Khi đó, hắn không chỉ có sức mạnh đánh đuổi những tên ác quỷ từ thế giới bên ngoài. Hắn với tư cách là một vị Thánh Nhân còn có thể thống trị toàn bộ liên minh và dẫn đầu thế lực siêu việt Đại Đạo Tông và dẫn Sơn Hải đại thế giới hướng tới đỉnh cao.
Mỗi lần nghĩ đến điều đó, anh cảm thấy hưng phấn không thôi.
Bỗng nhiên, tên Ngụy Thánh bỗng nhiên tỉnh lại, miệng dần há to ra, ngơ ngác nhìn phương xa.
“ Làm sao lại có thể như thế được.”
“ Không có cảnh báo nào hết à!”
Ở nơi đó, một cái lỗ hổng xuất hiện ở trên bầu trời và nhanh chóng mở rộng.
Chưa đầy một phút, toàn bộ bầu trời dường như tan vỡ.
Một bóng dáng hùng vĩ giáng lâm xuống từ bầu trời vỡ vụn.
Hắn tựa như một vị thần đứng ở trên mặt đất. Một ánh mắt nhìn qua thì các cường giả ở trong phạm vi nghìn dặm đều cảm thấy linh hồn của mình đang bị bóp lấy.
Tâm trạng hưng phấn vừa rồi của tên Ngụy Thánh giống như bị dội một chậu nước lạnh vào người.
Thật là một cảm giác lạnh lẽo.
Nếu so sánh một cách trực quan, bản thân minh và Thánh Nhân thật sự chênh lệch quá lớn, đâu chỉ có bấy nhiêu đó đâu.
Nó ít nhất cũng lớn bằng một vương quốc ở Sơn Hải đại thế giới.
Thực ra, ngay khi vị Thánh Nhân ác quỷ vừa xuất hiện. Hắn chỉ tùy ý đưa lòng bàn tay của mình vỗ xuống. Những cường giả hàng đầu và vô địch ở gần hắn đều mất mạng ở dưới lòng bàn tay hắn mà không thể phản kháng lại một chút nào.
Điều này khiến cho tên Ngụy Thánh sợ hãi đến mức phải thiêu đốt bản nguyên và bỏ chạy thật xa.
Anh không hề cảm nhận được khí tức đáng sợ nữa, hắn quay đầu nhìn lại, “ May mắn hắn không hề đuổi theo mình.”
Đột nhiên, tên Ngụy Thánh giật mình.
Nếu hướng mà tên Thánh Nhân ác quỷ đi tới, mình đoán không lầm là…
“ Là Đại Đạo Tông!”
“ Đại Đạo Tông xong đời thật rồi.”
Hắn cũng không cười trên nỗi đau của người khác, nhưng sắc mặt của hắn vô cùng phức tạp.
Ngoài ra, hắn còn có sự bối rối và sợ hãi sâu sắc.
…
Thành phố Đại Đạo, Đường Vũ đã nhận được tin tức.
Ở tại văn phòng nội vụ thành phố, các Siêu Phàm cấp ba từ các thế lực khác nhau cũng không giấu được sự lo lắng ở trên khuôn mặt.
Một tên không thể nào địch lại đang chạy tới nơi này.
Nên bỏ chạy, chạy trốn hay bỏ chạy thật nhanh?
Điều khiến cho bọn họ không thể nào bỏ chạy ngay lập tức chính là thủ lĩnh của Đại Đạo Tông. Người ta vô cùng bình tĩnh không thôi.
“ Tông chủ Đường…”
Một tên Siêu Phàm cấp ba nhịn không được hỏi.
Khi cuộc sống đang bị đe dọa thì không ai có thể bình tĩnh được nữa.
“ Không cần phải hoảng sợ, hãy bình tĩnh, hoảng loạn cũng chả giúp ích gì được đâu.”
Tại sao không hoảng được chứ.
Ít nhất bạn có thể chạy trốn.
Tên Siêu Phàm cấp ba không khỏi lẩm bẩm ở trong miệng.
Tuy nhiên, thủ lĩnh Đại Đạo Tông vẫn bình tĩnh y như thế nào. Anh ta chắc chắn sẽ có cách đối phó với tên đó đúng kohng6?
