“ Quái vật đã xuất hiện và nó sẽ bắt đầu truy đuổi bạn sau hai mươi giây nữa.”
Con số được tạo bởi máu đang bắt đầu giảm bớt.
Gia Sĩ bỗng nhiên ngửi thấy mùi máu tanh, lông tơ toàn thân dựng đứng. Một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đầu. Nó giống như bị một con quái vật đáng sợ nào đấy nhắm tới. Anh hoảng hốt khoảng hai ba giây.
Hắn quay đầu nhìn lại ở phía sau hắn khoảng bảy tám mét. Một con quái vật khổng lồ đang nằm ở trên mặt đất.
Nó có thân hình tương tự như sói, nhưng phần lông đã bị thối rữa. Khuôn mặt dữ tợn và méo mó trông rất kinh tởm. Điều quan trọng nhất chính là kích thước của nó có thể sánh với một chiếc xe tải cỡ lớn.
Chỉ riêng phần thị giác bị tác động, nó còn đáng sợ hơn cả hổ và sư tử hàng chục lần.
Cặp mắt đỏ tươi của con sói khổng lồ thối rửa nhìn thẳng vào anh. Một ít nước bọ đang chảy ra từ hàm răng sắc nhọn kia và rơi xuống mặt đất tạo thành âm thanh rất đáng sợ.
Toàn thân Gia Sĩ đều cứng đờ, mồ hôi lạnh ở sau lưng đang chảy ròng ròng.
Loại quái vật khủng bố như thế này, anh còn muốn trêu chọc nó nữa không?
Đừng nói đến việc sống sót trong khoảng 60 giây. Ngay cả bản thân anh cũng không thể nào sống nổi sáu giây.
Nó chỉ cần tùy tiện vồ và cắn một cái, anh sẽ trở thành thức ăn ở trong bụng con sói khổng lồ kia.
Chờ đã!
Mặc dù, anh vẫn cảm thấy sợ hãi, nhưng bản thân là một người chơi hàng đầu, sức quan sát của anh rất nhạy bén. Anh phát hiện tư thế đứng của con sói khổng lồ này rất lạ.
Toàn thân con sói đều nghiên sang trái, chân trước bên trái và chân sau bên trái của nó đều bị thương. Nó run rẩy khi cố gắng chống đỡ cơ thể khổng lồ của mình để đứng lên.
Nó có thể không thể phát huy toàn bộ tốc độ của mình.
Đây chính là cơ hội sống sót ở trong bài kiểm tra lần này. Đồng thời, nó chính là cơ hội của mình.
Gia Sĩ không dám suy nghĩ thêm ý tưởng điên khùng nào nữa. Con sói khổng lồ kia thực sự quá đáng sợ và trò chơi này vô cùng chân thực.
Anh thậm chí còn không dám tưởng tượng. Nếu mình thật sự bị con sói khổng lồ kia cắn thì cảm giác đó sẽ như thế nào?
Bản năng sinh tồn đã hoàn toàn được khơi dậy.
Gia Sĩ tự tát một cái thật mạnh. Anh để cho mình thoát khỏi cơn hoảng sợ kia và nhanh chóng chạy về phía trước.
Thể chất của anh rất tốt, trò chơi Chúa Tể dường như đã mô phỏng hoàn toàn thực tế bản thân của anh. Điều này khiến cho Gia Sĩ không khỏi thắc mắc, liều đây là trò chơi hay mình đã xuyên không.
Lúc đầu, những phiến đá của lối đi rất bằng phẳng. Ngay sau đó, anh cảm nhận lối đi càng lúc càng gồ ghề. Đôi khi phía trước có những cái hố sâu không đáy. Nếu mà anh ngã xuống thì cuộc chơi chấm dứt.
Đôi khi sẽ có một tảng đá lớn chắn đường phía trước. Gia Sĩ rất nhanh nhẹn, anh vừa bò vừa lăn qua.
Những chướng ngại vật này đối với anh mà nói cũng không hề khó khăn. Ngước lại, nó để cho anh nhìn thấy một ít hi vọng.
Nếu như đường đi bằng phẳng, cho dù con sói khổng lồ đang bị thương ở chân. Tốc độ của nó sẽ nhanh hơn mình rất nhiều, nhưng địa hình phức tạp thì đây chính là cơ hội của mình.
“ Gào!”
Phía sau liền vang lên một tiếng gầm, nó còn đáng sợ hơn cả tiếng hổ gầm mà Gia Sĩ đã từng nghe qua ở trong sở thú…Không, nó hoàn toàn không thể nào so sánh được. Nếu so sánh với một con hổ bị nuôi nhốt thì đó chính là sự xúc phạm đối với con sói khổng lồ đáng sợ kia, xúc phạm đến trò chơi.
Anh không quay đầu nhìn lại và tiếp tục chạy về phía trước.
