Chương 1268: Không nên vui mừng quá sớm

Đại Đạo Tông, núi cửu long và một số đỉnh núi ở xung quanh..

Các đệ tử Đại Đạo Tông mặc quần áo màu trắng, xanh, tím đang ngồi ở trên quảng trường, trên cung điện hoặc trên tảng đá.

Bọn họ dùng tay bấm lấy pháp ấn và năng lượng của bọn họ hội tụ thành một chùm ánh sáng bắn ra từ lòng bàn tay.

Nó chìm vào bầu trời và quân trận khổng lồ bao trùm hàng trăm dặm.

Bên trên quân trận huyền ảo, có hơn một chục người với khí tức mạnh mẽ.

Các trưởng lão Đại Đạo Tông như Enze, Chung Bình, Lạc Lâm, Zapor.

Những đệ tử xuất sắc như Thượng Cung Linh, Tào Tinh Hoa, Thạch Thiết, Nina, Lý Nhị Ngưu, Dương Nguyệt, Tiêu Động.

Người chủ trì quân trận làn này chính là tùy tùng Chung Bình.

Anh cầm lấy một cây thánh khí trường thương, đứng ngạo nghễ ở trên trời.

Sau lưng, những chữ rune vô tận mở rộng, tạo thành hình bóng của một cây trường thương vô hình xuyên thủng cả bầu trời.

Sau khi làn sóng màu xám tan đi, sự hiện diện của tên Thánh Nhân bắt đầu lộ ra.

“ Quân trận?”

Bên trong giọng nói còn mang theo một ít ngưng trọng.

Những đám mây xám xịt lại kéo lên trên bầu trời và bao phủ lấy mọi thứ.

Những đám mây dày đặc màu xám như chì dần bị đè xuống. Nó giống như bầu trời sắp sụp đổ bất cứ lúc nào.

Tuy nhiên, bầu trời ở chỗ Đại Đạo Tông mấy trăm dặm vẫn trong xanh như ngày nào.

Quân trận khổng lồ tập hợp sức mạnh toàn bộ Đại Đạo Tông và dễ dàng xé nát không gian.

Trên bầu trời vẫn có thể nghe thấy tiếng vang ầm trời.

Năng lượng va chạm lẫn nhau và triệt tiêu lẫn nhau.

Một cuộc đối đầu giữa các Pháp Tắc.

Bầu trời không ngừng biến ảo, những cường giả ở trong phạm vi mấy trăm nghìn dặm đều ngẩng đầu nhìn lên.

Trận chiến này quyết định số phận của Đại Đạo Tông.

Ở một mức độ nào đó, nó cũng quyết định số phận của Sơn Hải đại thế giới.

Không biết qua bao lâu, nó tưởng như rất ngắn nhưng lại dài như vô số năm.

Trên bầu trời, bóng dáng hùng vĩ kia đã biến mất.

Khí tức khủng bố kia đã không còn tồn tại.

Chỉ có quân trận ở trên ngọn núi Cửu Long vẫn còn vận chuyển. Nó giống như một thanh kiếm sắc bén đang treo lơ lửng trên bầu trời đại lục.

“Thắng, thắng?”

Ở trong bộ nội vụ thành phố, một ít Siêu Phàm cấp ba lầm bầm nói.

Mặc dù, quân trận của Đại Đạo Tông và sức mạnh của hư ảnh cây trường thương đã áp chế một nửa đại lục.

Dù sao thì bọn họ cũng là người một nhà.

Điều này khiến bọn họ thư giãn một chút.

Đặc biệt, mối đe dọa từ những tên ác quỷ ở bên ngoài thế giới vẫn còn có thể tồn tại.

“ Tông chủ, cái tên đáng sợ kia đã chết rồi hay sao?”

“ À, chết rồi.”

Chỉ là, thứ chết đi chỉ là một bộ phân thân của tên Thánh Nhân.

Ánh mắt Đường Vũ thâm thúy xuyên thấu qua hàng rào thế giới và nhìn thấy thế giới bên ngoài hư không vô biên.

