Chương 1098: Điều tra kế hoạch Luân Hồi Điện

Ban đầu, tất cả những người thức tỉnh ở trong quảng trường chỉ bị ảnh hưởng bới phép thuật nên đành phải im lặng và bọn họ bị ép buộc tập trung lắng nghe sự giảng bài.

Ngay lúc này, mỗi người đều đang đắm chìm ở trong đó, lắng nghe một cách mê say.

Mỗi một câu nói đều giống như chân lý ở trong thiên địa, khiến cho con đường của bọn họ ở phía trước xuyên quay đám mây mù để nhìn thấy ánh mặt trời.

Ngoại trừ những người thức tỉnh.

Ngoài ra, một số vị viện trưởng và phó viện trưởng có thực lực Siêu Phàm ở trong học viện phép thuật Leina, cùng với Augustine và mười cường giả Siêu Phàm khác không có gì làm. Bọn họ ở gần hoặc ở xung quanh quảng trường gần đó.

Nghe thấy được những âm thanh du dương kia.

Bọn họ tới đây chỉ vì tò mò và bọn họ cũng muốn so sánh với bản thân.

Không có ai thật sự cảm thấy bản thân mình kém hơn người ta. Có lẽ, vị đại sư trẻ tuổi kia có thực lực mạnh hơn bọn họ, nhưng đối với trình độ lý giải về phép thuật, chưa chắc đã giỏi hơn mình. Đương nhiên, mỗi người đối với việc lý giải phép thuật hoàn toàn khác nhau. Đặc biệt là cường giả ở bên ngoài, bọn họ sẽ có một số sự lý giải độc đáo, đám người bọn họ có thể tham khảo một hai.

Đó chỉ là ý tưởng lúc đầu của bọn họ.

Sau vài phút, đó chỉ còn lại là những suy nghĩ ở trong đầu.

“ Tuyệt vời! Thật sự quá tuyệt vời!”

“ Phép thuật còn có thể làm ra nhiều thứ như thế sao?!”

“ Thì ra là như vậy! Cuối cùng thì tôi cũng đã hiểu!”

Ông lão Augustine nhắm hai mắt lại và tập trung lắng nghe, ông kích đông đến nỗi cả người cũng phải run lên.

Khi Đường Vũ nói, anh cũng dần đắm chìm trong đó.

Từ khi có được phân thân, anh đã không còn là một tên cùi bắp phép thuật. Sau khi cảm ngô Pháp Tắc, anh đối với phép thuật chuyên về một hệ còn có sự hiểu biết sâu sắc và độc đáo hơn.

Một lần giảng dạy cũng là đối với việc bản thân mình nắm giữ phép thuật đó về kĩ thuật và thành thạo bao nhiêu.

Anh đột nhiên phát hiện.

Thì ra trình độ phép thuật của bản thân đã mạnh đến như thế rồi!

Xét về kĩ thuật chiến đấu hay phép thuật có liên quan đến phạm vi. Đường Vũ cảm thấy bản thân mình có thể xếp hạng ba ở trong Thâm Lam.

Sự giảng dạy của ông cũng kết hợp với sức mạnh tinh thần.

Dường như có những hình ảnh thoáng qua ở trong tâm trí của những người nghe, anh càng cảm thấy mình hiểu biết càng sâu sắc hơn.

Tất nhiên, theo thời gian trôi qua, nội dung mà Đường Vũ muốn nói đến cũng từ độ khó với cấp độ vô cùng dễ dàng chuyển sang độ khó trung bình lúc này.

Nội dung ngày càng sâu sắc hơn.

Không ít người nghe vốn đã nhíu mày, nhưng lại càng có ít người hiểu được nội dung thì lại càng ít.

Ngay cả Siêu Phàm cũng phải suy nghĩ một hồi. Bọn họ mới ý thức được, ước gì Đường Vũ có thể giảng chậm hơn một chút. Tuy nhiên, không một ai nỡ cắt đứt bài giảng hiện tại, cũng không có bất kì người nào có lá gang cắt ngang bài giảng của vị đại sư này.

Không biết từ lúc nào, thanh âm du dương đã ngừng lại.

Không ít người thức tỉnh đều đắm chìm ở trong cảm ngộ. Mất rất lâu, bọn họ mới ngẩng đầu nhìn lên, khi nhìn thấy ở trên đài không có ai hết thì vẻ mặt bọn họ vẫn còn chưa có thỏa mãn.

“ Tại sao lại ngắn như thế! Chủ tịch, sao ngài không hỏi lại vị đại sư kia…”

Một người Siêu Phàm với danh hiệu đại sư ở Leina nói ra.

Bên cạnh, không ít Siêu Phàm vô cùng buồn thảm. Khi bọn họ biết có một vị đại sư từ bên ngoài tới giảng bài. Bọn họ căn bản không hề để ý, cho dù bọn họ có ở trong thành phố cũng không hề tiến đến.

Tuy nhiên, nhìn các đồng nghiệp chỉ sau hai tiếng đồng hồ lắng nghe giảng bài. Bọn họ đã cải thiện đáng kể việc sử dụng các phép thuật, khuôn mặt những người không nghe giảng tái mét vì hối tiếc.

Làm sao bọn họ lại có thể ngu ngốc làm ra lựa chọn như thế!

Aygustine lộ ra vẻ mặt chua sót, “ Vị đại sư đó không hề có ý kiến gì, đem cả đời kiến thức của mình giảng dạy cho chúng ta. Đây đã là ân huệ rất lớn, chúng ta làm sao có thể đưa ra yêu cầu vô lý như thế được?”

Tất nhiên, ông có nhiều cơ hội tiếp xúc với đại sư. Vì thế, lén lút hỏi một số vấn đề bản thân không hiểu, hẳn chẳng phải vấn đề lớn gì cả.

Ông cảm thấy chỉ là một ít sách văn học cũng không đủ giá trị vị đại sư kia giảng bài. Augustine suy nghĩ, ông nên bù đắp như thế nào đây.

Đại sư không hề để ý, nhưng ông không thể không biết cách làm người.

Khách sạn hoàng gia Lenia.

Sau khi Đường Vũ giảng bài xong, anh nhìn thấy Augustine và những người khác vẫn đang đắm chìm ở trong đó. Vì thế, anh tạm thời quay về nơi ở.

Lực lượng áp chế của thế giới đã giảm đi. Nhất thời, anh cảm thấy thân thể mình thoải mái hơn rất nhiều.

“ Lực lượng thế giới đã mất đi 90%. Tốt lắm, mình chỉ cần chậm rãi giải quyết hay giảng bài thêm là xong.’

Sau khi lực lượng áp chế hóa giả, một cỗ phân thân khác ở trong thế giới này cũng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Cỗ phân thân kia không còn cảm thấy đau eo khi chạy nữa.

“ Lực lượng không gian có thể sử dụng mà không gặp bất kì trở ngại. Vì thế, mình có thể điều tra về kế hoạch của Luân Hồi Điện rồi.”