“ Những Siêu Phàm cấp ba bên phía nhân loại, không có tên nào là yếu cả, nhưng nhược điểm của bọn hắn cũng đó. Đó là số lượng Siêu Phàm cấp ba của bọn chúng rất ít.”
Ở phía Tây của liên bang nhân loại, một tên Siêu Phàm cấp ba nhìn từ xa nói ra, “ Nếu các thế lực hàng đầu của chúng ta tập hợp lại và tấn công vào thành phố chính của nhân loại. Có lẽ, bọn chúng sẽ có lá bài tẩy nào đó có thể xoay chuyển tình thế, có thể tạo ra tổn thất rất lớn cho bên phía của chúng ta, tuy nhiên…”
“ Chúng ta cũng không cần phải đánh chính diện, chúng ta tấn công ở nhiều mặt, nhiều phương diện nổ ra những cuộc chiến. Chúng ta chỉ cần khiến cho Siêu Phàm cấp ba của Đại Đạo Tông ra tay, kế hoạch của chúng ta đã thành công. Khi đó, thời điểm săn giết Siêu Phàm cấp ba của nhân loại bắt đầu.”
“ Coi như chúng ta thất thủ một hai lần, tổn thất của chúng ta có thể sẽ nằm ở trong phạm vi có thể chấp nhận được. Một khi chúng ta thành công, mỗi một tên Siêu Phàm cấp ba của Đại Đạo Tông ngã xuống, đó chính là một sự đả kích rất lớn đối với nhân loại.”
Bên ngoài không hề có cái gọi là quân đội liên minh. Các thế lực hàng đầu của các phương đều thành lập căn cứ của riêng mình, độc lập tác chiến. Tuy nhiên, bọn chúng vẫn âm thầm hiểu rõ, từ các phương hướng khác nhau để quấy rối liên bang nhân loại. Nếu có thể bao vây lấy trưởng lão của Đại Đạo Tông, những cường giả của các thế lực khác sẽ giúp bọn hắn ngăn cản các trưởng lão khác của Đại Đạo Tông.
Đây chính là sự thỏa thuận bí mật của các thế lực khắp nơi.
Ít nhất, sự hợp tác của bọn chúng sẽ không thay đổi cho đến khi Đại Đạo Tông bị phá hủy.
…
Kể từ khi Đường Vũ phụ trách thành phố Thất Diệu cũng đã trôi qua khoảng 10 ngày.
Không có bất kì dấu vết nào của Siêu Phàm cấp ba, nhưng chiến đấu bình thường càng ngày càng tăng và những báo cáo cũng không ngừng tăng lên.
Ban đầu chỉ là những binh lính thức tỉnh, một số Siêu Phàm cấp một xâm lấn. Thời gian dần trôi qua, quân đoàn dần xuất hiện. Thậm chí, một số Siêu Phàm cấp hai cũng bắt đầu tham gia trận chiến.
Siêu Phàm cấp hai ở trong lãnh địa của nhân loại cũng chỉ huy các quân đoàn và đóng quân ở một số vị trí biên giới quan trọng.
Áp lực hiện tại vẫn còn có thể chống đỡ được, nhưng khi bên phía kẻ thù đầu nhập Siêu Phàm cấp một và cấp hai càng lúc càng tăng lên. Số lượng Siêu Phàm cấp hai ít ỏi bên phía nhân loại, sự chênh lệch mạnh yếu sẽ càng ngày càng rõ ràng.
“ Tiếp tục duy trì trạng thái phòng thủ. Hơn nữa, toàn lực điều tra những thế lực đứng đầu đang làm mưa làm gió ở sau lưng.”
Đường Vũ phân phó.
Trong khoảng thời gian này, không ít Siêu Phàm viện đủ mọi lí do rời khỏi liên bang và cũng không hề xem trọng tương lai của nhân loại. Đường Vũ tuy có chút thất vọng, nhưng anh cũng không hề ngăn cản.
Thực chất ở bên trong lòng của bọn họ, nhiều nhân loại vẫn xem mình là những chủng tộc yếu ớt.
Cuộc chiến phản công toàn diện chống lại liên bang Thất Diệu đã khiến cho không ít bộ lạc và lợi ích của gia tộc liên hệ cùng một chỗ với Đại Đạo Tông, nhưng nó cũng không thực sự khiến cho nhân loại trỗi dậy… Những khó khăn ở trong cuộc chiến phản công kia đều đã được Đại Đạo Tông giải quyết hết. Đó chẳng qua giải quyết những sự việc còn lại mà thôi.
