển được đến như vậy, đều là do bí cảnh mang đến.
" Thật không may, phạm vi bí cảnh kia rất nhỏ, kiến trúc và đồ dùng bên trong đều đã hoang phế. Những cuốn sách có khả năng mang lại giá trị cao, tạm thời không có cách nào dịch ra những nội dung cụ thể...... May mắn, cuốn sách được chế tạo bằng tài liệu đặc thù, trải qua thời gian lâu như vậy, hình dạng của nét chữ trên vẫn có thể nhìn thấy được.
Cố Đông suy nghĩ 1 chút, nghiêng đầu, nhìn ra bên ngoài cửa sổ,
" Anh có biết không? 3 ngày sau, khu thương mại Thâm Lam sắp sửa khai trương. " Ông đá nhẹ cái ghế văn phòng về hướng thư kí, " Nếu phía Thâm Lam đã gửi thiệp mời tới, vậy chúng ta cũng đi đến đó 1 chuyến, nhớ chuẩn bị quà cáp. "
Thư kí ngơ người 1 chút, đáp lại, vẻ mặt có chút do dự muốn nói rồi lại thôi, anh cũng không hề lên tiếng nữa, sau khi cáo từ rồi nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại.
" Nếu như có thể tìm được bí cảnh trong Thâm Lam, có thể khám phá ra bí ẩn của trang bị rune, đó là kết quả tốt nhất. Nếu không, mặc dù ở Lâm Đông, có mối quan hệ cạnh tranh với Thâm Lam, nhưng nếu bao quát toàn tỉnh, cả nước, mối quan hệ..... lại khác. "
" Thế giới này thật lớn.... "
Ánh mắt Cố Đông hướng về phía trước, dường như không nhìn thấy độ dài tiêu cự.
......
......
Nơi trú ẩn Thâm Lam.
Với việc xây dựng khu thương mại, theo tin tức trang bị rune dần dần được lan truyền, người thức tỉnh hoạt động xung quanh Thâm Lam càng ngày càng nhiều.
Không chỉ lính đánh thuê ở Lâm Đông, hoạt động ở phía nam Thâm Lam, những nơi trú ẩn nhỏ san sát lẫn nhau, phàm là người thức tỉnh có thực lực vượt qua vùng hoang dã, đều chuẩn bị đầy đủ nguyên tinh khi tới Thâm Lam.
Một số giám đốc ở nơi trú ẩn nhỏ, bởi vì muốn trao đổi lấy trang bị rune cao cấp.
Cố ý đăng kí tại công hội người mạo hiểm, hoàn thành nhiệm vụ.
Trong khoảng thời gian này, những người sống sót bình thường trong lãnh địa cũng ngày càng nhiều.
Đường Vũ đã xem qua bảng số liệu thống kê mới nhất, số người sống sót đăng kí, bao gồm cả người thức tỉnh đã vượt qua 4000 người. Có thể tăng trưởng nhanh chóng nhanh như vậy, vẫn là do các nhiệm vụ dài hạn được treo trên trang chủ của công hội người mạo hiểm.
Nhiệm vụ tìm kiếm và cứu hộ.
1 người sống sót bình thường được thưởng 2 điểm tích lũy công hội, 1 số nhân tài kĩ thuật, ví dụ như nhân viên y tế, nhân viên nghiên cứu khoa học v....v, được thưởng từ 10 đến 100 điểm.
Sự xuất hiện của các nhiệm vụ bắt cóc...... từ lâu, tìm kiếm và cứu hộ đã phần nào giảm bớt sự lúng túng về số lượng nhiệm vụ của công hội người mạo hiểm không đủ.. Trong thời gian ngắn, lãnh địa đón nhận lượng lớn người sống sót. Bởi vì, lãnh địa phát triển nhanh chóng, không chỉ cần người thức tỉnh, còn cần càng nhiều người bình thường. Đường Vũ mới công bố nhiệm vụ khiến cho anh có chút đau lòng.