Nếu mình lâm trận bỏ chạy, về sau bị tính sổ sách thì làm sao bây giờ?
Nhóm Siêu Phàm cấp ba yếu đuối, bất lực, lại sợ chết.
Bọn họ nhìn xem thử Đại Đạo Tông đã chuẩn bị những gì.
Nhóm Siêu Phàm cấp ba chờ đợi một hồi. Bọn họ nhìn thấy tông chủ Đại Đạo Tông vẫn bình tĩnh ngồi ở nơi đó.
Trưởng lão Nancy cũng bình tĩnh đứng ở phía sau lưng tông chủ Đường, bình tĩnh…Tựa hồ như sắp ngủ quên luôn rồi.
Nhóm Siêu Phàm cấp ba bắt đầu suy nghĩ lung tung một lần nữa.
Nếu không, bọn họ muốn tìm lấy một cái cớ và bỏ chạy trước nhé?
Tuy nhiên, người của Đại Đạo Tông vô cùng bình tĩnh.
Chẳng lẽ bọn họ đang cố ý câu giờ chờ lấy bọn họ đưa ra sự lựa chọn hay sao?
Hay quan sát tiếp đi.
Sau khi do dự một hồi, nhóm Siêu Phàm cấp ba đột nhiên ngẩng đầu lên và nhận thấy một cỗ khí thế khủng khiếp đang tiếp cận với tốc độ cực nhanh.
Trong nháy mắt, nó đã tới gần khu vực Đại Đạo Tông.
Một đòn bao lấy.
Các lá chắn của Đại Đạo Tông và thành phố ở gần đó đã được kích hoạt. Nó ngăn cách uy áp của Thánh Nhân.
Tuy nhiên, những Siêu Phàm cấp ba có mặt ở đó, bọn họ vẫn có thể cảm nhận được cỗ khí tức kia.
Nó giống như một mặt trời đang rực cháy.
Bao trùm mọi hướng.
Quá mạnh.
Nó giống như khoảng cách của bọn họ và cấp độ thức tỉnh chênh lệch quá lớn.
Không có cách nào để chống cự hay trốn thoát.
Nhóm Siêu Phàm cấp ba hối hận không thôi.
Nếu biết sớm hơn thì bọn họ đã dứt khoát rời đi.
Hiện tại, còn kịp sao?
Thân ảnh hùng vĩ đi thẳng đến Đại Đạo Tông.
Thành phố Đại Đạo nằm dưới chân núi Cửu Long, từ xa họ cũng nhìn thấy bóng người mờ ảo kia.
Mỗi bước đi của hắn khiến cho thiên địa thay đổi.
Thân ảnh mơ hồ tung ra một chương3.
Những vòng sóng không khí màu xám có thể nhìn thấy bằng mắt thường dần lan rộng.
Ở vị trí trung tâm giống như có một ngôi sao rơi xuống.
Sức mạnh bao phủ một nửa bầu trời.
Bỗng nhiên, một vòng tròn ma thuật khổng lồ xuất hiện ở trên đỉnh núi Cửu Long.
Vô số chữ rune trải rộng.
Sức mạnh vàng kim khuếch tán ra bên ngoài nó khiến cho những làn sóng không khí màu xám cuồn cuộn mờ đi.
Xung quanh Đại Đạo Tông, bên ngoài mấy chục dặm, mấy trăm nghìn dặm, mấy triệu dặm…Vô số cường giả có thể nhìn thấy hình bóng của một cây thương đang lơ lửng ở trên không trung.
Nó như muốn đâm thủng bầu trời.
Bên trong thành phố, Siêu Phàm cấp ba há to miệng, lắp bắp nói: “ Đó là quân trận thượng cổ sao?”
“ Thì ra là quân trận thượng cổ.”
Bọn họ nghĩ đến hình bóng của chiếc rìu khổng lồ đã bao phủ hành tinh này mấy năm trước.
Có lẽ…
Lúc này, hình bóng của cây thương dần ngưng thực lại và nó đâm ra ngoài kèm theo một tiếng ‘ keng’.
Xuyên thủng bầu trời.
Làn sóng màu xám dang cao, nó giống như một ngôi sao kinh khủng khổng lồ đang rơi xuống.
Bỗng nhiên, nó đã tan thành mây khói.