Chương 1130: Tiếp viện đến rồi

Câu lạc bộ Siêu Anh Hùng ở nơi xa.

Kabuchi nhìn về phía các Siêu Phàm nhân loại đã đầu hàng ở trước mặt, ném ra mồi nhử, “ Nơi này của ta có ba tấm thiệp mời, ta sẽ thưởng cho ba người cống hiến xuất sắc nhất. Từ nay về sau, các ngươi có thể giống như chúng ta, trở thành người của Luân Hồi Điện, có thể tự do đi lại ở trong thế giới vô tận.”

Hai ba trăm ánh mắt Siêu Phàm của câu lạc bộ anh hùng đều tỏa sáng.

Kabuchi đột nhiên sờ da đầu trụi lủi của mình, không biết vì sao hắn cảm giác đầu mình có chút lạnh.

Hoàng triều Cổ Linh là thế lực duy nhất đến từ Kỉ Nguyên thứ tư và sở hữu những Thánh Khí không hoàn chỉnh. Bọn họ đã bị đám Luân Hồi Điện đem làm mục tiêu trọng điểm để tấn công.

Nói cách khác, bởi vì món Thánh Khí kia, thế lực của bọn họ thu hút không ít tên Luân Hồi Điện.

Thế lực của họ chỉ đứng sau thành phố Thâm Lam.

Trận pháp của hoàng triều Cổ Linh tích lũy được mấy năm mở ra. Chín hư ảnh của con rồng đang bay lượn ở trên thành trì cổ xưa. Mỗi một hư ảnh con rồng có thể phát huy ra chiến lực cấp hai đỉnh phong. Bên trong trận pháp Nguyên Lực cuồn cuộn không bao giờ hết, giống như bất tử bất diệt vậy.

Nhưng hôm nay, chín hư ảnh con rồng đã bị đánh tan vô số lần. Mỗi một cuộc tấn công của đám Dị tộc ở bên ngoài, nó đều khiến cho thành trì cổ xưa không ngừng chấn động. Vô số trận pháp huyền ảo kết thành vòng tròn đã chuẩn bị tan vỡ.

Ở trên bức tường thành cao mấy chục mét, những Siêu Phàm của hoàng triều Cổ Linh chỉ dựa vào trận pháp mới có thể đối phó với kẻ thù. Nhưng, ai cũng đều biết, nếu như bọn họ không có trận pháp, ngay cả vài phút cũng không thể nào chống đỡ được.

“ Hiện tại, cách duy nhất để cho chúng ta có thời gian thở dốc chính là đẩy lùi đám Dị tộc hung hãn kia. Bệ hạ, người còn sức để bắn một mũi tên nữa không?”

Mối đe dọa lớn nhất đối với trận pháp chính là tên Dị tộc có ba cái đầu.

Mỗi đòn tấn công của hắn có thể khiến cho hai ba hư ảnh con rồng bị đánh cho nát bét. Hắn còn nắm bắt được thời cơ khi những con rồng đó bị hao tổn và những chỗ yếu ớt nhất của trận pháp để mà tấn công.

Hắn chính là mối đe dọa lớn nhất ở đây.

Ngược lại, một số Dị tộc nhìn trông có vẻ mạnh mẽ nhưng bọn chúng không hề hiểu biết gì về trận pháp, chúng cũng không am hiểu việc phá hủy những tiết điểm. Vì thế, bọn chúng chẳng là mối đe dọa đối với trận pháp.

Vị hoàng đế của Cổ Linh cầm trong tay Thánh Khí không trọn vẹn Diệu Nhật Cung, khí tức có phần uể oải.

Hắn chỉ là một tên Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong. Trước đó, hắn đã sử dụng Thánh Khí bắn ra một mũi tên và khiến cho một tên Dị tộc loại khó chơi bị thương nặng. Hắn bị hao tổn không ít bản nguyên.

Trong thời gian ngắn, hắn không thể nào phát huy được sức mạnh của Thánh Khí một lần nữa.

“ Dùng phương pháp hiến tế, ta còn có thể bắn ra một mũi tên khác, nhưng…”

Nếu so với mấy năm trước, việc đối phó với Ma thú đẳng cấp thế giới, vị hoàng đế Cổ Linh này đã tiến bộ rất nhiều. Hắn có thể bắn ra hai mũi tên khi sử dụng Thánh Khí.

Chỉ là, Dị tộc có tới 9 tên, điều khiến cho vị hoàng đế Cổ Linh có phần tuyệt vọng nhất chính là khi hắn sử dụng lực lượng của Thánh Khí cũng chỉ có thể làm một tên bị thương nặng, mà không thể nào giết chết tên Dị tộc kia.

Một mũi tên bắn ra, hắn vẫn còn 80 – 90% thực lực chiến đấu.

Tuy nhiên, nếu như hắn bắn ra mũi tên thứ hai bằng phương pháp hiến tế. Nó không chỉ khiến sức chiến đấu của vị hoàng đế Cổ Linh bị hao tổn thật lớn. Những thành viên hoàng gia cũng sẽ mất đi một số người có chiến lực cao cấp.

Những người khác tự nhiên hiểu được, lắc đầu, sắc mặt tối sầm.