Ánh mặt trời giữa trưa thập phần độc ác. chỉ cần ở gần khu vực nơi trú ẩn, mới cảm nhận được mát mẻ 1 chút
1 số người thường xuyên thảo luận, vị trí Thâm Lam chính là bảo địa, ngay cả 1 số người có năng lực cũng phát giác ra được, phạm vi sử dụng năng lực ở trong khu nghỉ dưỡng, nhất là năng lực hệ nguyên tố, uy lực dường như so với ngày bình thường lớn hơn 1 chút.
Tuy nhiệt độ trong phạm vi lãnh đại thích hợp, người thức tỉnh ở nơi trú ẩn trong khoảng thời gian này cũng không nhiều lắm.
Dưới sự kích thích trang bị rune cao cấp, tất cả người mạo hiểm đều tràn đầy năng lượng, điên cuồng nhận nhiệm vụ, những ai không nhận nhiệm vụ, cũng tích cực ra ngoài săn bắn ma thú, dùng nguyên tinh đổi điểm tích lũy, dù biết làm vậy sẽ tương đối thiệt thòi.
Xét về độ nhiệt tình , đã bỏ xa người thức tỉnh ở Lạc Hà mấy con phố, đặc biệt mỗi khi người thức tỉnh vừa đổi được trang bị mình thích, bỗng nhiên lại phát hiện, công hội người mạo hiểm lại tung ra mẫu mới, làm cho họ vô cùng thèm thuồng, lại 1 lần nữa lao vào làn sóng điên cuồng nhận nhiệm vụ.
Lúc này, trên vùng đất hoang vu.
Vài người thức tỉnh đứng trên đoạn đường đầy dấu vết nứt, khẽ nheo mắt nhìn về phía xa.
" Đi thêm 1 chút về phía trước, chính là nơi trú ẩn Thâm Lam kia. Nơi trú ẩn này thực sự có vũ khí dễ dàng xé rách hàng phòng ngự của ma thú phải không? "
Người nói chuyện là 1 nữ tử, trong giọng nói xen lẫn mong chờ cùng nghi ngờ.
Đội ngũ gồm 3 nam 2 nữ, bọn họ vừa trải qua 1 chuyến hành trình dài, trên mặt hiện ra vẻ mặt mỏi vô cùng, dường như đã trải qua ở dã ngoại trong 1 thời gian dài.
Mỗi người bọn họ đều mang theo những chiếc ba lô tự chế, trên người cũng mặc quần áo da thú được may mặc đơn giản.
Vũ khí trong tay của những người này cũng đa dạng không kém.
Có những thanh gỗ dài không đều, có gai nhọn và những thanh gỗ đặc thù buộc vào nhau, có những móng vuốt nhuộm máu..... Những vũ khí này đều được làm từ trên những bộ phận của ma thú, chúng được chế tạo ra.
Tiếp xúc lâu ngày ở ngoài nắng, khiến cho làn da của những người này trở nên ngâm đen, hai thiếu nữ trong đội, âm thanh sắc sảo, cũng đầu bù tóc rối, nhìn không rõ bộ dáng.
1 người phụ nữ khác tiếp lờ, " Hi vọng như thế, lấy vũ khí trong tay của chúng ta bây giờ, đối phó với ma thú đã càng ngày càng lực bất tòng tâm, Nếu như có thể có được 1 kiện vũ khí thuận tay, vượt qua mấy thành thị khác cũng thoải mái hơn 1 chút. "
Người đàn ông mặt vuông phía trước, trong mắt hiện lên vẻ áy náy, " Là tôi đã liên lụy mọi người, để cho các bạn cùng ta đi theo cùng nhau sinh ra tử. "
" Anh nói lời nhảm nhí gì thế đội trưởng! Người nhà của anh chính là người nhà của chúng ta, cho dù có xa ngàn dặm đi chăng nữa. Ở trong tận thế này, có chỗ nào an toàn đâu, mỗi ngày đều không phải ở trên bờ vực sinh tử hay sao. "
" Đúng là thế. " Những người khác liên tục phụ họa theo.
Trong đội ngũ tràn ngập bầu không khí ấm áp.