Vào ngày thứ ba ở Leina, Đường Vũ đã đọc xong những cuốn sách quý gia ở thư viện Hoàng gia.
Anh đã đồng ý giảng bài của Augustine, nó đã sớm được đưa vào danh sách quan trọng.
Sau mấy ngày trao đổi, trình độ phép thuật của Đường Vũ đã hoàn toàn khuất phục Augustine.
Sau khi hỏi ý kiến của ông, địa điểm giảng dạy đã được đặt ở quảng trường phía trước của học viện phép thuật Lenia. Nó đủ rộng để chứa hàng chục nghìn người.
Ba ngày, dưới sự tuyên truyền rộng rãi, không ít người Lenia đang săn bắn và khai thác ở bên ngoài liền quay trở về.
Augustine mỉm cười tươi như hoa.
Đường Vũ cũng mỉm cười.
Trong ba ngày, ngoài việc đọc sách, anh đã âm thầm vận dụng bí pháp để hóa giả lực lượng thế giới.
Nhưng hiệu quả cũng không có bao nhiêu.
Thế giới này rất đặc thù, nó bài xích người ngoài.
Cỗ phân thân này chỉ có thực lực Siêu Phàm cấp hai, dưới sự áp chế của thế giới. Thực lực của anh chỉ có thể sánh ngang với Siêu Phàm bình thường. Sau ba ngày, thực lực của anh đã gần tiếp cận với Siêu Phàm cao cấp.
Tất nhiên, Đường Vũ có lòng tin đánh bại Siêu Phàm cấp hai cũng không thành vấn đề gì.
Tuy nhiên, Luân Hồi Điện đã sớm bố trí. Hiện tại, anh chỉ sợ đã có cường giả đã vượt qua giai đoạn yếu ớt lúc đầu. Nếu như anh không thể nhanh chóng hóa giả lực lượng áp chế của thế giới này… Anh sẽ không khác gì ba tên Luân Hồi Điện lúc trước, dễ dàng bị người ta bóp chết. Lãnh chúa Đường cũng không đành lòng từ bỏ nơi này.
Ngoại trừ việc hóa giải lực lượng áp chế thế giới bằng bí pháp, anh cũng có thủ đoạn khác.
Chẳng hạn như có bí bảo che giấu, hoặc…Làm những điều tốt đẹp cho thế giới này.
Đường Vũ đã tìm thấy không ít bản nguyên thế giới, chỉ cần anh bỏ ra một ít trong đó. Chuyện này cũng sẽ không có gì ngoài ý muốn, anh có thể sẽ được thế giới này công nhận và chuyển từ hộ khẩu đi trộm trở thành hộ khẩu vip.
Tuy nhiên, anh cũng không nỡ.
Làm sao có thể gửi lại những thứ mà mình đã nhặt được bằng chính khả năng của mình.
Ngoài ra, việc giảng dạy…Cũng là một cách.
Khai trí, dạy nghề, giảng giải…
Với qui mô lớn, lớp học phép thuật mà Đường Vũ dạy có thể thay đổi câu trúc của thế giới và thúc đẩy sự phát triển phép thuật ở trong thế giới hoang vu trong mấy trăm năm.
Nói ngắn ngọn, nó cũng có lợi cho những người dân thức tỉnh ở khu vực Leina.
Nếu như cách sinh linh bản địa được hưởng lợi. Vậy thì nó cũng có lợi cho thế giới.
Với sự trợ giúp của bí pháp tương ứng. Đường Vũ có thể nhận được sự phản hồi của thế giới. Từ đó anh có thể làm thủ tục nhập hộ khẩu.
Tốc độ nhanh hay chậm đều phụ thuộc vào tầm ảnh hưởng. Tức là, anh nói nhiều hay ít không quan trong, mà số lượng người tới tham dự lắng nghe phần giảng bài.
Augustine hi vọng sẽ có nhiều người nghe bài giảng hơn. Đường Vũ làm sao có thể từ chối cơ chứ.
Sự khác biệt là, nếu anh đưa ra yêu cầu, người ta sẽ cảm thấy kì quái.
Mà việc cho mượn sách đọc, anh xem như đó là phần thưởng. Anh hứa mở rộng số lượng người nghe tham dự các bài giảng. Điều này khiến cho Augustine cảm kích không thôi.
Có một sự khác biệt lớn giữa trước và sau khi chuyển đổi.
