Chương 1295: Chờ quân tiếp viện

Ông bay vào quân trận súng, chiếm lấy quyền điều khiển, thiêu đốt bản nguyên và đem súng bắn ra.

Bùm!

Cơn bão quét qua.

Ông tạm thời đẩy lui được tên thánh nhân Loan giác.

Sắc mặt của Thánh Nhân Trúc Lung ngày càng u ám.

Mái tóc dần bạc màu, khuôn mặt đã xuất hiện vài nếp nhăn và trông thiếu sức sống.

Bên trong trận pháp, những Siêu Phàm nhân loại vô cùng đau lòng không thôi.

Thời gian trôi qua, mặt trời cũng chưa có xuống núi.

Bên ngoài thành phố, bọn họ chỉ nhìn thấy cơn bão năng lượng bay khắp bầu trời và đang cản trở tầm nhìn.

Ở trung tâm trận pháp, Nguyên Tinh được chồng chất như một tòa núi nhỏ đã cạn kiệt và đám người ở xung quanh đang bổ sung thật lẹ.

Tuy vậy, tốc độ tiêu thụ cũng không thể nèo nhanh hơn tốc độ bổ sung.

Trên bầu trời chỉ còn lại một màn sáng trận pháp dày đặc. Nó bắt đầu nổi lên gợn sóng và chuẩn bị sắp vỡ vụn.

Một số người đang tính toán, đại quân bên phía bộ tộc Ma quỷ đã tấn công thành phố bọn họ đã hơn mười ngày.

Mỗi một giây dài như một năm.

Quân trận cơ sở đã nhiều lần thay đổi người.

Vô số Siêu Phàm cũng không thể nào chịu nổi đành phải ngất đi.

Khí tức của Thánh Nhân Trúc Lung ngày càng suy yếu. Ông chẳng khác nào ngọn nến để trước gió.

Nơi xa, pháp tướng của lão thánh nhân đã bị mất đi một tay, ông không ngừng thiêu đốt bản nguyên, nhưng vẫn bị kẻ địch áp chế đến chết.

Thánh nhân phía bộ tộc Ma quỷ cũng có sự chênh lệch về chất lượng.

Nó giống như một con thú săn mồi không ngừng trêu đùa con mối.

“ Tại sao hắn không bỏ chạy? Điều gì khiến cho hắn tiếp tục cố gắng đến như thế.”

Tên Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ trêu đùa: “ Các ngươi đang trông cậy vào sự hỗ trợ của các nhân loại khác sao? Ha ha ha, nhân loại các ngươi, bao quát cả quân đồng minh của các ngươi hiện tại đang chuẩn bị tận diệt. Ai còn có thể cứu giúp các ngươi cơ chứ?”

Lão Thánh Nhân cũng không hề nói gì cả.

Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ lắc đầu: “ Không thú vị gì cả. Nếu đã như thế, ngươi liền chết trong tay của ta đi.”

Hắn bắt đầu thiêu đốt bản nguyên, Thánh Khí bắt đầu tỏa ra hào quang rực rỡ.

Sức mạnh khủng bố bao trùm.

Pháp tướng sớm đã bị tàn phá không chịu nổ đã hoàn toàn vỡ nát, lộ ra lão thánh nhân với mái tóc bạc phơ.

Bỗng nhiên.

Ở nơi xa liền xuất hiện một ánh kiếm màu bạc chém tới. Nó phá vỡ không gian và lướt qua pháp tướng của tên thánh nhân bộ tộc Ma quỷ.

Bang!

Đôi cánh ở bên cạnh Pháp Tướng của hắn đã bị ánh kiếm chém đứt và bị tiêu diệt ở trong ánh kiếm đáng sợ kia.

“ Vậy mà có viện quân. Làm sao có thể như thế được?!”

Một bóng người cầm kiếm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, giống như một thanh kiếm sắc bén xuyên qua không khí.

Phía sau, một chiếc tàu màu trắng khác cũng xuất hiện.

“ Đó chính là Thánh Khí loại pháo đài.”

Bên trên Thánh Khí, hai bóng người bước ra.

Một người có mái tóc dài màu đỏ, phía sau liền xuất hiện một biển máu rộng lớn.

Người khác hơi thấp nhưng lại đeo rất nhiều món trang sức Thánh Khí tỏa ra hào quang rực rỡ.

Cố lắc một chuỗi chuông.

Tiếng leng keng của nó thực sự đã xuyên qua quân trận và làm ảnh hưởng những tên Siêu Phàm bên trong.

Ngay sau đó, toàn bộ quân trận đã bị vỡ vụn hoàn toàn.

Biển máu vô tận lướt qua, từng tên Dị tộc cường đại đều chìm ở bên trong biển máu. Bọn chúng liền biến thành những bộ xương khô.

Thánh Nhân Loan giác gào thét.

Thanh đao chém ra mấy trăm dặm biển máu. Tuy nhiên, biển máu là vô tận, hắn bỗng nhiên bất tỉnh và bị cả biển máu nuốt chửng.

Khi nó vùng vẫy thì sức sống đã mất đi.

Da đầu của tên Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ tê rần và hắn dùng bí pháp bỏ chạy mà không cần suy nghĩ.

Oanh!

Thông đạo không gian bị đứt gãy, tên Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ rơi ra bên ngoài.

Một loạt ánh kiếm màu bạc từ phía sau chém tới.

Hắn không ngừng ngăn cản.

Pháp Tướng bị chém ra từng vết tích. Thánh Khí ở trên người cũng dần xuất hiện vô số vết nứt.

Tên Thánh Nhân bộ tộc Ma quỷ hơi hoảng hốt. Tất cả thủ đaon5 đều thi triển ra bên ngoài, nhưng hắn vẫn bị bao phủ ở trong ánh kiếm màu bạc vô tận.

Trên thủy vực Lan Thương, vô số người ngẩng đầu nhìn lên. Bọn họ nhìn thấy thân ảnh khổng lồ đang hoảng sợ bỏ chạy.

Bọn họ nhìn thấy ánh sáng màu bạc vô tận tỏa sáng ở trong hư không.

Mặc dù chúng cách nhau vô số khoảng không. Bọn họ vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng.

Trên đường đi, mọi thứ đều tồn tại dướng dạng vật chất và vô hình đều bị chém thành từng mảnh.

Khoảng cách không gian cũng bị ánh kiếm chém xuyên.

Cuối cùng, bầu trời tràn ngập ánh sáng màu bạc.

Biển máu quái dự cũng im lặng trở về phía sau lưng người phụ nữ tóc đỏ.

Tất cả những tên Dị tộc mạnh mẽ đều không còn hài cốt.