Chương 1240: Sinh vật hư không

Trực giác mách bảo bọn họ, chỉ cần một trong những luồng khí màu xám đó thỉnh thoảng trôi qua. Bọn họ có thể bị tiêu diệt hoàn toàn.

“ Nơi này là…?”

“ Như các bạn đã thấy, đây chính là hư không và nó là hư không ở cấp độ cao hơn.”

Dương Hải nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ, tựa hồ như nhìn thấy chính mình năm đó.

Lần đầu tiên đến đây, anh đã bị sốc khi chứng kiến thành phố này.

Một thành phố được xây dựng ở trong hư không vô tận.

Thành phố hư không.

Nó không hề giống thành phố vũ trụ, vũ trụ tinh không cũng không hề có nhiều nguy hiểm. Nó chỉ cần giải quyết được môi trường sống thì có thể dễ dàng xây dựng được thành phố vũ trụ.

Tuy nhiên, hư không cấp cao thì khác.

Tuy nhiên, Dương Hải biết rõ, với thực lực của mình. Anh chỉ có thể di chuyển một chút ở vùng đất bên ngoài tường thành, chân chính chưa bước vào hư không?

Bản thân hắn vẫn còn chưa đủ tiêu chuẩn.

Tường thành chính là một tấm chắn, trọng lực và nhiệt độ ở thế giới bên trong tường thành giống như trái đất. Người bình thường có thể sống sót.

Bên ngoài bức tường thành chính là một lục địa…Hay gọi nó là một hòn đảo.

Một hòn đảo cố định ở trong hư không.

Hòn đảo chính là rào cản thứ hai.

Vùng đất màu xám ở bên ngoài bức tường, mặc dù sẽ có chút nguy hiểm. Tuy nhiên, nó lâu lâu sẽ có không gian vặn vẹo cuốn đi.

Ngay cả những luồng khí màu xám xịt và Yên Diệt Chi Phong cũng chỉ có thể xuất hiện ở vùng đất bên ngoài với mức độ nguy hiểm thấp nhất.

Đây chính là nơi sẽ đạo tạo những thiên tài của nhân loại.

“ Nơi thử thách?”

Một học viên hỏi.

“ Nhìn bên kia.”

Các học viên nhìn theo phương hướng của Dương Hải. Bọn họ mơ hồ có thể nhìn thấy một số quái vật có thân hình trong suốt.

“ Đó chính là sinh vật trong hư không….” Dương Hải suy nghĩ một chút rồi bổ sung thêm: “ Phiên bản đặc biệt yếu nhất.”

“ Bởi vì, hư không cấp cao có những qui tắc đặc thù. Nếu giết chết sinh vật hư không có thể đối với thân thể các ngươi có một ít chỗ tốt. Chẳng hạn như việc tăng lên lực lượng nguyên tố phù hợp. Đương nhiên, nó sẽ không thể nào vô hạn tăng lên, còn có hạn chế.”

Những sinh vật hư không ở vùng đất màu xám đó có kích thước cũng không lớn.

Nó không thể so sánh được những con thú Siêu Phàm mà bọn họ đã từng chiến đấu và chém giết nó.

Bọn họ luôn cảm thấy nó không hề mạnh cho lắm.

Dương Hải đã từng trải qua liền bổ sung: “ Đừng xem thường những sinh vật hư không kia. Ngay cả khi đó chỉ là phiên bản đặc biệt yếu ớt, chúng cũng không phải là thứ mà bạn có thể đối phó ngay lúc này…Ít nhất, các bạn phải đợi đến khi sức mạnh của mình đạt đến trình độ nhất định và đạt đủ điều kiện để rời khỏi tòa thành này.”

“ Vậy thầy ơi, những sinh vật hư không kia đó thực sự như thế nào đâu?”

Một tên học viên mới hỏi với hai mắt lấp lánh.

Dương Hải chìm trong suy nghĩ.

Nó trông như thế nào?

Anh cũng chưa từng thấy qua nó.

Tuy nhiên, bản thân là một người giáo viên dẫn đầu học viên. Một người tiền bối đáng tin cậy và người hướng dẫn ở trong mắt của các học viên.

Anh không thể nói mình chưa bao giờ gặp qua.

“ Hmm…Rất, rất mạnh, mạnh hơn những gì bạn tưởng tượng.”

Điều này cũng giống như Dương Hải đã nói thành phố này không thể diễn tả bằng lời.

Nói…Cũng như không nói.

Các học viên đã quen với việc đó.

Có lẽ nó rất mạnh đi.

Bỗng nhiên.

“ Kia…Đó là cái gì thế?”

Một học viên chỉ về nơi xa.

Nó tựa hộ như một viên thiên thạch khổng lồ đang đến gần.

Ở trong tầm mắt bọn họ dần lớn lên.

Bề ngoài viên thiên thạch gồ ghề, có nhiều gai nhọn. Hai bên trái phải ở bốn phía có bốn cây cột khổng lồ. Nó giống như bốn móng vuốt của quái vật…

“ Chờ một chút, viên thiên thạch đó hình như đang chuyển động…Nó không phải là thiên thạch!!”

Vật thể lạ dần phóng to ở trong tầm mắt.

Những học viên đều nhìn thấy rất rõ.

Nó là một con quái vật rùa khổng lồ. Mai rùa giống như một ngọn núi, càng đến gần thì càng thể hiện sự khổng lồ của nó.

Nó gần như có thể so sánh với một thành phố nhỏ. Mặc dù, dưới chân bọn họ chính là một thành phố hư không hùng vĩ, nhưng các học viên vẫn đổ mồ hôi ở trên trán và toàn thân lạnh buốt.

Một cảm giác áp bức khó tả ập đến ở trong lòng.

“Nó nó nó nó nó ——”

Các học viên hoảng sợ.

Dương Hải cũng âm thầm nuốt nước miếng.

Đối mặt với những sinh vật hư không thật sự, anh cũng không thể nào so với những học viên mạnh đến đâu.

Tuy nhiên, anh vẫn bình tĩnh vô cùng.

Dương Hải biết rõ sự an toàn của tòa thành Hư Không này hơn các học sinh. Hơn nữa, anh cũng biết ở đây có cường giả hàng đầu đóng quân, nên sự an toàn cũng không cần lo lắng.

Những thay đổi chập trùng ở trong tâm trí cũng nhanh chóng bình tĩnh trở lại.

Anh cười nói: “ Không phải các bạn vừa hỏi sinh vật hư không thật sự mạnh đến cỡ nào sao? Nè, hiện tại cũng biết rõ rồi đúng không.”

Hiểu.

Một cách rõ ràng.

Cái này muốn mạng để hiểu đây mà.