Leina kiếm được tiền và lãnh chúa Đường thậm chí còn kiếm được nhiều tiền hơn.
…
Quảng trường trước học viện phép thuật Leina đã chật kín từng cái ghế nhỏ.
Người người nhốn nháo.
Nơi này còn có không ít học sinh, sinh viên của học viện phép thuật Leina. Nhiều hơn nữa là những người thức tỉnh thuộc tầng lớp trung lưu ở thành phố Leina.
Hầu hết đều là những người thức tỉnh cấp cao.
Đây không phải là lần đầu tiên có bậc thầy pháp sư giảng bài ở Leina, nhưng lần này có chút đặc thù.
“ Nghe nói, vị đại sư này ngay cả chủ tịch quốc hội cũng khen ngợi không ngớt?”
“ Tôi vốn ở bên ngoài đang săn giết một con quái thú hiếm thấy, liền bị trưởng bối gọi trở về, nói nhất định phải nghe đại sư giảng bài. Đại sư này có lai lịch như thế nào?”
“ Nghe nói một vị bậc thầy pháp sư đi ngang qua thành phố Leina của chúng ta.”
“ Nhưng, không phải gần đây đang có sự suy thoái của phép thuật hay sao? Liệu việc nghiên cứu phép thuật có còn hữu ích nữa hay không? Không bằng ta chuyển sang rèn luyện thân thể và đao pháp.”
“ Đúng thế, nếu chúng ta chuyên học tập về kiếm thuật. Làm sao chúng ta có thể liên tục thất bại ở trong cuộc chiến với Hắc Nha.”
Một số người tò mò.
Một số người chờ đợi.
Một số người miễn cưỡng.
Mặc dù vậy, đối với một thành phố có hàng triệu cư dân sinh sống. Trong đó có hàng trăm nghìn người thức tỉnh, vẫn không có nhiều người đại sư tới giảng dạy.
Hoặc thực lực của bọn họ không đủ, hoặc ở trong gia tộc nhất định phải có địa vị mới có thể đi tới quảng trường như thế này.
Ding dong.
Tiếng chuông du dương vang lên, tất cả những người thức tỉnh đều cảm thấy hoa mắt. Ở trên đài liền xuất hiện một bóng người.
Người đó khoác một bộ áo choàng trắng, gương mặt trẻ trung vô cùng.
Trẻ hơn hết tất cả mọi người ở chỗ này.
Có phải trợ lý của đại sư hay không?
Hay người này là đại sư, tại sao lại trẻ như thế?
Trong đầu bọn họ hiện lên đủ loại suy nghĩ, cũng có người mở miệng cùng đồng bạn thảo luận…
Ngay lập tức, một cỗ khí thế vô hình quét qua.
Không phải là khí thế áp bách, trên đài cao vẫn chỉ là một người thanh niên trông có vẻ bình thường, hơi tuấn tú một chút. Tuy nhiên, ngay sau đó bọn họ nhất thời câm miệng lại, những ý nghĩ ở trong đầu không còn, tất cả đều tập trung ở trên đài cao.
…Mình từ khi nào lại nghiêm túc như thế?
Trên đài, Đường Vũ nhìn xung quanh rồi mới thu hồi ánh mắt. Anh khẽ gật đầu và tỏ vẻ hài lòng.
Trông mặt mà bắt hình dong?
Cảm thấy phép thuật không quan trọng sao?
Toàn là những suy nghĩ viễn vong?
Lãnh chúa Đường cảm thấy mình không phải là một cường giả to mồm. Anh cũng có thể khiến người ta đắm chìm ở bên trong không thể nào thoát ra khỏi đó.
Tuy nhiên, đó chỉ là một chút tiểu xảo để đạt được mục đích mà thôi.
Anh trầm giọng và bắt đầu giảng bài.
“ Cái gọi là phép thuật, bản chất của nó chính là một loại vận dụng Nguyên Lực, nội lực của bản thân và những nguyên tố bên ngoài thiên địa…”
“ Phép thuật không hề có khuôn mẫu cố định. Người mới học thì vẽ khung xương, còn người tinh thông thì lấy khung xương làm cơ sở để phát triển thành các hình dáng khác nhau. Trong khi những người khôn ngoan có thể tháo rời khung xương thành vô số xương cốt và sau đó lắp ráp theo ý của bản thân…”
“ Nói cách khác: Nếu nắm giữ một phương pháp, tất cả luận điểm đều có thể nắm vững…”
“ …”