Chương 1035: Chủ trì cuộc so tài

Các qui định mới đã được ban hành trong những ngày qua, Đường Vũ vẫn luôn chú ý tới.

Một số lãnh địa mạnh mẽ, những người thức tỉnh nhanh chóng dịch chuyển đến những lãnh thổ tương đối yếu, thực hiện kế hoạch những kẻ mạnh dẫn dắt những người sau để mạnh hơn.

Những tên lính đánh thuê là những người dịch chuyển nhiều nhất, những thế lực sơn tặc cũng bị theo dõi và vị trí bị phát hiện. Bọn họ dùng thủ đoạn đánh nhanh thắng nhanh tiêu diệt hết những thế lực đó.

Vì thế, bọn chúng trước khi chết đi cũng không thể nào biết được, tại sao Đại Đạo Tông lại dốc hết toàn lực săn lùng những con tép nhỏ như bọn họ.

Mốt số băng nhóm và thế lực chỉ có Siêu Phàm cấp hai đã bị đánh bại và giết chết. Điều này đã đe dọa đến những chủng tộc khác và tổ chức ở bên ngoài.

Lãnh thổ của liên bang nhân loại thì tương đối bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ còn lại một số tên sơn tặc, cướp và tàn dư của liên bang Thất Diệu vẫn còn đang lang thang ở trong lãnh thổ.

Sảnh điện nhiệm vụ đã tuyên bố những nhiệm vụ liên quan, những tên giặc cướp thực lực không hề mạnh, cũng không thể nào nháo ra được sự tình gì. Ngược lại, bọn chúng lại trở thành những con quái quý hiếm trong mắt rất nhiều đội ngũ. Bọn họ ngẫu nhiên gặp phải ở ngoài nơi hoang dã, có thể khoe khoang chuyện này với người khác trong một thời gian dài.

Đường Vũ chỉ nhìn qua vài lần và không hề để ý tới chuyện này nữa. Bản thân anh là một lãnh chúa, những việc này cứ để cho thuộc hạ làm là được.

Anh đang xử lý những việc linh tinh. Một số vấn đề ở trong tông môn yêu cầu cần anh hay hai vị trưởng lão nội môn cùng kí tên mới có thể thông qua.

“ Tuổi trẻ giao lưu? Hi vọng có thể do Đại Đạo Tông chủ trì?”

Một năm trước, Đại Đạo Tông và bộ tộc Bạch Vũ đang chuẩn bị kí kết hiệp ước đồng minh chiến lược. Trong đội ngũ của bộ tộc Bạch Vũ cũng xuất hiện không ít thế hệ trẻ kiệt xuất.

Khi đó, chương trình giao lưu giữa hai thế lực hàng đầu có phần thế hệ trẻ đánh giao hữu với nhau.

Cả hai đều có thể bại lộ nội tình của bản thân, thắng thua cũng không hề ảnh hưởng đến mối quan hệ hai bên…Thực lực của thế hệ trẻ chỉ đại biểu cho một thế hệ, thiên tài đỉnh phong cũng chỉ là thiên tài mà thôi. Với sức sống dài lâu của Siêu Phàm cấp ba, bọn họ đã gặp qua không biết bao nhiêu là thiên tài.

Việc giao lưu giữa các thế lực cũng là một phương tiện để các thế lực hàng đầu thúc đẩy mối quan hệ của mình và giữa bọn họ có sự cạnh tranh với nhau.

Vào thời điểm đó, Đại Đạo Tông vừa mới bị tấn công, ngay cả sau khi đẩy lùi một thế lực thù địch mạnh mẽ. Bọn họ vẫn còn bận rộn với chuyện đánh phản công với liên bang Thất Diệu.

Hiệp ước với bộ tộc Bạch Vũ chỉ được kí kết một cách vội vàng và dự án giao lưu với nhau vẫn còn có thể cứu được.

“ Cân nhắc về tuổi tác, chu kì phát triển của nhân loại với một số chủng tộc khác, chúng ta cần phải qui định thế hệ trẻ là 50…”

50 tuổi?

