Khoảnh khắc trò chơi bắt đầu, toàn thân Gia Sĩ giống như rơi vào giấc mơ. Anh ở trong một mảnh bóng tối và đột nhiên tỉnh dậy.
Ánh sáng xuất hiện ở trước mắt anh.
Dưới chân là những phiến đá lốm đốm cổ xưa. Đám cỏ dại mọc ngoan cường ở trong những vết nứt của phiến đá. Mười hương tươi mát của cây cỏ thơm ngát ở trong mũi.
Ngoài ra, hai bên còn có những bức tường trầy xước, tính từ dưới đất cho tới đỉnh thì nó cao khoảng mười mét. Nó giống như một lối đi kéo dài đến tận cuối tầm mắt.
Một số tinh thể màu trắng được khảm ở trên bức tường. Những tinh thể này phát ra những ánh sáng giúp cho Gia Sĩ có thể nhìn thấy rõ mọi thứ ở xung quanh.
Anh vươn tay ra và cầm lấy một viên pha lê màu trắng và cố gắng rút ra khỏi bức tường. Anh không thể tài nào rút được.
“ Quả nhiên! Đây chẳng qua chỉ là bối cảnh của trò chơi. Đợi một chút…”
Anh ngơ ngác nhìn vào lòng bàn tay của mình. Anh vừa mới chạm vào bức tường với kết cấu thô ráp. Anh còn dùng tay mình ra sức kéo viên pha lê màu trắng đang được khảm ở trên bức tường và khiến nó rơi không ít viên đá nhỏ. Tựa game này đã mang đến cho hắn một loại trải nghiệm chưa từng có so với những tựa game trước đây…
Nó vô cùng chân thật.
Anh nắm chặt lòng bàn tay của mình và đưa tay nhéo vào bắp thịt của minh. Mẹ! Tại sao lại đau thế này.
“ Loại cảm xúc này, loại trải nghiệm này, quá chân thực…”
Tuy rằng những trò chơi thực tế ảo của thế giới Thủy Tinh đã có một bước đột phá. Nhưng, môi trường trò chơi đều chỉ là những pixel hợp thành. Những cảm nhận như khứu giác và nhiều thứ khác không hề tồn tại. Trước kia, Gia Sĩ cảm thấy những trò chơi kia cũng không tệ, hiện tại…Ngay cả khi anh vừa mới bắt đầu trò chơi Chúa Tể. Nó đã mang lại cho anh một cảm giác trước đây anh chỉ chơi mấy trò dành cho con nít mà thôi.
Anh hít một hơi thật sâu.
Ngay cả không khí cũng mang theo mùi thơm của thực vật và mùi máu tươi thoang thoảng.
Hả? Mùi máu?
Mùi máu tươi bỗng trở nên nồng nặc hơn, nó trở nên gay mũi. Gia Sĩ không chịu được đành phải bịt mũi lại. Bỗng nhiên, hai mắt anh mở to.
Trước mặt anh, một dòng máu đỏ tươi chảy ra từ trên khe hở của vách tường. Hắn chưa kịp hoảng sợ thì dòng máu tươi ở trên bức tường đã tạo thành một dòng chữ thông dụng của thế giới Thủy Tinh.
“ Người chơi sắp phải đối mặt phần thi kiểm tra của trò chơi ‘ chúa tể’. Chỉ khi bạn thông qua cấp độ kiểm tra mới có thể đạt được tư cách chơi game chính thức.”
“ Cấp độ thử nghiệm sẽ được tạo một cách ngẫu nhiên: thoát khỏi hang động. Xin bạn vui lòng hãy sống sót ít nhất 60 giây trong khi bị quái vật truy đuổi.”
“ Ghi chú: Thời gian sống sót của bạn càng lâu thì phân thi đánh giá của bạn càng cao. Những người có đánh giá cao hơn có thể nhận được Chúa Tể ban cho phần thưởng thần bí.”
“ Lưu ý hai: Trò chơi này là một trải nghiệm hoàn toàn chân thật. Trò chơi này sẽ không chịu trách nhiệm về bất kì sự kích thích tinh thần, tác động gây ra tiêu cực, tổn thương não, bại liệt não, v..v.”
“ Hỡi chàng trai trẻ dũng cảm. Hãy sợ hãi, hét lên và làm hài lòng Chúa tể đi.”
Mùi máu tươi quá mức chân thật đến nỗi Gia Sĩ phải hoảng sợ một trận. Tuy nhiên, sự chú ý của anh hoàn toàn tập trung vào những dòng chữ do máu tươi gây dựng.
“ Không hổ danh là một trò chơi hoàn toàn chân thật. Ngay cả những nhắc nhở ở bên trong trò chơi cũng thú vị như thế…Còn có phần thi trắc nghiệm nữa sao? Đây là đang xem thương ông chủ Gia đúng không?”
Những trò chơi ở trên thế giới Thủy Tinh, anh thường ngược đãi mọi người để mang lại niềm vui cho mình.
Để tránh cho những người chơi bị ngược đãi thoát khỏi bóng ma tâm lý. Trò chơi ngay từ đầu đã thuyết phục người chơi bỏ cuộc. Tuy nhiên, những thử thách như thế lại trở thành một trong những điểm thu hút người chơi.
Bản thân là một người chơi hàng đầu, Gia Sĩ thích nhất chính là đùa giỡn những thử thách thuyết phục người chơi bỏ cuộc.
Trò chơi Chúa Tể mặc dù hơi chân thật một chút. Tuy nhiên, nếu mình đùa giỡn ở trong trò chơi chân thật như thế này chẳng phải sẽ có cảm giác thành tựu hơn sao?!
“ Bài thi lần này được gọi là thoát khỏi hang động. Mình chỉ cần sống sót dưới sự tấn công của quái vật trong vòng 60 giây. Nó rất đơn giản và dễ hiểu.”
Gia Sĩ hơi suy nghĩ một chút, “ Mình có thể dựa vào những khe nứt để đùa giỡn với đám quái vật này. Hơn nữa, nếu như mình giết chết quái vật thì sao? Không biết nó có làm trò chơi xuất hiện BUG không?
Anh trở nên hào hứng hơn nhiều.
Anh mải mê suy nghĩ thì dòng máu nhắc nhở ở trong trò chơi dần nhỏ xuống và hóa thành một vũng máu.
Ở phía bên kia bức tường, máu chảy ra và hình thành thời gian đếm ngược.