Chớp mắt, cuộc thi kiểm tra cuối tháng đã đến.
Sau một tháng xa cách, ba mươi tên thiên tài của câu lạc bộ anh hùng đã đoàn tụ dưới sự lãnh đạo của một thiên tài lớp hai.
Trong phòng riêng của một nhà hàng bên ngoài học viện, thiên tài Galio của câu lạc bộ anh hùng lớp hai đã đặt ba cái bàn lớn. Tất cả đều những món ngon đều được làm từ thịt thú biến dị.
So với những điểm tín chỉ quý giá, Nguyên Tinh ở trong mắt bọn họ không có giá trị bao nhiêu. Mỗi một tên thiên tài ở trong túi đều có ít nhất mấy trăm nghìn Nguyên Tinh. Bọn họ có thể ăn vài bữa cơm ngon.
Galio rất có lực hội tụ.
Khi còn ở thành phố anh hung, anh cũng là thiên tài chỉ đứng sau Victor và Joe. Tên tuổi cũng rất vang dội, cha anh là Siêu Phàm cấp hai, được xếp vào top mười ở trong câu lạc bộ siêu anh hùng.
Tuy nhiên, khi anh tiến về học viện cây thế giới. Anh vô cùng ngạc nhiên, bản thân mình chỉ được xếp vào lớp hai.
Đó chính là một sự sỉ nhục.
“ Ngày mai là bài kiểm tra cuối tháng, chúng ta nhất định phải để cho học viện hiểu được hậu quả của việc xem thường chúng ta.”
" Đại ca nói đúng, em đã tìm hiểu qua phần thi đánh giá cuối tháng chính là hình thức khiêu chiến. Mỗi học viên đều có thể tự do khiêu chiến các học sinh cùng lớp hoặc lớp cao hơn. Đại ca chỉ cần đánh bại bất kì học sinh nào ở lớp một đều có thể thăng cấp. Hơn nữa, nếu chiến thắng người thi đấu thì có thể tiếp tục khiêu chiến…Chúng ta nhiều nhất chỉ có ba lần để thất bại, nhưng đại ca nhất định không cần.”
Victor im lặng lắng nghe, anh cảm thấy hơi kì lạ.
Các bạn ơi, sự tự tin của các bạn từ đâu đến thế?
Ngay cả bản thân anh cũng không chắc chắn mình có thể ở lại lớp một.
Không thể các bạn cũng không biết chút nào về thực lực của những học sinh khác, đúng không?
Anh suy nghĩ một chút, Victor cảm thấy khả năng này rất cao.
Nghĩ đến bản thân mình, anh cũng không hề có ý định tìm hiểu thông tin của các học viên khác. Nếu không phải anh bị tra tấn ở trong cuộc thi leo hạng. Anh cũng không biết các bạn học cùng lớp đều là cao thủ thích giả trang.
Trong năm người từ 43 đến 47 đều là học sinh cùng lớp. Vic tor lúc đầu cũng không hề biết tên của họ, nhưng anh nhớ rõ hình dáng và khí tức của bọn họ.
Galio và những người này cho dù sức mạnh có tăng lên gấp đôi sau khi đến học viện cây thế giới. Bọn họ cũng không phải là đối thủ của những người kia.
Victor từ bên cạnh đánh giá một phen, anh biết được Galio dành phần lớn thời gian trong việc tu luyện. Hắn đã vượt qua cấp bậc Siêu Phàm và học được hai chiêu phép thuật mới…Hầu hết tín chỉ đều được sử dụng ở trong việc học phép thuật.
Nhưng…
Chỉ thế thôi!
Victor mấy lần ám chỉ, Galio cũng không thèm để ý. Nếu xét về tỉ lệ dân số thì dân số câu lạc bộ anh hùng nhiều hơn thành phố Thâm Lam. Anh cũng là một trong năm thiên tài hàng đầu, ngay cả khi thành phố Thâm Lam rất giỏi ở trong việc bồi dưỡng những cường giả mạnh mẽ và xếp vào top 10, top 20 cũng chẳng có vấn đề gì cả?
Galio nói rất nhiều, ngày mai anh phải đánh bại 5 tên lớp một mới được.
Victor há miệng, cuối cùng anh cũng không hề nói ra.
Ngày hôm sau, Victor đăng nhập vào không gian tinh thần…khu vực học viện cây thế giới. Nó khác với quãng trường trống trãi trước đây. Lúc này đã có ít nhất mấy trăm người.
Anh nghe nói đã sử dụng kĩ thuật phản chiếu không gian. Những gì bọn họ nhìn thấy ở đây chỉ là những học sinh thuộc lớp thiên tài.
Một vị phó viện trưởng sử dụng quyền hạn của mình, biến cả quảng trường thành một địa điểm khổng lồ. Ở trong địa điểm này liền phân ra mười sân võ đài, phía trước liền hình thành một cái bục cao.
Vị phó viện trưởng có bộ dáng trung niên bước lên sân khấu và nói hai câu ngắn gọn mất hết nửa tiếng.
Sau đó, bài kiểm tra thành tích chính thức bắt đầu.
“ Tôi không thể nào đợi được nữa.” Galio vặn cổ, xương cốt kêu răng rắc.”
Vật họp theo loài, người phân theo nhóm.
Các học viên của học viện cây thế giới tập trung tại một khu vực nhất định. Hơn nữa, trên đỉnh đầu còn chú thích lớp học và tên gọi. Cái này để tạo thuận lợi cho những học sinh không biết người khác….Không chỉ có những học viên trao đổi, ngay cả những học viên điên cuồng bế quan. Bọn họ nhập học mấy năm, ngay cả bạn học mình cũng chưa từng thấy qua vài lần.
Trước khi khiêu chiến, Galio cố ý quan sát một phen.
Nhiều học viên cũng không biết hắn là ai, nhưng hắn cũng không phải là kẻ ngốc.
Những người tản mát khí thế, vẻ mặt cao lãnh, người lạ không được tiến vào, trong ánh mắt của những người khác tràn ngập sự kính sợ… Những thứ đó hẳn phải thuộc về những cao thủ khó mà trêu chọc nhất.
Hắn không có ý định khiêu chiến những người này. Trừ phi, chiến thắng những học viên thiên tài cùng lớp cũng không hề phí sức.
Hiển nhiên, điều đó là không thể.
Galio tuy rất tự tin, nhưng anh cũng không dám xem thường thiên tài của thành phố Thâm Lam.
“ Dựa vào thực lực của mình, có thể trở thành một tên trung bình của lớp một đi.”