Vậy chẳng phải là một đứa trẻ sơ sinh hay sao?

Nó giống như bộ tộc Bạch Vũ, 45 tuổi mới được xem là người trưởng thành. Người bình thường chưa thức tỉnh đã có số tuổi thọ là 200, chuyện đó cũng rất bình thường.

Anh tiếp tục xem.

“ Úi cha, không chỉ có bộ tộc Bạch Vũ thôi sao? Nhìn cái này cũng rất thú vị.”

Ngoại trừ bộ tộc Bạch Vũ ra, còn có bộ tộc Hồ Ly, đế quốc Long Uyên, giáo phái Phù Vân, đều là những thế lực hàng đầu.

Nó có thể được xem như là những thế lực hàng đầu tương đối ngang hàng với Đại Đạo Tông.

Đế quốc Long Uyên đã từng có một quá khứ đen tối khi bị Đại Đạo Tông bắt giữ hai vị Siêu Phàm cấp ba làm thù binh. Trong cuộc đàm phán lúc đó, bọn họ đã bồi thường khá là lớn.

Giáo phái Phù Vân mặc dù lấy danh nghĩa là một giáo phái, nhưng bọn họ không hề có quan hệ gì với thần linh. Ngược lại, bọn họ theo chủ trương muốn làm gì thì làm. Ở trong những thế lực hàng đầu trên đại lục, bọn họ có thể được xếp vào trong top ba, thực lực vô cùng hùng hậu và khổng lồ.

Đường Vũ quyết định đặt bút kí tên, anh quyết định để cho Đại Đạo Tông chủ trì cuộc thi giao lưu giữa các thế hệ trẻ lần này.

“ Những môn đệ sớm nhất của Đại Đạo Tông đã tu luyện hơn một năm. Bây giờ chính là thời điểm để cho bọn chúng ra ngoài tỏa sáng một chút.”

Chớp mắt đã một tháng trôi qua.

Những thế lực hàng đầu như bộ tộc Bạch Vũ, bộ tộc Hồ Ly, đế quốc Long Uyên, giáo phái Phù Vân và bốn thế lực hàng đầu khác đều đã tới thành phố Đại Đạo.

Người chịu trách nhiệm tiếp đãi những cường giả của các chủng tộc lần này chính là trưởng lão Tạ Y và trưởng lão ngoại môn Ngôn Đỉnh Thiên.

Việc thi đấu giao lưu cũng không diễn ra sớm như thế, những siêu phàm cấp ba của các thế lực cao cấp thật vất vả lắm mới đi tới thành phố Đại Đạo. Bọn họ cũng không có khả năng tới để xem đám thế hệ trẻ này so tài.

Đường Vũ đã sớm dặn dò.

Điều tốt nhất để nói ở trên bàn rượu là gì? Tất nhiên là vấn đề kinh doanh.

Trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, Đại Đạo Tông và những thế lực khác đã đàm phán thành công lượng lớn đơn đặt hàng. Nhân tiện, bọn họ thay mặt liên bang nhân loại thu hút một số nhà đầu tư.

Khi những quan chức cấp cao gặp gỡ, những thế hệ trẻ ở phía dưới chắc chắn sẽ không đi cùng với bọn họ.

Phụ trách chiêu đãi những thế hệ trẻ này đều là những đệ tử tương đối tích cực của Đại Đạo Tông và một số nhân viên ngoại giao.

Trong đó còn có cả bộ trưởng Vương Châu.

Như mọi khi, hắn vẫn trước sau y như một, cái bụng tròn trịa và nụ cười nở ở trên môi. Tuy nhiên, hắn đã là một cao thủ ở cấp bậc Siêu Phàm.

Cuộc gặp gỡ của các quan chức cấp cao rất thân thiện, nhưng bầu không khí giữa những người trẻ tuổi này không được hài hòa cho lắm. Bọn họ đều là những người trẻ tuổi đại diện cho thế lực của mình, nhiều người trong số đó đều có khuôn mặt lạnh như băng, đôi mắt thì liên tục nhìn qua những đại biểu của các thế lực khác.