Ở cuối phía Nam của liên bang Thất Diệu, đó là thành phố Hồng Chúc.
Chỉ vừa mới nhìn cái tên liền biết đó là một tòa thành trì thuộc về bộ tộc Hồng Diệu.
Thành phố này nằm ở vùng biên giới, lại đi mấy ngọn núi ở phía Nam chính là một quốc gia khác.
Một quốc gia cỡ trung bình, vốn là một trong những thế lực phụ thuộc của liên bang Thất Diệu.
Thành trì Hồng Chúc cũng không phải là thành phố trọng yếu gì cả.
Tuy nhiên, bản chất của liên bang Thất Diệu chính là một liên minh của bảy bộ tộc họ Diệu. Trong bảy bộ tộc họ Diệu, bọn họ được chia làm các gia tộc và các thế lực phân nhánh.
Mỗi một tòa thành trì đều có thế lực của gia tộc trực thuộc, cũng như các quân đoàn chính qui của các gia tộc đó.
Bức tường thành Hồng Chúc cao khoảng hai mươi mét, trên bức tường thành có thể nhìn thấy bóng dáng thưa thớt của một số binh lính đang tuần tra. Những binh sĩ này đều mặc những bộ áo giáp cũ nát, chỉ có vũ khí mới được xem là vũ khí rune. Bọn họ phần lớn đều là người thú, á nhân, globin, người đá và một số chủng tộc phổ biến khác. Mấy tháng trước còn có thể nhìn thấy một số nhân loại.
Các thành viên của bộ tộc Hồng Diệu không nhìn thấy.
Bảy bộ tộc họ Diệu ở trong liên bang đều là những quý tộc, cho dù ở trong quân đoàn phòng thủ. Ít nhất bọn chúng cũng thuộc tầng lớp chỉ huy.
Những binh lính tuần tra đề phòng không phải sự tấn công của kẻ thù, mà là những con thú biến dị bị lạc đi lang thang ở gần thành phố Hồng Chúc. Vì thế, bọn họ cũng không chú ý nhiều.
Hồng Carlo nằm thảnh thơi ở trong phòng làm việc của mình. Trước mặt hắn chính là những âm thanh không thể nào miêu tả được truyền qua thủy tinh thể.
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến một trận tiếng kêu dồn dập. Hồng Carlo trong lòng không vui, vào thời điểm quan trọng nhất lại xảy ra chuyện….
“ Thống lĩnh đại nhân, nhân tộc đánh tới, đánh tới, hự…”
Một tiếng nổ vang lên ở bên tai, một tảng đá khổng lồ được ném đi trong giống một quả lựu đạn. Nó trúng vào người của con dê đang báo cáo, toàn bộ thân người của con dê đập vào bên tường. Bức tường nứt ra, hai mắt của nó mở to, máu chảy ra từ khóe miệng, tay chân thì co giật, trước mắt đã không còn hơi thở.
Hồng Carlo mới giật mình phát hiện.
Bản thân là một người chỉ huy, tu vi của hắn không hề thấp, hắn đã đạt tới thức tỉnh Đại Viên Mãn.
Hắn lập tức đẩy viên đá bắn tới, ánh mắt sắc bén nhìn xung quanh.
Bên ngoài thành phố.
Mấy nghìn nhân tộc giống như thủy triều lao tới. Trong đó có không ít người thức tỉnh cấp cao, dựa vào những vết lõm ở trên tường thành, chỉ cần vài bước nhảy đã leo lên tường thành.
Lực lượng bảo vệ thành trì có nhiều người đội trưởng có thực lực Tố Thể Cảnh và Ngưng Nguyên Cảnh. Tuy nhiên, khi đối mặt với nhân loại đã được trang bị đầy đủ, bọn họ cũng không thể nào địch nổi.
Hồng Carlo nhanh chóng mặc trang bị vào.
Nó trong giống cái thùng sắt đã bỏ đi phần đầu và đuôi. Một số xúc tu nhô ra ở một số, cầm vũ khí rune và lưu quang nhanh chóng chuyển động.
“ Đó là người của bộ tộc Hồng Diệu! Đó là quái vật cấp bậc tinh anh!”
“ Nó là của ta, không ai được giành!”
“ Giết quái, tích trữ công huân, đổi trang bị, oa oa oa oa!”
Hồng Carlo nhìn thấy hơn mười tên nhân loại chạy tới với đôi mắt đỏ hoe. Bọn chúng nói gì anh không hiểu, hắn tức giận và tung ra những quả cầu lửa nóng bỏng ngưng tụ ở khắp người hắn.
Ầm ầm!
Trước khi quả cầu lửa được bắn ra, từng ánh kiếm được phóng lớn và ý thức của hắn liền nhanh chóng tiêu tán.
Trong giây phút cuối cùng của mình, hắn chỉ có thể nghe thấy người nào đó hét lên.
“ Tính là của người nào, người nào đạt được? Mẹ nó! Vậy mà mình không phải là người đánh đòn cuối cùng cơ chứ.”
…
Các đệ tử của Đại Đạo Tông đều đeo đồng hồ chiến thuật thế hệ mới nhất do bên phía bộ phận khoa học đã nghiên cứu và phát triển nó.
Nó có thể ghi lại thành tích chiến đấu theo thời gian. Ở trong chiến trường có thể sử dụng để liên lạc những thông tin ngắn.
Tất nhiên, vẻ ngoài của chiếc đồng hồ giống như một vật phẩm huyền thoại. Thực tế cũng không hề sai biệt lắm, những chiếc vòng tay chiến thuật có thể lưu trữ 3 đến 5 phép thuật. Nó có thể thay đổi cả cục diện vào những thời điểm quan trọng.
Trong nhiệm vụ giới hạn lần này, nó đã được qui định.
Trong tình huống tổ đội, thành tích sẽ được chia đều hoặc phân bổ do đội ngũ tự động thương lượng. Nhiều đội ngũ cùng tấn công một mục tiêu, hệ thống ở trong vòng tay chiến thuật sẽ có một bộ qui tắc đánh giá sự phức tạp và trưởng thanh.
Hầu hết các đệ tử ở trong môn phái đều không hiểu. Bọn họ chỉ hiểu một chuyện, ai đánh đòn cuối cùng thì người đó sẽ được nhiều điểm thành tích hơn.
Đối với bọn họ mà nói, những tên địch cùi bắp đều không hề tính toán vào điểm thành tích, chỉ có những kẻ địch thức tỉnh cấp cao còn có thể miễn cưỡng tính vào.
Có lẽ một tên kẻ thù chết đi sẽ được tính thành 1 điểm.
Ít đến đáng thương.
Thức tỉnh đại viên mãn mới được xem là những con quái vật bình thường, mà nếu nó có thêm thân phận của bộ tộc Hồng Diệu, thì điểm chiến tích sẽ được tăng thêm. Chỉ là, người đông mà thịt thì ít, các đệ tử tham chiến cảm thấy nhiệm vụ thật khó khăn.
…