Hiện tại, đây chính là một tình thế vô cùng bất lợi, không ít người cảm giác không có hi vọng nào giành chiến thắng.
“ Chính vì điều này, mới có thể thức tỉnh tinh thần bất khuất đang ẩn giấu trong xương cốt của nhân loại.”
Nhân loại đã bị kìm hãm quá lâu rồi.
Yếu đuối lâu rồi.
Bọn họ vẫn luôn là chủng tộc phụ thuộc của các chủng tộc hùng mạnh. Điều này khiến cho bọn họ thiếu đi niềm tin, cho dù bọn họ có giải quyết liên bang Thất Diệu, đó chẳng qua là kết quả của sự mạnh mẽ Đại Đạo Tông ra tay mà thôi.
Không phải là vinh dự riêng của bọn họ.
“ Giết!”
Ở bên ngoài thành phố Hắc Thạch, Trần Vũ cầm ở trong tay một thanh chiến đao rune và chiến đấu chống lại những chiến binh Dị tộc đông đúc.
Một cảm giác áp bức đến nghẹt thở đập thẳng vào mặt.
Khi hai mắt nhìn qua, đó là một làn sóng chiến sĩ Dị tộc.
Đó chính là một chủng tộc với tên gọi là Đao Phong. Bộ tộc kia không chỉ có cường giả vô địch tọa trấn vận may của toàn tộc, nhưng lại là một bộ tộc rất hiếu chiến. Không ít đế quốc cường thịnh đều có quân đoàn Đao Phong ở bên trong. Đó là quân đoàn cấp bậc tinh nhuệ ở trong đế quốc. Nếu mà đem ra so sánh thì quân đoàn ở bên phía nhân loại chỉ ở cấp bậc pháo hôi mà thôi.
Một tên thức tỉnh của bộ tộc Đao Phong đều có thể so tài cùng lúc với năm tên thức tỉnh cùng cấp bên phía nhân loại.
Đối mặt với cường giả của bộ tộc Đao Phong, Trần Vũ theo bản năng sợ hãi.
Nó không hề giống như lúc bọn họ tấn công liên bang Thất Diệu. Hiện tại, bọn họ phải đối mặt không chỉ là bộ tộc thiện chiến, hơn nữa số lượng cũng gấp đôi bọn họ.
Tuy nhiên…Sau lưng của bọn họ chính là tổ ấm mà họ đã vất vả lắm mới có được một cuộc sống ổn định. Bọn họ còn lấy vợ, sinh con nữa, bọn họ…Không thể nào lùi lại.
“ Giết!”
Trần Vũ coi cái chết nhẹ như lồng hao, một đao chém xuống, lực lượng khổng lồ đem chiến sĩ của bộ tộc Đao Phong đánh bay ra bên ngoài.
Một tên bộ tộc Đao Phong với khí tức mạnh hơn, ở bên cạnh chém tới.
Bộ tộc Đao Phong giỏi về dùng đao, ánh đao nhanh như tia chớp, chém ra một ánh đao màu bạc.
Trần Vũ theo bản năng xoay người lại, vung thanh kiếm theo chếch xuống dưới, khiến cho thanh đao của đối thủ mất đi quỹ độ. Hắn cũng thuận tay đem thanh đao mình chém về phía tên Đao Phong kia.
Máu bắn tung tóe khắp ngực, Trần Vũ lúc này mới hoàn hồn trở lại. Hắn ngơ ngác nhìn hai tay của mình với vẻ mặt không thể nào tin được.
Một tên chiến sĩ Đao Phong khác chém tới và bị Trần Vũ xử lý chỉ trong vòng hai ba chiêu. Lúc này, hắn đã tin tưởng. Sau khi liên bang nhân loại được thành lập, anh đã cố gắng rèn luyện trong vòng hai năm, tu luyện phương pháp cao cấp hơn, học tập những chiến kĩ cao siêu, ngày ngày đều so tài với những người bạn khác. Anh cảm thấy mình không hề thay đổi bao nhiêu, nhưng thực tế nó đã vượt xa hơn lúc trước.
Bộ tộc Đao Phong mạnh như thế này, cũng chả có đáng sợ.
“ Giết!” Tiếng hét của hắn càng lúc càng lớn, mang theo tinh thần bất khuất chưa từng có.
…