“ Không được bỏ cuộc, chúng ta đã phát ra tín hiệu cầu cứu, ở bên trong thành trì còn có cổng dịch chuyển đến Thâm Lam. Quân tiếp viện sẽ tới nhanh thôi, chúng ta chỉ cần chống đỡ thêm một hồi nữa là được.”

“ Đúng thế!”

Hai mắt của những tên Siêu Phàm đều tỏa sáng và hưng phấn.

Nhiều cường giả vẫn không lạc quan như thế.

Bọn họ cũng nghe nói, không chỉ có hoàng triều Cổ Linh bị tấn công, còn có những thế lực Thánh Địa khác cũng bị như thế. Đặc biệt, Thâm Lam chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu trọng điểm mà đám Dị tộc này nhắm vào.

Dưới tình huống như thế, Thâm Lam có thể tới hỗ trợ bọn họ hay không?

“ Cổng dịch chuyển sáng rồi, có người tới đây!”

Vị hoàng đế Cổ Linh vẫn một mực quan sát cổng dịch chuyển, hắn trở nên lo lắng hơn.

Đó có phải là quân tiếp viện đến từ thành phố Thâm Lam hay không?

Nó cũng có khả năng là thám tử của Cổ Linh mang tin tức xấu về các thế lực bị công phá.

Sau đó, bọn họ chỉ có thể đóng quyền dịch chuyển của thế lực bên kia.

Ánh sáng chói lọi bao phủ ở trên đài tản đi, một gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mặt vị hoàng đế Cổ Linh đó là đại nguyên soái Hoàng Triều.

“ Viện quân Thâm Lam, chuẩn bị tới đây sao?”

Vị hoàng đế nhịn không được hỏi.

Vị đại nguyên soái thần sắc vô cùng thoải mái, “ Bệ hạ cứ yên tâm, thần đã mời tới những cường giả. Những tên Dị tộc chết tiệt này chắc chắn sẽ đi xuống địa ngục.”

“ Bệ hạ, chẳng lẽ ngài đã quên, cường giả Siêu Phàm cấp hai trở lên hay 5 vị Siêu Phàm trở lên chỉ có lệnh mới được phép thông qua cổng dịch chuyển. Mà thần chỉ có một nửa lệnh bài mà thôi.”

Cấp hai trở lên không thể nào dịch chuyển tức thời. Đó là yêu cầu bên phía hoàng triều Cổ Linh từ khi bắt đầu xây dựng cổng dịch chuyển tức thời.

Các thế lực khác cũng y như thế.

Khi kẻ thù tấn công ở bên ngoài thành trì, bạn có thể mở ra trận pháp để phòng thủ, nhưng nếu từ cổng dịch chuyển đi ra kẻ thù vậy thì chẳng khác nào trói tay trói chân.

Cổ Linh, câu lạc bộ siêu anh hùng và những thế lực khác cũng có những lo lắng tương tự. Bọn họ lo lắng cổng dịch chuyển sẽ trở thành một lối đi bí mật trong Thâm Lam.

Đối với yêu cầu của bọn họ, Đường Vũ cũng không hề từ chối.

Trên thực tế, cổng dịch chuyển vẫn thuộc quyền khống chết ở trong tay anh. Anh muốn cho cũng không được, dù sao cái này cũng do hệ thống tạo ra.

Hoàng đế Cổ Linh vội vàng thay đổi thiết lập, cổng dịch chuyển nhanh chống bùng phát lượng lớn ánh sáng và nhiều cường giả mặc đồng phục chiến đấu xuất hiện.

Hoàng đế Cổ Linh nhìn lướt qua, hắn vừa định hỏi những cường giả quen thuộc kia tại sao không có xuất hiện. Bản năng cảm nhận phản hồi lại, khiến cho hắn lâm vào chấn động và sợ hãi.

Hai, ba…Ba mươi sáu tên Siêu Phàm cấp hai?!

Người dẫn đầu là một cô gái có khí tức ngang ngửa với hắn.

Thượng Cung Linh mím chặt hai má và cố gắng để cho mình trở nên nghiêm túc. Những năm qua, cô đã học tập không ít trận lệnh và sắp xếp đội hình.

Sau một hồi chào hỏi những người lính của quân đoàn viễn chinh ở phía sau. Vị hoàng đế Cổ Linh còn chưa kịp chào nói dựa vào trận pháp để phòng thủ thì những người đó đã bay ra khỏi phạm vi trận pháp của hoàng triều Cổ Linh.

Trái tim của vị hoàng đế Cổ Linh đập dữ dội.

Sự thay đổi bất ngờ sang sợ hãi khiến ông có chút choáng ngợp.

Ngay sau đó, sắc mặt của ông chuyển từ sợ hãi sang kinh hoàng, sau đó sốc nặng.

Miệng ông há to có thể nhét cả nắm đấm vào.

Cung Diệu Nhật trân quý đều dán ở trên mặt đất mà không được chú ý tới.

Ông chỉ ngơ ngác nhìn lấy cuộc chiến ở bên ngoài thành, chỉ thở dài nói một câu, “ Thành phố Thâm Lam, chúng ta…Vĩnh viễn không thể nào đuổi kịp.”