Chương 1241: Tiến về thành phố hư không

“ Thầy, thầy, thầy, nó, nó , nó đang tiến về phía của chúng ta.”

Một học viên ban thiên tài thực tế đều là những người có tâm chí kiên định.

Ngay cả khi đối mặt với những kẻ thù không thể nào địch nổi. Nhiều thời điểm, bọn họ có thể bình tĩnh suy nghĩ và tìm cách đánh bại kẻ thù.

Lúc này, Hư Không Long Quy càng đến gần, cảm giác áp lực bắt nguồn từ cấp độ sinh mệnh và tác động trực tiếp linh hồn càng lúc càng mạnh.

Tâm trí càng trấn định thì đại não vận chuyển ngày càng chậm chạp.

Thậm chí, nó có thể loại bỏ và xuyên qua những trận pháp kia.

Dương Hải trong lòng cũng hơi sợ hãi, nhưng mặt ngoài vẫn giữ bình tĩnh.

"Đừng hoảng sợ, không phải nó có kích thước hơi lớn thôi sao? Các bạn cần phải học cách bình tĩnh giống như tôi.”

“ Thầy! Ngài bình tĩnh như thế, chắc hẳn có thể đối phó được sinh vật hư không kia đi?”

Dương Hải: “...”

Tên học viên nào ngu thế!

Chỉ trong vài phút, Hư Không Long Quy đã đến rất gần.

Bạn có thể thấy rõ những đường nét trên mai rùa và đầu rồng hung dữ.

Khi Hư Không Long Quy đến gần, nó mang theo những luồng không khí màu xám xịt. Nó giống như một cơn cuồng phong và thổi về phía thành phố đang cắm rễ ở trong hư không.

Vù vù..

Cơn bão màu xám thổi vào hòn đảo, nhìn bằng mắt thường có thể nhìn thấy nó dần yếu đi. Khi Yên Diệt Chi Phong va vào bức tường thành , bầu trời ở trên thành phố liền nổi lên một vầng sáng dễ dàng tiêu diệt Yên Diệt Chi Phong.

Toàn bộ thành phố Hư Không không hề có bất kì chấn động nào cả, nhiều học sinh thở phào nhẹ nhõm.

Ánh mắt bọn họ không hề rời khỏi Hư Không Long Quy.

Ngay sau đó.

Bang…

Một đạo ánh sáng màu vàng xuất hiện từ đỉnh núi trung tâm thành phố Hư Không. Nó giống như một quả cầu xuyên qua hư không và bay tới Hư Không Long Quy.

Nó đi vào một bên mai rùa và đi ra ở một bên khác.

Ánh sáng vàng biến thành một người đàn ông lạnh lùng và trên tay cầm trên tay trường thương.

Người đàn ông không cho Hư Không Long Quy cơ hội thở dốc. Trường thương giống như cái bóng, nó phát động Pháp Tắc xuyên thấu và ngọn thương dễ dàng xuyên thủng không gian. Khoảng cách và né tránh trước mặt người đàn ông đó không hề có ý nghĩa gì cả.

Một lúc sau, nó xuyên thủng hàng chục điểm yếu của Hư Không Long Quy.

Hư Không Long Quy tỏ ra đau đớn, nó quấy không gian vô tận trở thành vòng xoáy.

Nó dứt khoát bỏ chạy, vừa tiến vào bên trong không gian muốn bỏ chạy thật xa. Tuy nhiên, nó bị người đàn ông xuyên thấu hết lần này đến lần khác và ngã ra khỏi không gian.

Sức giãy dụa của Hư Không Long Quy càng lúc càng yếu. Tốc độ phục hồi của nó còn không theo kịp tốc độ phá hư của người đàn ông. Cuối cùng, người đàn ông này chỉ dùng một thương đâm nổ đầu rồng. Sau khi các học viên nín thở hơn mười phút, mới có người nôn mửa dữ dội.

“ Thật, thật mạnh.”

“ Đương nhiên, vị kia chính là tiên sinh Chung Bình và cũng là người trấn thủ thành phố Hư Không này. Các ngươi vừa đến nơi này có thể nhìn thấy tiên sinh Chung Bình ra tay, đó là sự may mắn của các ngươi.”

Âm thanh phát ra cách bọn họ không xa truyền đến.

Các học viên đang chìm đắm ở trong cuộc chiến, bỗng giật mình tỉnh lại thì thấy một người thanh niên cao gầy đang nói chuyện cùng với giáo viên Dương Hải.

“ Đây chính là Vu Giang, các ngươi có thể gọi hắn là thầy giáo, sư huynh hay gì cũng được. Nói tóm lại, người này chính là người dẫn đường của các ngươi ở trong ban Siêu Phàm.”