Sau lưng anh liền truyền đến tiếng va đập dữ dội. Toàn bộ hang động dường như đang rung chuyển, Gia Sĩ không khỏi ngẩng đầu lên liên tục. Anh sợ sẽ có một tảng đá khổng lồ nào đó rơi xuống đầu của mình.
Nếu đổi thành bất kì trò chơi nào khác, Gia Sĩ sẽ đắm chìm ở trong việc chạy như bay. Anh sẽ không quan tâm đến những thay đổi quan cảnh của trò chơi cho lắm.
Tuy nhiên, trò chơi này vô cùng chân thật.
Sự chấn động không ngừng, một ít cát sỏi rơi xuống. Vách tường và những khung cảnh khác, nếu như lực lượng vừa đủ, không phải không bị phá hủy, chẳng hạn như con sói khổng lồ kia.
Đột nhiên, ánh mắt hắn ngưng tụ.
Anh đã phạm sai lầm và chạy sang bên trái, giẫm lên đống đá vụn kia và nhảy qua.
Cùng lúc đó, ở phía bên phải của đống đổ nát. Mảnh đất bằng phẳng mà Gia Sĩ lúc đầu dự định đi qua. Ngay lúc đó, một tảng đá to như cối xay rơi xuống và đập vào đống đổ nát kia. Điều này khiến cho những tảng đá vụn văng tung tóe, một viên đá sắc nhọn bay qua má anh, khiến cho nửa mặt bên phải của anh bị rát và đau.
Nó thực sự đau đớn.
Đó không phải là loại cảm giác mà trò chơi cứng nhắc mô phỏng ra.
Anh nhịn không được chạm vào má mình. Nó ướt đẫm và lòng bàn tay nhuộm đỏ.
Nỗi sợ hãi ở trong lòng không ngừng tăng lên, nhưng bước chân Gia Sĩ vẫn vững vàng. Anh đi sang trai rồi phải ở trong lối đi đầy đá vụn.
Anh không muốn quay đầu nhìn lại và cũng không có can đảm nhìn phía sau.
Tuy nhiên, anh cảm nhận được con sói khổng lồ kia càng lúc càng gần.
“ Gào!”
Một tiếng gầm to lớn từ phía sau truyền đến. Nó càng lúc càng gần và khiến cho màng nhĩ của anh cảm thấy đau nhức.
Lối đi ở phía trước đã bị chặn bởi mấy khúc cây ngã chặn lại. Ở vị trí giữa có một khe hở cao ngang phần thắt lưng.
Nó có thể giúp người ta chui qua.
Tuy nhiên, khi anh khom người chui xuống thì đã không còn kịp nữa rồi.
Gia Sĩ đã ngửi thấy mùi máu tanh từ phía sau.
Anh ngả người về phía sau, toàn thân lướt qua khe hở giống như một cái xẻng trượt. Nhờ vào chất lượng tuyệt vời của bộ đồ ngủ mà anh đang mặc…Ngoại trừ đôi giày anh được tặng ở trong trò chơi. Những thứ khác đều giống như những gì anh nằm ở trong phòng chơi game…Anh đã trượt dài thành công một cách vội vàng, cả người đều ma sát với mặt đất cũng không hề đau lắm…Không! Lần này vẫn hơi đau một ít.
Gia Sĩ vội vàng đứng lên, anh không khỏi quay đầu nhìn lại.
Bành!!
Những khúc cây to lớn đem hang động bịt kín mít. Khi con sói khổng lồ đụng phải, vô số mảnh vụn bay tứ phía. Con sói khổng lồ chị bị chấn động bởi lực phản lại. Nó chỉ dừng lại giây lát rồi tiếp tục khập khiễng đi về phía anh.
“ Mẹ kiếp…”
Tiếng hét của Gia Sĩ vang vọng ở trong lối đi, anh liên tục bò về phía trước chạy trốn.
Anh chạy hết tốc lực, không ngừng trèo qua những chướng ngại vật, tránh né những tảng đá từ trên đầu rơi xuống. Tinh thần của Gia Sĩ lúc này vô cùng căng thẳng, thể lực của anh càng lúc càng giảm và tiếng thở hổn hển càng ngày nặng nề.
Đột nhiên, anh nhất thời không quan sát kĩ, ngón chân đã đá phải một khối đá. Điều này không chỉ khiến chân anh đau nhóc, khuôn mặt hơi biến dạng và toàn thân hơi lảo đảo ngã về phía trước.
Gia Sĩ phản ứng rất nhanh, anh đặt hai tay xuống đất và thực hiện động tác lăn người về phía trước. Anh hơi run rẩy khi cố gắng đứng dậy.
Tuy nhiên, ngay sau đó, một móng vuốt sói khổng lồ đập vào phiến đá cách anh không xa. Những tảng đá vụn bắn tung tóe và để lại vết cào thật sâu. Cái miệng khổng lồ tràn ngập mùi máu tanh bao trùm lấy đầu anh. Hai mắt Gia Sĩ tràn đầy sự hoảng sợ và tuyệt vọng.
…