Ở đó còn có những thân ảnh hùng vĩ.

Trước khi bị chú ý, Đường Vũ đã thu hồi ánh mắt của mình.

Những Siêu Phàm cấp ba ở bên trong bộ nội vụ thành phố vô cùng vui mừng.

Đường Vũ liền đổ một chậu nước lạnh vào.

“ Đừng bất cẩn, những tên ác quỷ ở bên ngoài thế giới không chỉ có riêng một tên mạnh mẽ như thế đâu. Ngược lại, nếu hắn chết ở chỗ này thì chắc chắn sẽ dẫn đến một cuộc tấn công mạnh mẽ hơn từ đám ác quỷ ở bên ngoài thế giới.

“ Thay vì thư giãn hay sợ hãi, tốt hơn hết nghĩ đến việc tên Thánh Nhân đó lẻn vào bằn cách nào? Ai chịu trách nhiệm khu vực đó? A!”

Đường Vũ nói xong sau khi làm thịt một tên Thánh Nhân, những Siêu Phàm cấp ba ở bên dưới đều câm như hến.

Tên Siêu Phàm cấp ba phụ trách phạm vi đó, run rẩy bước ra.

Những Siêu Phàm cấp ba khác đều dùng ánh mắt hơi tức giận nhìn hắn.

Chuyện gì đã xảy ra!

Nếu không có Đại Đạo Tông ngăn cơn sóng lớn. Một tên Thánh Nhân của bên phe ác quỷ giáng lâm đã khiến Sơn Hải đại thế giới bọn họ sức đầu mẻ trán rồi.

Từng cặp mắt nhìn về phía hắn.

Tên Siêu Phàm cấp ba chỉ biết cúi đầu, hắn có nỗi khổ không thể nào nói ra được.

Hắn cũng biết, ngoại trừ những lỗ hổng bỗng nhiên xuất hiện ở trên bầu trời. Các thế lực ở khắp nơi phải phái ra một tên cường giả hàng đầu để cùng nhàu đóng những lỗ hổng đó lại. Những thế lực bình thường cũng phân chia khu vực phòng thủ của mình.

Một số đi tìm kiếm những tên ác ủy.

Một số thì tuần tra khu vực ở trong phạm vi phòng thủ.

Khi gặp phải tình huống bất ngờ phải kịp thời báo cáo, v..v.

Khi tên Thánh Nhân ác quỷ đó giáng lâm tại khu vực mình phòng thủ của mình. Hắn biết được có điều gì đó không ổn ở trong đó.

Tuy nhiên, hắn chỉ là một tên lính liên lạc vô tội.

Bản thân hắn cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.

Yếu đuối, đáng thương và bất lực.

Đường Vũ chỉ ngồi im lặng và toát ra vẻ uy nghiêm của một tông chủ, anh cũng không hề trừng phạt hắn.

Đây chỉ là một cái liên minh mà thôi.

Hơn nữa, anh cũng đại khái đoán được chuyện gì đã xảy ra.

Đó chắc chắn là bộ tộc Tâm Ma đã làm.

Với năng lực của bộ tộc Tâm Ma, bọn chúng có thể không ăn mòn được ý chí của một cường giả vô địch. Tuy nhiên, hắn có thể khống chế một tên Siêu Phàm cấp ba bình thường dễ như trở bàn tay.

Siêu Phàm cấp ba đã là một quan chức cấp cao, chỉ cần có một tên Siêu Phàm cấp ba phản bội. Khu vực phòng thủ chắc chắn sẽ xuất hiện lỗ hổng lớn cũng là chuyện bình thường.

Tuy nhiên, anh cũng không thể nào tùy tiện tha thứ.

Sau khi tăng lên vẻ uy nghiêm của mình một cách thích hợp. Các Siêu Phàm cấp ba không ngừng truyền tin tức để thúc giục mỗi thế lực của mình cần phải cẩn thận trong việc canh gác.

Nghiêm túc và cẩn thận.

Nếu ai dám phạm lỗi thì đừng trách các anh em chửi bới hắn.