Vu Giang ốm yếu bất đắc dĩ nhún vai, đối với các học viên nói: “ Không sai biệt lắm chính là như thế, ban Siêu Phàm cũng không có nhiều chương trình học. Hết thảy mọi thứ đều tự học, nếu có cái gì không hiểu thì có thể hỏi sư huynh hoặc sư tỷ của các ngươi hoặc bất kì người nào cũng được. Dù sao, nếu tình cờ gặp được người ở trong thành phố Hư Không, 99% người đều có thể giải đáp hết vấn đề của các ngươi.”

Ẩn ý, tất cả các bạn đều là những đứa em.

Mặc dù sự thật là như thế, nhưng các học viên cảm thấy hơi lo lắng.

Sau khi giao các học viên cho Vu Giang, Dương Hải liền rời đi.

Thân ảnh liền biến mất ở trong vầng hào quang của cổng dịch chuyển mà không mang đi bất kì áng mây nào.

Vu Giang dẫn mười hai tên học viên mới đi về phía bên trong thành phố Hư Không.

Đường phố ở đây rất rộng rãi, nhưng vắng tanh, khó mà nhìn thấy bóng người.

Vu Giang nói: “ Thành phố Hư Không có rất ít người. Ngoại trừ những học viên ra, cũng chỉ có một số người lưu lại ở thành phố Hư Không để làm việc giống như ta…Thành phố Hư Không ước chừng chỉ có nghìn người đi.”

Hắn chỉ vào từng khoảng sân độc đáo ở hai bên đường, “ Các ngươi có thể chọn một trong những khoảng sân này để làm nơi ở của mình trong thời gian lưu trú ở thành phố Hư Không.”

“ Hãy nhìn qua bên kia, bức tượng đầu sư tử đang phát sáng có nghĩa nơi này có người ở. Ngoài ra, các ngươi có thể chọn bất kì sân tập cho riêng mình, tất cả đều miễn phí. Mỗi sân đều được trang bị những công trình tu luyện tương ứng. Nếu so với học viện cây thế giới của các ngươi thì nó cao cấp hơn nhiều.”

Một học viên quan tâm đế việc khi nào mình có thể rời khỏi thành phố và bắt đầu đi săn những sinh vật hư không ở bên ngoài thành phố…À, đi săn những phiên bản yếu ớt.

Vu Giang vừa cười vừa lắc đầu, “ Năm đầu tiên, các ngươi cũng đừng nghĩ tới những chuyện như thế. Thành thật đặt nền móng vững chắc, cố gắng tăng cường thực lực là được. Ở trong thành phố Hư Không, ngoại trừ những người mới như các ngươi, hầu như không hề nhìn thấy bất kì Siêu Phàm cao cấp nào chỉ có ba viên hạch tâm trở xuống…Thực tế, Siêu Phàm cấp một cũng không nhiều.”

“ Trong học viên chúng ta cũng có cấp hai?”

“…Không phải việc đột phá lên cấp hai chỉ trong vòng một hai năm đều bình thường hay sao?”

Còn có loại bình thường như thế này sao?

Một số học viên trao đổi và Victor cảm thấy quan điểm của mình về cuộc sống đã được đổi mới.

Ngưng tụ một viên hạch tâm cần phải mất mấy tháng. Năm sáu hạt thì mất ba bốn năm. Đây vẫn là điều kiện hoàn toàn thành công.

Vu Giang nói: “ Nếu các ngươi đã tiến vào ban Siêu Phàm, miễn cưỡng có thể được xem là thiên tài. Chúng ta làm sao có thể để thiên tài lãng phí thời gian vào việc tu luyện thông thường như thế được? Ở trong thành phố Hư Không có hồ Nguyên Lực thuần khiết. Nó có thể sản xuất ra số lượng lớn và trực tiếp hấp thu. Nếu thực lực đủ mạnh, đừng nói một hai năm, chỉ cần cảnh giới đủ cao, một tháng cũng có thể đột phá.

“ Nhóm các ngươi là những học viên mới gia nhập. Vì thế, các ngươi sẽ có cơ hội ngâm mình ở trong hồ Nguyên Lực thuần khiết trong một ngày. Các ngươi có thể hấp thu bao nhiêu thì đó tùy vào vận mệnh của mỗi người.’

Hơi thở của Victor và những học viên khác trở nên nặng nề.

Hướng mà bọn họ đang tiến đến chí là hồ Nguyên Lực thuần khiết.

Không bao lâu, bọn họ đi đến sườn núi, nơi có hồ năng lượng thuần khiết.

Từ xa, bọn họ đã có thể cảm nhận được khí tức của người khác.

Một số người trong đó không mạnh và dường như cũng là những học viên mới giống y chang bọn họ.

Những người mới đến từ thế giới khác?